Chương 2615:
Để anh nằm, phụ nữ ngồi trên hông của anh, anh lại hướng trên tập chống đầy – hít đât, hình ảnh này chỉ tưởng tượng cũng đủ khiến người ta mặt đỏ tới mang tai.
Động tác như vậy chỉ có thể làm với người phụ nữ mình yêu, một là người yêu hai là vợ, cô cũng chưa từng chơi qua nữa.
“Đại Sơn, nếu các cô gái nhiệt tình như vậy, vậy chú em cứ chọn một cô đi!” Bò Cạp thật sự xem mình trở thành một khán giả nhiệt tình, gã không chê náo nhiệt còn châm thêm lửa.
Diệp Minh đứng lên, anh nhàn nhạt nhìn về phía đám con gái kích động kia.
Chẳng lẽ anh đang lựa người???
Mặc dù bây giờ hai người đều có nhiệm vụ, thê nhưng Hà Băng cũng không muốn thấy một màn như vậy.
Cô không muốn anh chơi loại trò chơi này với người phụ nữ khác.
Lúc này Hà Băng vươn tay đè xuống trái tim mình, cong người “ọe” một tiếng.
Cô đang nôn.
Bắp thịt cả người Diệp Minh vỡ ra, ánh mắt lúc này rơi trên người Hà Băng.
“Băng Băng, em sao vậy?” Bò Cạp quan tâm hỏi.
Hà Băng lắc đầu: “Không sao, em vừa tới Mexico, có chút không quen.”
“Ay,” Lúc này một cô gái kêu lên: “Cô nôn mửa như vậy, sẽ không phải là…
mang thai đấy chứ!?”
Người phụ nữ mang thai đều sẽ nôn mửa, khả năng này nhanh chóng gợi dậy đồng tình của những người khác: “Trời ạ, chắc là thực sự đã mang thai rồi, chúc mừng chúc mừng!”
Mọi người báo tin vui với Bò Cạp, cho rằng Hà Băng đã mang thai con của Bò Cạp.
Bò Cạp biết Hà Băng không phải mang thai, gã hiện tại ngay cả tay Hà Băng cũng không đụng tới, sao có thể mang thai chứ?
“Đi đi đi, đừng ồn ào nữa.” Bò Cạp hết sức nghiêm túc rây la mọi người, lúc gã và Hà Băng mới vừa quen biết gã đã tìm một bà lão rất có kinh nghiệm xem qua, Hà Băng vẫn còn trong trắng mà, bằng không gã cũng sẽ không cưng như thế.
Hà Băng yếu ớt dựa vào trên vai Bò Cạp: “Em chỉ là không quen đồ ăn khí hậu ở đây, hiện tại đã khỏe rồi.”
Nhóm lên chương nhiều bên app truyệnhola nhé cả nhà! “Vậy thì tốt.” Bò Cạp vươn tay ôm vai Hà Băng.
Diệp Minh không ngây thơ như Bò Cạp, nhìn Hà Băng nôn mửa con ngươi anh co rụt lại, chỉ có anh biết Hà Băng đã kết hôn rồi, cô và chồng mình nhất định có cuộc sống vợ chồng, mang thai cũng rất bình thường.
Cô thực sự mang thai à?
Ánh mắt Diệp Minh rơi trên bụng cô, bụng của cô còn bằng phẳng, cái gì cũng không nhìn ra được.
Trong lòng Diệp Minh đã nhắc lên sóng to gió lớn, thế nhưng trên mặt lại bình tĩnh, anh mở miệng nói: “Ông chủ, chân phải của tôi không tiện, không hít đất nữa.”
Chân phải anh què rồi, phải mang chân giả, Bò Cạp biết.
Bò Cạp “ha ha” cười to: “Đại Sơn, chân phải chú em thực sự không tiện, vậy chừa chút khí lực, đừng để chưa dẫn gái về phòng đã tắt điện, gái ở đây là đầu bảng đấy, chú bây giờ có thể chọn hai em rôi.”
Bò Cạp bảo anh chọn gái.
Đôi mắt Hà Băng lạnh đi, Bò Cạp trời sinh tính đa nghi, nếu như Diệp Minh không chọn, gã sẽ sinh nghi, nếu như Diệp Minh chọn, vậy mang về phòng không làm, đến lúc đó Bò Cạp biết vẫn sẽ nghỉ ngờ.
Vậy phải làm sao bây giờ?