Chương 378:
Mạc Tuân Mạc Tuân nhìn khuôn mặt ửng hồng của cô, sau đó liếc nhìn canh pín bò: “Tối nay uống canh này sao ngủ được, Mạc phu nhân, em cố ý sao?”
“Em cố ý gì chứ, anh đừng nói nhảm, không uống thì thôi, em đổ đây!” Lê Hương làm bộ vươn bàn tay nhỏ bé ra.
Mạc Tuân rũ mắt xuống, hung hăng hôn lên trán cô một cái, thấp giọng uy hiếp: “Vậy anh ăn rồi ngủ không yên, Mạc phu nhân em đêm nay cũng đừng hòng yên giác.”
Lê Hương đột nhiên hối hận khi nấu canh pín bò cho anh.
Bữa tối vui vẻ kết thúc, Mạc Tuân đi tắm nước lạnh, hai người đứng trước bệ rửa mặt đánh răng.
Mạc Tuân đưa cho cô chiếc bàn chải đánh răng chứa đầy kem đánh răng, Lê Hương ngậm một ngụm nước rồi bắt đầu đánh răng: “Mạc tiên sinh, hôm nay anh về U Lan Uyễn sao?”
“Về rồi, bác cũng ở đó.”
Lê Hương nhìn nghiêng về phía Mạc Tuân, có ý thắc mắc.
Mạc Tuân đưa tay xoa xoa đầu nhỏ của nàng: “Yên tâm, không có cãi nhau.”
Vậy thì tốt.
“Mạc tiên sinh, anh biết không, vị Lệ lão phu nhân lần trước ở viện nghiên cứu em cứu được lại là chị em tốt của bà nội, Lệ lão phu nhân đến Hải Thành để chơi với bà nội, nhưng đột nhiên phát bệnh, việc này chắc bà nội chưa biết nhỉ?”
Nghe thấy Lệ gia, mí mắt anh tuắncủa Mạc Tuân khẽ động: “Bà nội chắc chưa biết, nếu không thì nội đã sớm đến viện nghiên cứu rồi, bà nội và Lệ lão phu nhân đã thân thiết mấy chục năm rồi, cảm tình tốt lăm.
“Hai ngày sau Lệ lão phu nhân mổ rồi, đợi phẫu thuật thành công xong rồi lại nói cho bà nội vậy, tránh để bà lo.
“ừ.”
Lê Hương đột nhiên nhớ ra điều gì đó, cô chớp hàng mi cánh bướm nhìn Mạc Tuân Đình: “Mạc tiên sinh, hai nhà Mạc Lệ ra là mấy đời thân nhau à, Lệ gia có thiên kim đại tiên thư không ạ?”
Mạc Tuân liếc Lê Hương: “Có một người, mà sao em lại hỏi cái này?”
“Không phải nói giữa máy nhà thế gia sẽ có đám cưới hào môn sao, vị Lệ gia đại tiểu thư kia có phải mỹ nhân không, giữa hai người có chuyện xưa gì không?”
Nói xong, Lê Hương kiếng mũi chân, dùng đôi mắt sóng sánh ánh nước nhìn anh, cười khẽ nói: “Thẳng thắn sẽ được khoan hồng, cấm anh lừa em!”
Mạc Tuân mím môi mỏng, thật ra không có chuyện gì cả, chính là họ lớn lên cùng nhau, bố anh luôn muốn anh cưới cô thiên kim Lệ gia kia.
Mạc Tuân vươn tay ôm lấy thân thể mềm mại không xương của cô: “Anh và cô thiên kim Lệ gia kia không thân, chỉ bằng bây giờ chúng ta nói đến chuyện em và Mạc Tử Tiễn đi, các em thân lắm đúng không?”
Người đàn ông này rất giỏi trong việc đổi khách thành chủ, lập tức chuyền đề tài cho cô, ngữ khí của Lê Hương ngưng trệ: “Chúng em hoàn toàn không thân, Hai năm trước, em cùng một người khác từng cứu một người già ở đường cái Đé Đô, lúc ấy em cũng không để chuyện này trong lòng, em cũng vừa mới biết được người kia chính là Mạc Tử Tiễn thôi.”
Nói xong Lê Hương duỗi tay ra ôm lấy vòng eo hẹp của anh, khuôn mặt xinh đẹp ngắng đầu nhìn anh: “Mạc tiên sinh, hai ngày sau, em sẽ cùng Mạc Tử Tiễn tiến hành phẫu thuật cho Lệ lão phu nhân, anh chắc là… sẽ không để tâm chứ? “
Mạc Tuân đã sớm biết, lần hợp tác thứ hai của đôi nam tài nữ sắc mang ý nghĩa kết hợp cả Tây y và Đông y đã thu hút sự chú ý của thế giới bên ngoài.
Anh không những không để tâm, mà còn cực kỳ lưu tâm!
Hai năm trước cô không đặt Mạc Tử Tiễn vào lòng, nhưng Mạc Tử Tiễn lại vừa gặp đã yêu cô, thậm chí còn đuổi theo cô đến tận Hải Thành.
Trận chiến tranh đoạt cô đã bắt đầu rồi, bác và em trai anh khí thế to lớn, nhất quyết giành lại cô, còn để anh trơ mắt nhìn cô và Mạc Tử Tiễn đứng cùng một chỗ, nhìn hào quang chói mắt của hai người tỏa ra, còn mãi dây dưa không dứt. Mà anh cũng chỉ có thể đứng tại chỗ nhìn, gì cũng không làm, đây không phải là anh – Mạc Tuân.