Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Ss Tần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1448: Sáu vị Phong Hào Thần Đế
Lão già bên cạnh không ngừng hít khí lạnh, khóe miệng co giật: “Tên nhóc này… Quá độc ác!”
“Thủ đoạn như thế đã khiến Thiên Đạo tông gần như chết hết toàn bộ!”
“Cậu!”
Trước ngực Dư Khải Đông bị nổ ra một cái lỗ thủng kinh khủng, một cánh tay dính vào Phần Thiên Chi Diễm!
Chỉ trong chốc lát, cánh tay đã hóa thành tro tàn!
“A!”
Ông ta hít sâu một hơi, dùng một kiếm chém đứt cánh tay mình, xoay người chạy!
Diệp Bắc Minh cười nhạt một tiếng: “Đã đến rồi, ông còn chạy cái gì?”
Anh lập tức đuối theo, hung háng dẫm xuống!
Một tiếng “ầm” thật lớn vang lên, Dư Khải Đông như bị sét đánh, đập xuống đất giống như chó chết: “Tiểu súc sinh, cậu dám…”
Nhưng ông ta còn chưa nói xong, kiếm
Đoạn Long đã trực tiếp chém xuống!
Hai chân hai tay của Dư Khải Đông tách rời khỏi thân thể!
Một giây sau.
Một cái chân hung hăng đạp lên trên đan điền của Dư Khải Đông, trực tiếp xuyên thấu!
“Cậu…”
Dư Khải Đông không dám tin nhìn Diệp Bắc Minh!
Ông ta đường đường là thái thượng trưởng lão của Thiên Đạo tông, thế mà lại bị một tên phế vật cảnh giới Siêu Phàm phế đi như vậy?
Diệp Bắc Minh bình tĩnh mở miệng, một chân dẫm lên đầu ông ta: “Bây giờ đã có thể nói được chưa? Vì sao?”
“Ông chỉ có một cơ hội thôi, nếu như sai”.
Diệp Bắc Minh búng tay một cái: “Ầm…
Đầu nở hoa!”
Dư Khải Đông run rẩy một chút!
Giờ phút này, ông ta cảm giác người đang đối mặt với mình không phải một tên phế vật Hoa tộc cảnh giới Siêu Phàm!
Mà là một thần chết khống chế sinh tử!
■’Tôi nói…”
Dư Khải Đông mặt xám như tro, đang định mở miệng.
Gào!
Một âm thanh cực kỳ giống tiếng rồng gầm vang lên, một con rắn lớn màu đen phá hư không xông đến, hung hãng đánh về hướng Diệp Bắc Minh!
Anh đưa tay chém ra một kiếm, chém ra một con huyết long!
Trong nháy mắt cả hai va chạm, một luồng khí như sóng thần nổ tung, trực tiếp đánh anh lui ra ngoài!
“Nhóc con, cậu thật to gan, dám giết trưởng lão Thiên Đạo tông của tòi?”
Một người đàn ông trung niên mặc áo bào tím xuất hiện, sau lưng còn có hơn mười bóng người bay tới!
“Chủ nhân Thiên Đạo tông – Bách Lý Tranh Vanh? Sao ông ta lại tới đây!”
Thiếu nữ nhà họ Mặc bịt chặt miệng, cô ta trốn ra sau lưng ông nội theo bản năng: “Còn có mười vị thái thượng trưởng lão, trời ơi!”
“Đều là cảnh giới Hư Vương, ông nội, Diệp
Bắc Minh xong đời rồi…1′
Trong chớp nhoáng này, sắc mặt thiếu nữ trắng bệch!
Ánh mắt lão già cũng vô cùng nghiêm trọng: “Chẳng lẽ mình đã nhìn lầm? Tên nhóc này căn bản không phải người được trời chọn?”
Nhưng đúng lúc này giọng nói của một người phụ nữ vang lên: “Bách Lý Tranh Vanh, ông dám bắt nạt cậu ấy? Chán sống rồi hả?”
“Lớn mật, dám gọi thẳng tên của Thiên Đạo tông chủ? Ai!”
Một lão già áo xám quát lên một tiếng lớn: “Cút ra đây!”
Trong nháy mắt ông ta vừa dứt lời.
Một bóng người vọt tới trước mặt lão già áo xám, khí tức Đế Cảnh nở rộ!
Chát!
Một bàn tay rơi xuống!
“A!”
Lão già áo xám nổ tung tại chỗ, hóa thành một cơn mưa máu!
“Bà!”
Đám thái thượng trưởng lão còn lại của
Thiên Đạo tông hoảng sợ nhìn bà lão áo đỏ vừa ra tay!
Đôi mắt suýt nữa nhỏ máu: “Trời! Một trong sáu vị Phong Hào Thần Đế của Huyền Thiên tông, Bách Hoa Thần Đế!”
Giọng nói của bà lão áo đỏ vô cùng lạnh lẽo: “Biết bản tọa mà còn chưa cút?”
Thiên Đạo tông chủ bước lên trước một bước, khí tức Đế Cảnh bộc phát: “Chỉ có một mình bà mà dám đuổi chúng tôi đỉ?”
“Bà ra tay giết người của Thiên Đạo tông như vậy, cho dù bà là Đế Cảnh, chẳng lẽ không sợ hôm nay sẽ chết ở đây sao?”
Lại có thêm một giọng nói nữa vang lên: “Nếu như cộng thêm chúng tôi thì sao?”
Vừa dứt lời, sáu bóng người đồng thời xuất hiện.
Bầu trời run rây, ánh sáng ảm đạm!
Năm người trong đó đều là Đế Cảnh!
Người cuối cùng thì Diệp Bắc Minh đã từng gặp qua, thái thượng trưởng lão của Huyền Thiên tông – Nhậm Kiếm Hành!
Sáu người vừa sải bước ra, đứng chắn ở trước mặt Diệp Bắc Minh: “Mấy người thử tiến
lên một bước xem?1
Trong chớp mắt sáu người vừa xuất hiện, sắc mặt đám người Bách Lý Tranh Vanh cùng nhau biến đổi!
“Quỷ Đế, Vô Danh!1′
‘Thông Thiên Thần Đế – Nghiêm Bắc Huyền!”
“Ám Ảnh Thần Đế – Trịnh Cửu Uyên!”
“Bất Hủ Thần Đế – Tiêu Bất Hủ!”
“Còn có… Kiếm Đạo Thần Đế, – Tuyệt Vô Trần!”
Mỗi Lân nói ra một cái tên, sắc mặt đám người Bách Lý Tranh Vanh càng khó coi hơn một phần!
Đợi đến khỉ cái tên cuối cùng vừa vang ra.
Sắc mặt Bách Lý Tranh Vanh đã vò cùng kiêng kỵ: “Rốt cuộc Huyền Thiên tông mấy người có ý gì?”
Bà lão áo đỏ cười lạnh: “Còn chưa đủ hiểu sao? Dần người của Thiên Đạo tông cút đi!”
“Bà!”
Sắc mặt Bách Lý Tranh Vanh đen sì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK