Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 536:

 

Lê Bang tiến lên hai bước, cách một cánh cửa, giọng hết sức thoải mái: “Phó giáo sư Chu, tôi là tới xin lỗi ông, lần trước một quyền kia tôi vô ý thôi, ngày khác tôi mời ông đi ăn, bây giờ ông mau mở cửa ra đi, con gái lạc mất từ nhỏ của tôi giờ tìm được về rồi, nó muốn tới học ở Đại học T các ông.”

 

Hiện tại toàn bộ Đế Đô còn có ai không biết Lê Bang tìm được cô con gái, cô con gái này còn bị vị hôn phụ của mình – Tôn Tiến ghét bỏ, thậm chí náo loạn muốn từ hôn, tất cả mọi người đều đang chờ xem kịch vui, không ngờ tới Lê Bang hôm nay lại đưa con gái đến cửa Đại học T.

 

Phó giáo sư Chu lập tức ưỡn eo đứng thẳng, ông ta nhìn về phía cô gái bên cạnh Lam Yên, Lê Hương.

 

Lê Hương hôm nay đeo mạng che mặt, thấy không rõ dung mạo, nhưng đôi mắt trong vắt lộ bên ngoài kia chập chờn sóng nước rực rỡ.

 

Phó giáo sư Chu chạm phải đôi mắt Lê Hương, trong mắt ông ta nhanh chóng lộ ra ý kinh diễm, một đôi mắt quá đẹp, dường như ông ta đã gặp qua đôi mắt này ở đâu.

 

Nhưng, ông ta không nhớ ra.

 

Ông ta chỉ biết là cô là con gái Lê Bang, đàn bà Lê gia múa dao khua kiếm, đọc sách liền thấy buồn ngủ, phó giáo sư Chu không xem trọng loại xuất thân này, nên dẫn theo thành kiến cùng phiến diện với Lê Hương.

 

“Lê Bang, ông cho rằng đại học T chúng tôi là nơi nào, cái chợ trời à, muốn tới thì tới? Học sinh đại học T chúng tôi đều dựa vào thành tích trúng tuyển mà nhập học, tôi sẽ không cho ông đi cửa sau, ông mau mang con gái ngươi rời khỏi đây, đừng có làm trò hề ở đây!” Phó giáo sư Chu lạnh lùng nói.

 

Sắc mặt Lê Bang cũng lạnh xuống, ông ta vươn bàn tay to kéo cổng chính, trợn mắt lên giận dữ nhìn phó giáo sư Chu: “Gã Chu Minh kia, tôi cho ông mặt mũi, ông liền lên mặt đúng không, đi nghe ngóng chút đi, Lê Bang tôi xin lỗi ai bao giờ, mau mở cửa ra, hôm nay con gái tôi vào học Đại học T, ông không mở tôi liền tháo cái cổng này xuống!”

 

Nói, Lê Bang liền dùng sức lắc cổng chính vài cái, trời sinh ông lực mạnh, cổng sắt bị ông lay động vang lên tiếng ken két, chuông báo động cũng vang lên theo.

 

Phó giáo sư Chu sợ lui về phía sau mấy bước, núp phía sau bảo vệ: “Hạ… Lê Bang, ông làm cái gì đó, ông đừng có mà làm bậy!”

 

Lúc này Lam Yên tiến lên, bà nhướng mày liếc phó giáo sư Chu: “Chồng à, lảm nhảm với lão ta làm gì, cái cổng sắt này không ngăn nồi chúng ta, giờ chúng ta xông vào đuổi lão ra luôn!”

 

Phó giáo sư Chu mặt cắt không còn giọt máu, ngón tay ông ta run rấy chỉ chỉ Lê Bang, rồi chỉ chỉ Lam Yên, cuối cùng nhìn về phía những bảo vệ kia: “Nhanh bảo vệ tôi, bảo vệ tôi!”

 

Lê Hương không ngờ được mình vừa ra ngoài lại được xem kịch vui thế này, giọng nói thanh lệ của cô nhanh chóng cất lên: “Bố Hạ, mẹ Lam, bỏ đi ạ, con thấy phó giáo sư Chu quyết tâm không muốn để con nhập học, chúng ta đi về trước đi.”

 

Lê Bang quay đầu: “Lê Hương, chúng ta muốn vào đại học T thì không kẻ nào ngăn được, bố mang con vào, con muốn vào nghành gì hay muốn vào ban nào, chúng ta trực tiếp mang ghế vào, muốn ngồi ở đâu liền ngồi ở đó, kẻ nào dám hó hé, bó liền tống cổ nó ra khỏi đại học TI”

 

Bên trong phó giáo sư Chu toàn thân run rầy, ông ta làm giáo sư nhiều năm như vậy, lần đầu tiên gặp phải loại người như Lê Bang, ông ta lại đem theo ghé nhà mình nhét vào phòng học.

 

Phó giáo sư Chu cũng càng không thích Lê Hương, có người bồ thế này, cô con gái chắc chắn cũng có cái nết y như đúc.

 

Lê Hương sắp bật cười, cô cũng bị logic của Lê Bang đánh bại, cô tiến lên khoác lên cánh tay Lam Yên, làm nũng nói: “Mẹ Lam, chúng ta đừng ồn ào nữa, dưa xanh hái không ngọt(*), còn cách khác mà ạ.

 

(*) Ý chỉ việc càng gượng ép sẽ không được thuận lợi.

 

Lam Yên lúc này mới lui một bước: “Chồng à, nghe Lê Hương đi.”

 

Lê Bang trừng mắt phó giáo sư Chu, ánh mắt kia đại ý là ông nhất định sẽ hối hận, ông quay về bên cạnh Lê Hương: “Lê Hương, chúng ta đổi đại học y khác đi! Đến Đại học A, bố có giao tình với thầy Ngô đại học A.”

 

Lam Yên nhanh chóng bác bỏ: “Không được, trong mấy đại học y ở Đề Đô thì Đại học T tốt nhất rồi, Đại học A thì nằm áp chót đấy, trong đó toàn mấy đứa con nhà giàu ăn chơi không à, môi trường không tốt, danh tiếng lại kém, Lê Hương nếu như vào Đại học A kia, có cái nết y như đúc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK