Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Ss Tần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lãnh Nguyệt và Sát chủ thở gấp nói.

Ánh mắt Hạ Nhược Tuyết đầy kích động.

Cô ấy tiến lên, quỳ một chân: “Con bằng lòng!”

“Được!”

Huyết ảnh gật đầu, giơ tay lên, ấn vào ấn đường của Hạ Nhược Tuyết.

Cơ thể cô ấy run lên!

Trong chớp mắt đó, vô sô’ kiếm kĩ còng pháp chui vào đầu cò ấy!

Những còng pháp đó gộp chung lại, hình thành Vạn Đạo kiếm quyết!

“Kiếm phá cửu thiên, chém rách trời!”

“Lên trời xuống đất, chỉ có Vạn Đạo Kiếm Chủ ta!”

“Đồ nhi, thầy đã truyền Vạn Đạo Kiếm quyết cho con, con cũng phải hoàn thành một ước nguyện của thầy!”

Hạ Nhược Tuyết ngẩng đầu lên: “Sư phụ, người nói đi”.

Vạn Đạo Kiếm Chủ khẽ gật đầu, trực tiếp nhét một tin tức vào đầu Hạ Nhược Tuyết.

“Cái gì?”

Hạ Nhược Tuyết ngẩng đầu lên, trong mắt toàn là sự chấn động!

“Con có thế làm được hay không?”

Giọng nói uy nghiêm của Vạn Đạo Kiếm Chủ vang lên.

Hạ Nhược Tuyết cắn môi, nghiêm túc gật đầu: “Sư phụ, đồ nhi nhất định sẽ dốc hết sức!”

“Được!”

Vạn Đạo Kiếm Chủ hài lòng gật đầu.

Giây tiếp theo.

õng ta ngẩng đầu nhìn lên trời, nói: “Đã qua triệu năm, cũng nên để thế nhân biết Vạn Đạo Kiếm Chủ ta đã trở lại rồi!”

“Đệ tử của ta sẽ kế thừa ý chí của ta!”

Ồng ta vừa dứt lời, cả di tích cố xưa đã rung lên!

Một kiếm thế ngưng tụ lại, tạo thành một bảo kiếm dài ngàn trượng!

Cứ thế chém thẳng lên trời!

Xẹt!

Cảnh tượng khiến người ta rung động xuất hiện, đỉnh trời bị xé ra một vết rách kinh khủng!

Kiếm khí kích động, giống như sóng thần, nháy mắt đã cuốn qua mười mấy đại lục ở thế giới Cao Võ!

Đế tộc.

Trong một mật thất đen nhánh, một ông già đột nhiên mở mắt: “Khí tức của Vạn Đạo Kiếm Chủ? Hắn ta trở lại rồi sao?”

“Sao có thể chứ? Hắn ta đã chết trận cả triệu năm rồi mà!”

“Hơn nữa, hắn ta đã chết ở chiến trường vực ngoại!”

“Là Diệp Phá Thiên đem thi thể của hắn ta về, tự mình chôn cất!”

Giây tiếp theo, ông già giật mình: “Chờ đã!”

“Chẳng lẽ món đồ đó được chôn trong mộ huyệt của Vạn Đạo Kiếm Chủ?”

Bát đại gia tộc Thần Huyết.

Cổ Vân Tiêu, Lục Lăng Phong, Hoàng Phủ Tê và những người khác vừa biết được.

Trịnh Bách Xuyên đã bị Diệp Bắc Minh đánh chết trên đài võ đạo của học viện Giám Sát.

Còn chưa kịp sợ hãi, khí tức của Vạn Đạo Kiếm Chủ đã cuốn qua cả đại lục Huyết Thiên!

“Đây là khí tức gì?”

Mấy chục cao chủ cấp cao đều hoảng sợ.

Một ỏng già đẩy cửa vào, sắc mặt vô cùng nghiêm trọng: “Hắn ta trở lại rồi!”

Sâu trong núi Rồng của nhà họ Diệp.

Khí tức của Vạn Đạo Kiếm Chủ cuốn tới, chín mươi chín ngọn núi Rồng của nhà họ Diệp lập tức sáng lên!

Kéo dài khoảng mười lăm phút mới tắt đi!

Diệp Thiên Lam hoảng sợ đi vào sâu trong mộ huyệt.

Đúng nhưdựđoán.

Tất cả các bia mộ đều sáng lên!

Người nhà họ Diệp đang học võ kĩ trong mộ Huyệt đều trợn mắt nhìn nhau, không biết có chuyện gì xảy ra!

Diệp Thanh Lam quỳ xuống trước bia mộ Diệp Phá Thiên: “Tổ Tiên, chiến hữu của người quay về rồi”.

Vù…

Kiếm khí cuốn qua mười mấy đại lục Cao Võ, trực tiếp truyền vào học viện Giám Sát!

Bộp! Bộp! Bộp! Bộp!

Trong phút chốc, vô số người của học viện Giám Sát ngẩng đầu lên,

“Kiếm khí?”

Sâu trong học viện Giám Sát, rất nhiều người già ở các cung điện cổ xưa đều mở mắt ra.

Biểu cảm đầy ngạc nhiên.

“Hắn ta quay về rồi?”

“Vạn Đạo Kiếm Chủ, làm sao có thể!”

Trong đại sảnh, Diệp Bắc Minh cũng cảm nhận được kiếm khí đó. Anh ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn trời: “Đúng là kiếm ý cường đại!”

“Tiểu Tháp, có chuyện gì thế?”

Giọng nói đầy nghiêm túc của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: “Nó truyền tới từ đại lục Chân Võ, khí tức này, hình như ta từng gặp rồi”.

“Ngươi từng gặp á?”

Diệp Bắc Minh ngạc nhiên.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Năm đó, ở chiến trường vực ngoại… Cụ thể không nhớ rõ nữa”.

Lúc này, trước bia mộ của Vạn Đạo Kiếm Chủ.

Hạ Nhược Tuyết quỳ một chân.

Mở to mắt nhìn cự kiếm kia chém rách trời, kích động nhiệt huyết sôi trào!

Kiếm ý khinh khủng cũng khiến Lãnh Nguyệt và Sát Chủ ngừng thở.

“Đồ nhi, đây chính là lời hồi đáp sau cùng của vi SƯ đối với thế giới này!”

Giọng của Vạn Đạo Kiếm Chủ hơi thê lương: “Ta sắp biến mất rồi, sau này dựa vào con kếthừa ý chí của vi sư!”

“Trước khi thầy đi sẽ tặng con một món quà lớn!”

Một tiếng rầm thật lớn vang lên, mộ huyệt của Vạn Đạo Kiếm Chủ nổ tung.

Lộ ra thanh bảo kiếm màu đen bên trong!

“Kiếm ý thật cường đại!”

Đồng tử của Lãnh Nguyệt và Sát Chủ đều co lại.

“Đồ nhi, con tưới máu vào thanh kiếm Thừa Ảnh này đi!”

“Kiếm Thừa Ảnh?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK