Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1919:

 

“Hơn nữa, Dao Dao còn rât thú vị, cô ấy sẽ mặc rất mát mẻ, sexy cho tôi xem, còn hỏi tôi có đẹp không, dáng người căng mọng ấy làm tôi càng ngày càng mê đắm cô ấy, càng ngày càng không thể rời bỏ cô ấy.”

 

Lệ Quân Mặc mím môi lạnh lẽo, mãi đến khi ông cảm thấy lòng bàn tay đau đớn mới lấy lại tinh thần, hóa ra là ông thời gian dài không hút thuốc, tàn thuốc đỏ thắm đã làm lòng bàn tay ông vị thương.

 

Bà vậy mài!

 

Cái đêm hơn 20 năm trước đó ông đến nay vẫn chưa quên, buổi tối kia bà lặng lẽ leo đến trên người ông, làn hương thơm ngát phả ra mang theo dụ. hoặc không gì sánh được hỏi ông – anh thích con trai hay là thích con gái.

 

Bà quả thực rất thích nắm giữ quyền chủ động, nhưng ông vẫn cho là bà chỉ là đối với một mình ông, hiện tại ông đã biết, ông chẳng qua chỉ là một trong số đói Còn có, ông căn bản cũng chưa từng thấy bà mặc đồ mát mẻ nào, chớ đừng nói là nội y tình thú, sinh hoạt cá nhân của Lệ Quân Mặc sạch sẽ, nhưng cũng biết phụ nữ vì lấy lòng đàn ông sẽ mặc mắy loại váy hầu gái gì đó.

 

Ông thích Lâm Thủy Dao, nhưng làm người chính trực, chưa bao giờ từng nghĩ có một ngày để bà mặc cái đó.

 

Đặng Tường một chút cũng không nhận thây được không khí vi diệu đã xuống điểm đóng băng, hắn còn muốn hưng phấn nói cái gì đó, lúc này “ba” một tiếng vang thật lớn.

 

— Mỗi ngày một câu chuyện nhỏ của Mạc Liễu — Liễu Anh Lạc đột nhiên xông tới, làm nũng muốn anh ôm một cái.

 

Mạc Từ Tước cứng đờ, nhanh chóng vươn tay muốn đẩy cô ra: “Liễu Anh Lạc, đứng ngay ngắn đi.”

 

“Không muốn.” Liễu Anh Lạc giống như một gấu không đuôi dính vào trên người của anh, không chịu buông tay.

 

Rất nhanh, Liễu Anh Lạc đã nhận ra dị thường, thân thể hai người hiện tại dính chặt vào nhau, trên người anh có một thứ rất nóng chọc vào cô.

 

Liễu Anh Lạc vẫn có trí nhớ kiếp trước, hàng mi cô run lên, lúc này đã hiểu đây là cái gì rồi.

 

Trách không được vừa rồi người nào đó vội vã muốn đẩy cô ra, tay còn đút trong túi quần, không cho cô chạm đến thân thể cô.

 

Liễu Anh Lạc ngắng khuôn mặt nhỏ khuynh thành, đôi mắt ướt sũng nhìn anh: “Trên người anh có cái gì chọc vào GiI Liễu Anh Lạc vô cùng ngây thơ: “Anh có phải đang giấu vũ khí lợi hại nào không hả, em tới kiêm tra thử.”

 

Nói rồi bàn tay nhỏ bé của cô liền hướng xuống phía dưới tìm kiếm.

 

Mạc Từ Tước đầy cô ra, chạy trối chết.

 

Xoảng.

 

Đặng Tường ngừng nói, bởi vì Lệ Quân Mặc đánh nát một cái gạt tàn thuốc.

 

Gạt tàn thuốc đắt giá rơi trên mặt đất, vỡ nát bấy, còn phát ra tiếng động kinh Sợ người.

 

Ghế lô vốn đang thân thiện trong nháy mắt yên tĩnh lại, mấy giám đốc khác hai mặt nhìn nhau, đều cần thận theo dõi sắc mặt Lệ Quân Mặc ở chủ vị.

 

Ngay từ đầu Lệ Quân Mặc đã không mấy vui vẻ, nhưng bây giờ người sáng suốt đều đã nhìn ra, Lệ Quân Mặc đang tức giận.

 

Mọi người đông loạt nhìn vê phía Đặng Tường bên cạnh Lệ Quân Mặc, ý kia là – ông sao lại trêu chọc đến Lệ tổng thế hả?

 

Đặng Tường đã say mềm – oan uỗng quá mà, tôi không có, tôi còn đang bàn một đề tài rất thú vị với Lệ tổng đó!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK