“Lại là một thanh binh khí!”
Diệp Bầc Minh có chút kích động.
Trước đó, anh chỉ lấy được mỗi kiếm Đoạn Long từ trong tháp Càn Khôn Trấn Ngục.
Kiếm này có uy lực khủng bố đến mức nào, trong lòng Diệp Bẳc Minh biết rất rõ!
Bây giờ.
Lại có thẻm một thanh binh khí, làm sao anh có thề không kích động được chứ?
Phía trước.
Một thanh liêm đao đen nhánh lơ lửng trên mặt phẳng.
Loại sát ý như thần chết kia truyền đến từ trong thanh liêm đao này!
Chuõi liêm đao cao gần bằng Diệp Bắc Minh!
Trên đỉnh là mũi nhọn giống như một vầng trăng khuyết!
Ánh mắt Diệp Bắc Minh ngưng tụ, cấn thận nhìn sang.
Anh không khỏi giật mình kẻu lên!
ở trên thanh liêm đao này có khắc vô số đồ án ác quỷ vặn vẹo.
Điều càng khiến người ta phải sợ hãi chính là bọn chúng lại đang động đậy!
Cứ như là đang sống vậy!
Một giây sau.
Trong đầu Diệp Bắc Minh hiển hiện một tin tức:
“Thần Ma Liêm Đao, phấm cấp: Không rõ!”
“Phệ hồn, chém quỷ, tru thần, diệt thiên!”
Mí mắt Diệp Bắc Minh nhảy một cái: “Ăn nói hùng hồn thế sao?”
“Tháp Càn Khôn Trấn Ngục, Thần Ma Liêm Đao này so sánh với kiếm Đoạn Long thì cái nào mạnh hơn?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục phun ra ba chữ: “Kiếm Đoạn Long!”
Diệp Bẳc Minh tiến lên một bước, tiện tay bắt lấy Thần Ma Liêm Đao!
Rầm rầm!
Một luồng ma khí kinh khủng bộc phát ra từ bên trong Thần Ma Liêm Đao.
Khí tức cuồn cuộn, nhiệt độ trong toàn bộ tầng thứ mười bảy của tháp Càn Khôn Trấn Ngục trong nháy mắt hạ xuống điếm đóng băng!
Thậm chí trên mặt đất còn ngưng kết ra một tầng sương lạnh!
“Giết!
Anh quát to một tiếng.
Sau đó chém Thần Ma Liêm Đao về phía trước!
Ầm ầm!
Vạn quỷ khóc thét, ma khí không ngừng SÔI trào giống như là tận thế vậy!
Ngay cả Diệp Bắc Minh cũng hơi há miệng, thở hổn hến: “Ma khí thật mạnh, lạnh lẽo, vô tình, giết chóc!”
“Tại sao tôi lại có cảm giác Thần Ma Liêm Đao mạnh hơn kiếm Đoạn Long nhỉ?”
“Kiếm Đoạn Long ở trong tay tôi cũng không có loại cảm giác này!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục khinh thường trả lời: “Nhóc con, Thần Ma Liêm Đao đang ở trạng thái mạnh nhất!”
“Kiếm linh của kiếm Đoạn Long đã bị phế đi, có lẽ đang ngủ say, có lẽ là đã chết”.
‘Cậu nói xem so sánh kiểu gì?”
Diệp Bẳc Minh lập tức hiếu ra: “Thì ra là the!”
“Có thanh liêm đao này, gặp phải cuộc chiến sống còn nào, tôi cũng có thế nắm chắc nhiều hơn”.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trợn mẳt lên: “Nhóc con, đã bao giờ cậu có nổi một cuộc chiến sống còn nào chưa? Không chừng lúc nào đó lại có thêm một đại lão là người của cậu nhảy ra đấy chứ”.
Tiến vào tầng thứ mười tám.
Trẽn mặt phắng nhỏ chỉ có một cái
hộp.
Anh mở ra xem, thế mà chỉ có một viên đan dược: “Nhiên Hồn Đan? Phẩm cấp: Không!”
Diệp Bắc Minh nhíu mày: “Nhiên Hồn Đan này là cái gì?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục lên tiếng: “Nhóc con, đây chính là đồ tốt!”
“Nếu dùng thứ này, năng lượng của đan dược sẽ có thế lan ra khằp cơ thế của cậu chỉ trong nháy mắt!”
“Nó có thế khiến cậu không cần thiêu đốt thần hồn của mình mà vẫn có thể có được lực lượng khi thiêu đốt thần hồn, liều chết đánh cược một lần!”
Trong lòng Diệp Bắc Minh khẽ động: “Mạnh như vậy sao? Chẳng phải là có nó, tôi sẽ có một cơ hội vô địch ư?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Có thế nói là như vậy”.
“Nhưng Nhiên Hồn Đan cũng có thời gian hiệu lực, nhiều nhất là chỉ khoảng năm phút thôi”.
Diệp Bâc Minh mỉm cười: “Năm phút là đủ roi!”
Anh tiếp tục tiến vào tầng thứ mười chín.
Một bản cố tịch xuất hiện ở trước mẳt: Tuần Thú Thuật!
Anh cầm lên xem, phía trên ghi lại lại cách làm như thế nào đế thuần dưỡng ma thú!
Diệp Băc Minh tiện tay lật vài trang.
Anh không có hứng thú gì quá lớn, trực tiếp thu lại.
Sau đó anh tiếp tục tiến vào tầng thứ hai mươi.
Trên mặt bàn nhỏ để một quyển sách có bìa kim loại màu đen.
Phía trên khắc những chữ cực kỳ cố
xưa!
Diệp Bẳc Minh chưa bao giờ nhìn thấy loại chữ này, lại có thế đọc được theo bản năng: “Pháp tướng Thần Ma?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục than thở một câu: “Nhóc con, phần thưởng của cậu quá nghịch thiên rồi!”
Diệp Bắc Minh hỏi lại: “ồ? Là sao?1
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục hỏi ngược một câu: “Cậu có biết pháp tướng của người tu võ không?”
“Đương nhiên”.
Diệp Bắc Minh gật đầu: “Lúc người tu võ dùng Đường Lang Quyền, nội lực sẽ tràn ra ngoài cơ thể”.
“Sẽ hình thành hư ảnh bọ ngựa ở phía sau”.
“Tương tự, Phục Hố Quyền sẽ xuất hiện hư ảnh của hổ”.
“Hàng Long Quyền sẽ xuất hiện hư ảnh của rồng”.
“Giống như bang chủ Kiều Phong Kiều trong Thiên Long Bát Bộ, lúc dùng Hàng Long Thập Bát Chưởng làm xuất hiện long ảnh chính là một loại pháp tướng!”
“Lúc tôi dùng Long Đế quyết cũng sẽ xuất hiện pháp tướng huyết long!”
“Người tu võ có được pháp tướng sẽ mạnh hơn người tu võ không có pháp tướng mấy lần!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục tán thưởng một câu: “Nhóc con, cậu chẳng những có thiên phú nghịch thiên mà tri thức cũng rất kinh khủng!”
“Nhưng mà pháp tướng Thần Ma lại khác với những pháp tướng bình thường khác của người tu võ!”
“Cậu sẽ có khá năng tu luyện ra các loại pháp tướng ma thú đỉnh cao, thậm chí là pháp tướng Thần Ma!”
Diệp Bẳc Minh hai mắt tỏa sáng: “Pháp tướng Thần Ma?”
Anh không chần chờ nữa: “Tôi đi thử một chút!”
Sau đó anh trực tiếp tu luyện pháp tướng Thần Ma!
Mười lăm phút sau.
Diệp Bắc Minh bỗng nhiên mở mẳt ra: “Pháp tướng Thần Ma, đi ra cho tôi!”
Gào gào!