Chương 1504: Sát Thần trở về!
Hầu Tử nhắm mắt lại, khóe miệng hiện lên một nụ cười: “Anh Diệp, năng lực của tôi chỉ có thể làm được đến đây thôi…”
Đột nhiên.
“A! Chân của tôi!”
Một tiếng kêu thảm thiết, tan nát cõi lòng vang lên!
Sau đó.
Một tiếng “ầm” thật lớn vang lên.
Hầu Tử vừa mở mắt nhìn, kinh ngạc phát hiện Hiên Viên Thái đã nằm ở bậc thang dưới cùng!
Cái chân chuẩn bị giẫm chết Hầu Tử kia đã hóa thành một màn sương máu, hoàn toàn biến mất!
Cả người hắn ta giống như một con chó chết, quằn quại đau đớn, la hét!
“Ai… Là aỉ đã ra tay vậy?”
“Tôi không biết, tôi cũng không thấy rõ nữa…”
Các đệ tử bốn phía xung quanh đều thay đổi sắc mặt.
Đám người phụ nữ áo xanh hoảng sợ, lao tới trước người Hiên Viên Thái: “Anh Hiên…”
Hầu Tử phản ứng ngay lập tức: “Hahaha, anh Diệp, anh đã trở lại!”
“Tiểu sư đệ, mau ra đi!”
Lạc Khuynh Thành khẽ mỉm cười.
Long Khuynh Vũ vui mừng: “Anh Diệp quay về rồi sao?”
Lúc này, từ phía sau đám người vang lên một giọng nói: “Hầu Tử, anh có vẻ vẫn chưa có chút tiến bộ nào fôỉ!”
“Sau này nhớ kỹ, muốn cứu người khác, trước hết phải bảo vệ chính mình!”
“Sau này đừng sử dụng loại phương pháp tự sát này nữa! Hiểu không?”
Đám người tự động tránh ra một con đường.
Phía cuối là một một thiếu niên tuấn tú chính trực, khóe miệng của anh mang theo một chút bất đắc dĩ!
“Quả nhiên là tiểu sư đệ!”
Lạc Khuynh Thành nở nụ cười trên môi, đôi mắt xinh đẹp lập lòe những giọt nước mắt.
Long Khuynh Vũ trực tiếp rơi nước mắt, vui
mừng đến phát khóc: “Anh Diệp, huhuhu… Tôi còn tưởng anh chết thật rồi cơ!”
“Hahaha!”
Hầu Tử ngửa mặt lên trời cười lớn, lau khô vết máu ở khóe miệng: “Anh Diệp, tôi là đồ phế vật, tôi không thể làm gì được!”
“Thực lực không đủ, chỉ có thể làm như vậy!”
“Tôi chắc chắn không thể để đại sư tỷ và cô Long chết trước tôi. Bằng không, nếu sau này thật sự gặp nhau dưới Địa Ngục, không phải sẽ bị anh mắng đến chết sao?”
Diệp Bắc Minh trong lòng cảm động: “Đừng nói nhảm!”
Anh tiến lên một bước, xuất hiện trước mặt Hầu Tử.
Ngân châm rơi xuống, thậm chí không cần dùng đến đan dược.
Hầu Tử lập tức khoẻ lạỉ như voi!
Diệp Bắc Minh còn cảm nhận được, trong cơ thể Hầu Tử dường như có một con Chân Long có thể lao ra bất cứ lúc nào!
“Sức mạnh của Long Huyết Bồ Đề sao? Tiềm lực của Hầu Tử cũng rất đáng sợ! Chỉ là
chưa có cơ hội phát huy…”
Diệp Bắc Minh thầm nghĩ.
“Hầu Tử, đây là có chuyện gì vậy?”
Hầu Tử cười một tiếng, giải thích toàn bộ sự thật của câu chuyện.
Ánh mắt Diệp Bắc Minh tối sầm, nhìn về phía Hiên Viên Thái và mấy người phụ nữ áo xanh!
Tuy nhiên, anh vẫn chưa ra tay.
Ngược lại lạnh lùng hỏỉ: “Hầu Tử, anh đang làm gì ở Huyền Thiên Tông?”
Hầu Tử ấp úng: “Anh Diệp, bây giờ tôi là đệ tử nội môn!”
“Đệ tử nội môn không tu luyện, lại đứng ở cống làm gì?”, Diệp Bắc Minh hỏi lại.
Hầu Tử có chút xấu hổ: “Anh Diệp, tôi… canh cổng…”
“Canh cổng?”
Diệp Bắc Minh nheo mắt lại, lửa giận dâng trào!
Đại sư tỷ và Long Khuynh Vũ ở đây quét rác, anh em tốt thì đi canh cổng?
“Haha… Thật thú vị”.
Một giây sau, Diệp Bắc Minh trực tiếp quát lớn: “Tuyệt Vô Trần, Tiêu Bất Hủ, Trịnh Cửu Uyên!”
“Nghiêm Bắc Huyền, Vô Danh Quỷ Đế, Hoa Lỉnh Lung!”
“Tất cả các người đều cút ra đây cho tôi!”
Lời này vừa dứt, toàn bộ Huyền Thiên Tông đều chìm vào ỉm lặng!
Đám đệ tử ở sơn môn càng là nghẹn họng nhìn trân trối, trong lòng gần như vỡ òa vì sợ hãi!
“Cậu ta… Cậu ta vậy mà gọi thẳng tên của sáu vị lão tổ?”
“Hơn nữa còn làm sáu vị lão tổ lăn ra đây?”
Gào!
Một tiếng rồng ngâm, nương theo giọng nói của Diệp Bắc Minh truyền khắp toàn bộ Huyền Thiên Tông!
Giờ phút này, vô số người trong Huyền Thiên Tông ngẩng đầu, khiếp sợ nhìn về phía phía sơn môn.
“Là tên nhóc kia đã trở về rồi sao?”, Nhậm Kiếm Hành kinh ngạc.
Đôi mắt già nua của Hiên Viên Đại Long
hơi tối lại: “Tên nhóc này quả nhiên chưa chết!1′
Ngay cả sáu người ở chỗ sâu trong cấm địa cũng đột nhiên mở mắt!
“Diệp Bắc Minh?”
“Cậu ta quay trở về?”
“Cậu ta không chết sao?”
Tuyệt Vô Trần, Tiêu Bất Hủ, Trịnh Cửu Uyên, Nghiêm Bắc Huyền, Vô Danh, Hoa Linh Lung, cơ thể của sáu người cùng lúc run lên!
“Đi, mau đỉ xem!”
Chỉ trong chốc lát, toàn bộ cao tầng của Huyền Thiên Tông đêu xuất hiện ở cửa vào sơn môn.
Vô số đệ tử lần lượt xuất hiện, toàn bộ Huyền Thiên Tông vô cùng náo nhiệt!
Hàng triệu người có mặt gần như cùng lúc, còn náo nhiệt hơn cả ăn Tết!
Tuy nhiên.
Hiện trường lại yên tĩnh đến đáng sợ!
Một bầu không khí kỳ lạ lan tỏa trong đám đông!
“Nhóc Diệp, cậu quay trở về rồi sao, thật tốt quá!”, Nhậm Kiếm Hành hưng phấn.
Diệp Bắc Minh khẽ gật đầu: “ông Nhậm!1′
Anh vẫn còn tương đối tôn trọng Nhậm Kiếm Hành.
Hầu Tử và đại sư tỷ đã từng nói, Nhậm Kiếm Hành đã rất quan tâm, chăm sóc bọn họ!
Hiên Viên Thái nhìn thấy nhiều cao tầng như vậy đến đây, ngay cả sáu vị lão tổ ngày thường không xuất hiện cũng tới.
Hắn ta lập tức có được dũng khí vô tận: “Ông nội… Sáu vị lão tổ, các vị nhất định phải làm chủ cho con!”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK