Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Ss Tần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nào có người hỏi như vậy!”
Cô ấy cắn một cái lên trên vai Diệp Bắc Minh!
“Ai bảo anh bắt nạt em!”
Đương nhiên chút sức lực ấy không thể gây ra bất kỳ ảnh hưởng nào với Diệp Bắc Mình.
Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Anh đang hỏi thương thế của em thế nào rồi?”
Chu Nhược Giai hừ nhẹ một tiếng: “Chỉ biết bắt nạt em!”
Đột nhiên, cô ấy kinh ngạc phát hiện: “Tất cả còng lực của em biến mất rồi…”
Diệp Bắc Minh có chút xấu hổ: “Anh không cẩn thận nên đã hút khô lực lượng trong cơ thể em fôỉ!”
“Cho nên anh cũng đã đột phá thành còng, tiến vào cảnh giới Động Hư!”
Chu Nhược Giai sững sờ: “Hả? Nói như vậy em không còn thực lực võ đạo nữa sao?”
Sau một lúc mất mát ngắn ngủi.
Cô ấy khẽ gật đầu: “Như vậy cũng tốt, về
sau không cần đi theo đạo vô tình nữa!”
Diệp Bắc Minh nghĩ liệu có nên tìm một vài công pháp cho phụ nữ để Nhược Giai học tập hay không.
Đột nhiên.
Trong đầu Diệp Bắc Minh vang lên một âm thanh: “Cậu nhóc, cậu vào đây một chút!”
“Băng Phách tiền bối?”
Trong lòng Diệp Bắc Minh hơi động.
Anh suy nghĩ một cái, thần hồn tiến vào bên trong nghĩa địa Hỗn Độn!
Một giây sau, trên bầu trời nghĩa địa Hỗn Độn vang lên một tiếng thét: “A! Tên nhóc khốn kiếp, cậu làm gì vậy?”
“Sao thế?”
Diệp Bắc Minh khó hiểu.
Thần hồn của Băng Phách biến mất: “Mặc quần áo của cậu vào!”
Diệp Bắc Minh cúi đầu xem xét, không nhịn được co rúm khóe miệng.
Rốt cuộc anh đã biết vì sao Băng Phách lại phản ứng lớn như vậy rồi!
“Trời ạ, quần áo của tôi đâu?”
“Hahahaha!”
Tiếng cười của Thần Chủ Tuyệt Thế vang lên từ bên trong bia mộ: “Nhóc con, nghĩa địa Hỗn Độn là một thế giới hỗn độn!”
“Mặc dù chỉ là đưa thần hồn của con vào đây, nhưng con ở bên ngoài là trạng thái gì thì tiến vào trong này cũng là trạng thái đó!”
Nói xong, Thần Chủ Tuyệt Thế dừng lại một chút!
“Thằng nhóc thúi, vốn liếng cũng không tệ!”
“Khó trách có nhiều hồng nhan tri kỷ như vậy!”
Diệp Bắc Minh đỏ ửng cả mặt.
Anh suy nghĩ một cái, một bộ quần áo xuất hiện trên người!
“Băng Phách tiền bối, thật ngại quá, bây giờ đã không thành vấn dề fôi”.
Sau một lát, mộ bia của Băng Phách lấp lóe.
Một bóng người xinh đẹp hiện lên ở trước mắt!
Trong đôi mắt mang theo sát ý lạnh như băng, lạnh lùng liếc Diệp Bắc Minh một cái:
“Nhóc con, nếu còn có lần sau nữa, tôi cam đoan sẽ khiến cậu không thể làm đàn ông được nữa!”
Diệp Bắc Minh tự biết đuối lý, không tranh luận với cô ta.
Anh trực tiếp nói sang chuyện khác: “Băng Phách tiền bối, cô tìm tôi có chuyện gì?”
Giọng nói của Băng Phách ngưng tụ: “Nhóc con, hai vị sư tỷ của cậu hình như đã xảy ra chút dị trạng!”
“Thần hồn của hai người đó đã rời khỏi thân xác quá lâu, mặc dù tôi có thể duy trì máu thịt của các cô ấy, để thân thể không xấu đi trong một khoảng thời gian!”
“Nhưng tình huống bây gỉờ đã bắt đầu trở nên không ổn rồi!”
Sắc mặt Diệp Bắc Minh biến hóa.
Thần hồn của bát sư tỷ và thập sư tỷ đang ở trong tay chủ Luân Hồi, bởi vì có Băng Phách trợ giúp.
Thân xác của hai người mới có thể tạm thời được bảo tồn!
“Tiền bối, đã xảy ra chuyện gì vậy?”, Diệp Bắc Minh gấp rút hỏi.
Báng Phách khoát tay, mộ bia của cô ta chậm rãi dời đi.
Dưới mặt đất hiện ra hai người phụ nữ xinh đẹp bị huyền băng đông cứng, chính là bát sư tỷ Lục Tuyết Kỳ và thập sư tỷ Vương Như Yên!
‘Tôi đã dùng Vạn Niên Huyền Băng đòng cứng thân xác của các cô ây, lại dùng thần hồn của tôi tạm thời bảo vệ thân xác của hai người!11
“Theo lý mà nói, hẳn là không thể xảy ra sai sót gì mới đúng!”
“Nhưng mà… Thỉ thể của các cô ấy đã bắt đầu xuất hiện đốm!”
Diệp Bắc Minh nhìn về phía Băng Phách chỉ.
Anh nhíu mày: “Rốt cuộc là đã sai sót ở chỗ nào?”
Băng Phách trầm mặc!
Diệp Bắc Minh cảm thấy không thích hợp: “Báng Phách tiền bối, cô biết nơi nào có vấn đề đúng không?”
Băng Phách khẽ gật đầu: “Diệp Bắc Minh, tôi có thể nói cho cậu”.
“Nhưng cậu phải chuẩn bị tâm lý thật tốt!”
Diệp Bắc Minh hít sâu một hơi: “Tiền bối,
xin mời cô nói1’.
Giọng nói của Băng Phách vang lên: “Tôi có thể bảo vệ được thân xác của các cô ấy, là bởi vì mặc dù thần hồn của các cô ấy bị tách ra khỏi thân xác!”
“Nhưng ít nhất giữa thân xác và thần hồn vẫn còn có một chút liên hệ!”
“Thế nhưng bắt đầu từ không lâu trước đó, liên hệ giữa thân xác và thần hồn của các cô ấy đã hoàn toàn biến mất”.
“Cái gì?”
Diệp Bắc Minh giật nảy cả mình, đôi mắt lập tức đỏ lên: “Tiền bối, cô có ý gì?”
Băng Phách nghiêm túc nói ra: “Đây cũng là nguyên nhân tôi bảo cậu chuẩn bị tâm lý thật tốt, tình huống này chỉ có hai loại khả năng!”
“Thứ nhất, thần hồn của các cô ấy đã hoàn toàn bị chôn vùi!”
“Thứ hai, thần hồn của các cô ấy đã rời khỏi thế giới này!”
“Cho dù là loại khả năng nào, xác suất có thể tìm lại thần hồn của các cò ấy cực kỳ bé nhỏ!”
Cả người Diệp Bắc Minh run lên.
Anh không thể nào tiếp thu được sự thật này: “Tiền bối, không có loại khả năng thứ ba sao?”
Băng Phách lắc đầu: “Không có!
“Thân xác của các cô ấy sẽ từ từ thi biến, cuối cùnq hoàn toàn hư thối”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK