Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Ss Tần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục Đằng trừng to mắt như muốn rơi ra ngoài: “Tên súc sinh kia, làm sao cậu dám!”

Tô Lê hoàn toàn ngây người: “Thực lực của anh ta là sao vậy? Khí tức cảnh giới Hợp Nhất, lại có thế giết được Ngụy Thần Đế?’

La Vãn Vãn há to cái miệng nhỏ: “Chị Nhan, anh ta thật mạnh mẽ!”

Bà lão không thể tưởng tượng nổi: “Như Ngọc, con mau nói cho ta biết lai lịch của kẻ này!”

“Sức chiến đấu kinh khủng này, cho dù là huyết mạch Ma tộc cũng cực kỳ hiếm thấy!”

Nhan Như Ngọc lắc đầu: “Sư phụ, con thật sự khỏng biết…”

ở trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người.

Diệp Bắc Minh xoay người đi đến trước mặt người đàn ông trung niên nhà họ Võ!

Người đàn ông trung niên nhà họ Võ bị dọa đến mức quỳ trên mặt đất: “Đại nhân, tha mạng…”

Rầm rầm rầm!

ông ta điên cuồng đập đầu xuống đất, máu chảy ồ ạt!

Những người còn lại đều ngây ra, đường đường là cảnh giới Thần Chủ, thế mà lại bị dọa đến mức quỳ xuống?

Ầm!

Kiếm Đoạn Long nghiền ép xuống, người đàn ông trung niên nhà họ Võ hóa thành một bãi máu tại chỗ.

Không đợi đám người kịp phản ứng, Diệp Bắc Minh đã đi đến trước mặt lão già mặc áo bào tím!

Lão già mặc áo bào tím vừa định ra tay, lực lượng của huyết long, tổ long, long hồn đã bộc phát ra!

Lão già mặc áo bào tím ngây ra một chút!

Ầm!

Kiếm Đoạn Long không hề nương tay chém xuống, máu me bay tán loạn!

“Chạy! Chạy mau! Chia nhau ra chạy!”

Những tiếng kêu vô cùng hoảng sợ vang lên.

Vèo! Vèo! Vèo! Vèo!

Hai mươi người cảnh giới Thần Chủ còn lại liều mạng bỏ chạy ra bốn phương tám hướng!

“Muốn chạy? Có khả năng sao?”

“Phần Thiên Chi Diễm!”

Diệp Bắc Minh quát lên một tiếng lớn.

Ầm!

Từ trong lòng bàn tay anh dâng lên một ngọn lửa, sau đó chia làm hai mươi phần, hình thành hai mươi con rồng lửa.

Rơi vào trên người hai mươi cảnh giới Thần Chủ giống như sao băng!

“A…”

“Không…”

“Đây là lửa gì? Không…”

Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, chỉ mấy giây sau.

Hai mươi người cảnh giới Thần Chủ đều đã ngã xuống toàn bộ!

Đám người tu võ ở đây bị dọa đến mức câm như hến, không ngừng run rây.

Ánh mắt già nua của bà lão vô cùng nghiêm nghị, lại có chút kinh ngạc: “Dị hỏa? Thế mà tên nhóc này lại có dị hỏa!”

Diệp Bắc Minh không thèm nhìn ánh mắt kinh ngạc của đám người!

Anh nhìn về phía Lục Đằng: “Không phải ông rất muốn giết tôi sao? Vì sao lại run rẩy thế?”

Lục Đằng bị dọa đến mức không ngừng run rẩy, tê cả da đầu: “Diệp Bẳc Minh, đúng là cậu rất khủng bố, nhưng cậu lạm sát kẻ vô tội như vậy cũng đã hoàn toàn chứng minh thân phận Ma tộc của cậu rồi!”

“Thương Khung cung cộng thêm thế lực sau lưng hai mươi mấy cảnh giới Thần Chủ này, cậu không sợ sao?”

Diệp Bắc Minh cười: “Từ khi tôi bắt đầu tập võ đã không biết cái gì là sợ rồi”.

“Còn nữa, bây giờ tất cả kẻ địch của tôi đều đã chết rồi”.

“Không có một ngoại lệ!”

Lục Đằng run rấy một chút: “Cậu…”

Đột nhiên!

“Ha ha ha ha!”

Ông ta bật cười ha hả: “Diệp Bắc Minh, hôm nay cậu không giết lão phu được đâu!”

“Lão phu đang ở trong phòng đấu giá nhà họ Tô, cậu dám giết lão phu…”

Ông ta còn chưa nói xong, Diệp Bắc Minh đã đánh thẳng về phía Lục Đằng: “Có gì mà tôi không dám?”

Trong nháy mắt anh đã xuất hiện ở trước người Lục Đằng, kiếm Đoạn Long chém thẳng đến đầu của ông ta!

“Cậu điên rồi sao?”

Lục Đằng bị dọa đến vãi cả linh hồn.

“Người trẻ tuổi, dừng tay!”

“Trong phạm vi phòng đấu giá nhà họ Tô cấm chỉ bất cứ kẻ nào động võ!”

Hai giọng nói lạnh lùng vang lên.

Hai lão già một béo một gầy giữ cửa xuất hiện.

Ầm!

Thế mà lại chặn được một kiếm của Diệp Bắc Minh!

Một luồng khí kinh khủng nố tung, sắc mặt hai lão già một béo một gầy trở nên trắng bệch: “Lực lượng của tên nhóc này… Quá kinh khủng!”

“Hai vị tiền bối cứu tôi!”

Lục Đằng giống như bắt lấy cọng cỏ cứu mạng.

Hai lão già một béo một gầy nhíu mày.

Thân là cung chủ của Thương Khung cung, biểu hiện của ông ta có chút mất mặt!

Tô Lê nhanh chóng tiến lên: “Xin anh Diệp hãy dừng tay, đây là quy củ của nhà họ Tô!”

“Nhà họ Tô tôi không muốn đối đầu với anh, nhưng đây là quy củ nhiều năm của phòng đấu giá, bất kỳ người nào cũng không được đánh nhau trong phạm vi của phòng đấu giá!”

Diệp Bắc Minh mở miệng: “Cô Tô, tôi nế mặt cô, sẽ không đánh nhau trong phạm vi của phòng đấu giá nhà họ Tô!”

Lục Đằng biết mình không chết được, ánh mắt trở nên cực kỳ oán độc: “Diệp Bắc Minh, cậu to gan lắm! Cậu thật sự rất to gan!”

“Giết ba thái thượng trưởng lão của Thương Khung cung, chuyện này, Thương Khung cung sẽ không bỏ qua cho cậu đâu!”

Diệp Bắc Minh không thèm đế ý đến uy hiếp của Lục Đằng.

Anh nhìn về phía Tô Lê: “Nhưng nếu tôi ra tay ở bên ngoài phòng đấu giá nhà họ Tô thì không coi là làm trái quy củ của mấy người chứ”.

“Có ý gì?”

Tô Lê sửng sốt một chút.

Một giây sau, cô ta liền biết anh có ý gì.

Diệp Bắc Minh thét dài một tiếng: “Huyết long, tố long, long hồn, giết cho tôi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK