Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1586:

 

Lệ Quân Mặc chờ bà chủ động tìm tới cửa.

 

Lâm Thủy Dao ra phòng đấu giá, đến tiệm thuốc mua que thử thai.

 

Bà lấy điện thoại ra, bám một dãy số.

 

Rất nhanh đầu điện thoại bên kia truyền đến giọng nói non nớt: “Alo, bà ngoại”

 

Là Tiểu Bì Bì.

 

Lâm Thủy Dao nắm chặt điện thoại: “Bì Bì, con nói thật nhé, bà ngoại đối với con tốt không? “

 

“Tết ạ”

 

“Vậy hiện tại bà ngoại gặp nạn, con có giúp không?”

 

“Giúp ạ.”

 

“Bì Bì, ông ngoại con bắt đền bà mười tỷ hai trăm triệu, bà ngoại không có tiền, huhuhu.”

 

Tiểu Bì Bì: “… Bà ngoại, con cũng không có nhiều tiền như vậy.”

 

Lâm Thủy Dao nhanh chóng dừng giả khóc, bà đã nghĩ tới một chủ ý tốt, cho nên thần thần bí bí nói: “Bì Bì, mười tỷ hai trăm triệu chính là một con số trên trời, ngươi động tay động chân một chút, trong tài khQuán ông ngoại mọc thêm mấy con số đó là được, ông ấy trong một chốc sẽ không tra được đâu.”

 

*A?” Tiểu Bì Bì cho là mình đủ nghịch ngợm gian manh rồi, thế nhưng trước mặt bà ngoại, lần nào cậu cũng cúi đầu bái lạy.

 

Cái chủ ý này cũng chỉ có bà ngoại mới có thể nghĩ ra được.

 

“Bì Bì, bà ngoại chỉ cần một câu nói của con, chuyện này, con đến tột cùng có giúp hay không?”

 

Tiểu Bì Bì- cậu có thể nói không giúp sao?

 

Lâm Thủy Dao- không thể.

 

*“.. Vậy được rồi, mười tỷ hai trăm triệu đúng không ạ?”

 

Tiểu Bì Bì bị Lâm Thủy Dao đè xuống gật đầu.

 

*Ừ ừ, đúng rồi, con gửi mười tỷ một trăm triệu, một trăm triệu còn lại cho ông ấy! Ghi chú, một trăm này là đêm đó tiền boa đêm đó tôi cho anh.”

 

Tiểu Bì Bì kinh ngạc đến ngây người, hóa ra còn có loại chuyện này?

 

“Bị B)—”

 

Tiểu Bì Bì mỉm cười: “Dạ bà ngoại, đều nghe ngoại, ngoại quyết định.”

 

Lâm Thủy Dao mua xong que thử thai rồi về phòng đấu giá, dù sao bà còn muốn đấu giá quyền ‘giang hồ bí tịch”

 

kia mà.

 

Nhưng khi bà trở về, lại không thấy Lê Hương và Anh Lạc đâu nữa.

 

Hai người kia đi đâu rồi?

 

Thật kỳ quái.

 

Lâm Thủy Dao nhìn trái rồi nhìn phải một chút, tìm hai người kia, lúc này thư ký riêng của Lệ Quân Mặc thấy được Lâm Thủy Dao đang tìm người, nhanh chóng đã đi tới: “Chào cô, tôi có thể giúp gì cho cô không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK