Chương 1769:
Lúc này Thượng Quan Đằng bị thương vội vã chạy tới, gã âm u nhìn Giao Nhân Tộc Công Chúa: “Giao Nhân Tộc Công Chúa, ngươi chạy à, ta xem lần này ngươi chạy đến đâu?”
N Giao Nhân Tộc Công Chúa cạn lời, đêu nói không sợ đối thủ mạnh như thần, chỉ sợ đồng đội ngu như heo, ả xem như đã cảm nhận sâu sắc câu nói này.
“Thượng Quan Quận Chúa, ngươi trúng kế rồi, vừa rồi đâm ngươi một đao không phải ta, mà là Lê Hương, Lê Hương dùng thuật dịch dung ngụy trang thành ta, ả muốn ly gián chúng ta, ngươi ngàn vạn lần đừng để bị mắc mưu!” Giao Nhân Tộc Công Chúa giải thích.
Thượng Quan Đẳng vung tay lên, bốc đồng biểu thị – ta không nghe, ta không nghe, ta cái gì cũng không muốn nghe: “Giao Nhân Tộc Công Chúa, ngươi còn muốn gạt ta, ngươi nghĩ rằng ta ngu xuẩn như vậy sao?”
Giao Nhân Tộc Công (Chùa: Thượng Quan Đằng ngu hết thuốc chữa, không thể cùng bày mưu!
“Quận Chúa!” Lúc này có thị vệ vội vã chạy tới, báo cáo: “Quận Chúa, không xong, vừa rồi trước Huyền Võ Môn đột nhiên cháy, bởi vì có rất nhiều dân chúng vây xem, mọi người bị kinh sợ lập tức giải tán, khung cảnh cực kỳ hỗn loạn, trong lúc đó bà bà và tứ nương của Lan Lâu toàn bộ biến mắt rồi.”
“Cái gì?” Thượng Quan Đẳng tức giận.
Giao Nhân Tộc Công Chúa biến sắc, ả đã biết, đây là kế liên hoàn của Lê Hương.
Ngày hôm nay Lê Hương lẻ loi một mình xông vào Huyền Võ Môn, đập nồi dìm thuyền, bày mưu nghĩ kế, quay ả và Thượng Quan Đằng Vòng vòng.
Lê Hương một mũi tên trúng hai con nhạn, chẳng những chia rẽ liên mính giữa ả và Thượng Quan Đằng, còn mang đi bà bà cùng tứ nương.
Giao Nhân Tộc Công Chúa vẫn luôn biết thực lực của Lê Hương, cô gái của Lan Lâu này, trí kế vô song, mỗi một bước cô đi đều rất cần thận, ngày hôm nay vốn là tử cục, nhưng vẫn bị Lê Hương cho cứng rắn chém ra một con đường sống.
“Đuổi! Mau đuổi theo! Truyền lệnh của ta, lập tức phong tỏa cửa thành, phải đem Lê Hương trở về cho ta!” Thượng Quan Đằng giận dữ nói.
Giao Nhân Tộc Công Chúa biết trong lòng Thượng Quan Đằng luống cuống, sợ, ả nhanh chóng nói: “Thượng Quan Quận Chúa, hiện tại ngươi đã biết rồi đấy, đâm bị thương ngươi không phải ta, mà là Lê Hương, đây là kế liên hoàn của ả, chúng ta không thể nội chiến, mà nên tập trung hỏa lực tiêu diệt Lê Hương và Lan Lâu trước.”
Ánh mắt Thượng Quan Đẳng rơi vào Giao Nhân Tộc Công Chúa, đột nhiên thâm độc bật cười: “Vừa rồi Lê Hương câu có nói đúng một câu.”
*Ä nói cái gì?”
“Ä nói, nếu như Lan Lâu và Hoa Tây cùng nhau biến mắt, vậy Giao Nhân Tộc sẽ trở thành duy nhât.”
Sắc mặt Giao Nhân Tộc Công Chúa đại biến, Lê Hương lại nói như vậy, Thượng Quan Đằng vốn chính là kẻ đa nghi, Lê Hương đang khích lên lòng đa nghi của gã.
Những lời này đã giống như một cây đuốc châm vào lòng Thượng Quan Đẳng, sau này sẽ điên cuồng bùng cháy.
“Thượng Quan Quận Chúa, vậy ngươi… bây giờ muốn làm như thế nào?”
“Hiện tại giữa Hoa Tây, Lan Lâu cùng Giao Nhân, thực lực Hoa Tây chúng ta cường đại nhất, ta hiện tại chính thức giải trừ liên minh với ngươi, cùng lúc đó lùng bắt Lê Hương, về mặt khác sẽ giam giữ ngươi, như vậy Lan Lâu và Giao Nhân liền đều trong lòng bàn tay của ta rồi, ha ha ha.” Thượng Quan Đẳng cảm giác mình quá thông minh, gã ngửa mặt lên trời cười to, quả thực yêu chết chính mình.
Tim Giao Nhân Tộc Công Chúa trực tiếp trầm xuống, ả biết kế ly gián của Lê Hương đã thành công, quá ghê tởm!
Dưới tàng cây dương liễu ven bờ sông.
Lúc này dưới tàng cây dương liễu đứng nghiêm một thân ảnh nhỏ nhắn mêm mại, Lê Hương!