Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1715: Đang bận nhiều việc chuyển web nên thông cảm cho nhóm hôm nay lên ít chương nhé!

 

Mới vừa vào phòng, Lệ Quân Mặc liền ngửi được một mùi thơm ngát của người phụ nữ, cùng vẻ thanh bần tuyệt nhiên bắt đồng, phòng của ông bởi vì một người phụ nữ biến thành giường êm gối cao, mộ dịu dàng”.

 

*Đây là một câu nói để diễn tả giường có mỹ nhân ấp gối, chiếc giường vốn bình thường lại trở nên êm ái kì lạ, khiến người đàn ông muốn chết chìm trên đó.

 

Lệ Quân Mặc dừng bước chân lại, lúc này liền nghe được tiêng Lâm Thủy Dao: “Má Ngô, má đã đên rôi, tôi đã tăm xong rồi, má giúp tôi thoa kem dưỡng da nha!”

 

Lệ Quân Mặc ngước mắt, ở phía trước thấy được một bóng người.

 

Lâm Thủy Dao mới vừa tắm xong, bà đang ngồi trên ghế mây ghé vào bên cửa sổ sát đất, bà mặc chiếc váy ngủ lộ lưng màu đen.

 

Con ngươi Lệ Quân Mặc co rụt lại, ánh mắt rơi trên người bà, không dời được nửa phần.

 

Tắm lưng yêu kiều của bà toàn bộ đều lộ ra, da thịt của người phụ nữ như mỡ dê thượng đẳng, còn chưa sờ mà đã cảm giác được trượt không lưu tay, nơi thắt lưng của bà, lõm thật sâu, nhưng bờ mông phía dưới lại cong vẻnh lên, đậm chất hình chữ S, bất kỳ người đàn ông nào thầy một màn như vậy đều phải chảy máu mũi.

 

Lệ Quân Mặc đã quen thanh tâm quả dục, đột nhiên thấy được một màn kích thích như thế, đã cảm thấy cổ họng giống như lăn qua than lửa.

 

“Má Ngô, má làm gì vậy, mau tới đây đi ạ.”

 

Lâm Thủy Dao mệt mỏi một ngày, hiện tại cánh tay gầy đặt phía dưới gối, ngay cả tiếng nói cũng dính vào vài phần lười biếng quyến rũ.

 

Lệ Quân Mặc đi tới.

 

Lâm Thủy Dao lười biếng ghé vào trên ghế mây, từ từ nhắm hai mắt, bà mới vừa tắm bồn hoa hồng, thoải mái đến muốn ngủ.

 

Nghe được tiếng bước chân đi tới, bà mở miệng nói: “Má Ngô, kem dưỡng da ở trên tủ giường ấy, má giúp tôi thoa đi.”

 

Lệ Quân Mặc vươn tay, cầm hũ kem dưỡng da lên.

 

Ông đổ kem dưỡng da ra lòng bàn tay, sau đó nhẹ nhàng đặt lên tắm lưng trần xinh đẹp đó.

 

Toàn thân bà đều mềm, bên trong như không có xương, bắp thịt tinh tế trắng nõn thực sự như tơ lụa, ông chạm thử liền có cảm giác bàn tay trơn trượt.

 

Lệ Quân Mặc khẽ thở gấp, yết hầu người đàn ông di động, miệng đắng lưỡi khô.

 

Không thể phủ nhận, Lâm Thủy Dao vô luận là khuôn mặt hay dáng người đều là một vưu vật, nhiều năm trước một hồi phong hoa tuyết nguyệt mang cho ông cực hạn vui sướng khó có thể dùng lời diễn tả được, cho nên máy năm nay ông đều nhớ mãi không quên.

 

Đã bao năm trôi qua, bà một chút cũng không thay đổi, bà rất biết bảo dưỡng mình, làm bác sĩ bà còn có cách để giữ mình tươi trẻ, chỉ cần bà nguyện ý, bà có thể câu hồn đàn ông đi.

 

Hai bàn tay rộng lớn của Lệ Quân Mặc phủ trên lưng bà, nhẹ nhàng xoa bóp bôi kem lên.

 

Lâm Thủy Dao cảm thấy lòng bàn tay má Ngô hơi to, còn có vết chai mỏng, nhưng má Ngô quanh năm làm việc, cái này cũng có thể hiểu được.

 

Tay nghề má Ngô rất tốt, Lâm Thủy Dao thoải mái ưm khẽ một tiếng.

 

Trong phòng rất an tĩnh, Lệ Quân Mặc tự nhiên nghe được một tiếng ưm ấy của bà, mềm nhữn…

 

Lệ Quân Mặc cảm thấy dưới mũi nóng lên, như sắp chảy máu mũi.

 

Ông không khống chế tốt lực đạo, bàn tay nặng nề bóp đường eo lõm xuống của bà.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK