Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Ss Tần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1713: Muốn chúng ta tuyệt hậu sao?
Thấy Bách Lý Tranh Vanh nổi điên, chủ nhân Sát Minh và Vũ Cực tông chủ bước tới an ỈIỈ.
“Anh Bách Lý, người chết không thể sống lại, ông đừng quá đau buồn,”
“Đúng vậy anh Bách Lý, chỉ cần chúng ta canh giữ ở chỗ này, người kia nhất định sẽ đi ra ngoài,”
“Đến lúc đó chính là lúc báo thù cho con trai ông,”
Bách Lý Tranh Vanh có cảm giác muốn hộc máu,
Đệch,
Không phải là của con trai của các người nên các người đương nhiên không sao rồi,
Bách Lý Sách là người nối nghiệp được đích thân ông ta tỉ mỉ bồi dưỡng, cho dù là tài năng tu võ hay là tâm trí đều rất đáng giá,
Hôm nay bị người khác hành hạ đến chết như vậy, trái tim ông ta đang rỉ máu,
Đột nhiên.
Bùm, Bùm,
Một cảnh tượng đẫm máu xuất hiện trước mặt chủ nhân Sát Minh và Võ Cực tông chủ,
Một giây tiếp theo, con trai của hai người xuất hiện trên màn hình,
“Bố… Cứu con…”
“Con trai,”
Trái tim hai người co thắt lại, vẻ bình tĩnh trên khuôn mặt biến mất.
Hai chân chia ra giẫm lên đầu hai đứa con trai,
Hình ảnh có hạn, chỉ có thể nhìn thấy nửa thân dưới của người này,
Chủ nhân Sát Minh hét lên: “Rốt cuộc là ai?”
“Sát Minh tôi và cậu không thù không oán, tại sao phải đối xử với con trai của tôỉ như vậy,”
Vũ Cực tòng chủ thậm chí còn tức giận uy hiếp: “Tôi mặc kệ cậu là aì, chỉ cần cậu dám tổn thương đến một sợi tóc của con trai tôi,”
“Kim Thịnh Hải tôi xin thề, nhất định sẽ tiêu diệt hết chín tộc của cậu,”
Vừa dứt lời, hai chân đồng thời hạ xuống, rõ ràng dứt khoát,
Hình ảnh đột ngột dừng lại,
“Không… Con tôi,”, chủ nhân Sát Minh cực kỳ đau lòng.
“Con trai ngoan,”
Vũ Cực tông chủ nổi trận lôi đình, đòi mắt tràn đầy tia máu: “Đệt, Có gan thì bước ra đây, xông về phía tôi đây này,”
“A… A…A,”
Nhìn thấy dáng vẻ hai người phát điên.
Bách Lý Tranh Vanh âm thầm cười lạnh: “Vừa rồi còn khuyên tôi, hiện tại đã biết đau khổ đến mức nào rồi phải không?”
Trong vòng vài giờ tới.
Hình ảnh đẫm máu lần lượt xuất hiện trước mặt hàng chục tông chủ của Tinh Khư môn, Dã Lang Bang, điện Vũ Hồn,…
Tình hình gần như giống hệt nhau,
Con trai hoặc đệ tử thân truyền của bọn họ đều bị hành hạ và giết chết ngay tại chỗ,
Còn kiêu ngạo đến mức truyền phát hình ảnh trở lại,
“Đệt,”
“Chết tiệt,”
“Đừng để tôi biết rốt cuộc tên súc sinh này
là ai, nếu không ông đây nhất định sẽ băm vằm người đó thành ngàn mảnh,”
Mọi người ở bên ngoài vùng đất Thiên Tuyệt không ngừng gào thét.
Tuyệt vọng,
Cực kỳ tuyệt vọng,
Đột nhiên, khóe miệng Vũ Cực tông chủ Kim Thịnh Hải run ray: “Mọi người, chuyện này có vấn đê, có vấn đề rất lớn,”
Bùm,
Hàng ngàn con mắt đổ dồn về phía ông ta.
“Kim tông chủ, ý của ngài là gì?”
Tròng mắt Kim Thịnh Hải tối sầm lại: “Các vị đang ngồi ở đây đều là tông chủ,”
“Ai lại có lá gan lớn như vậy, dám giết chết người thừa kế của chúng ta?”
“Hơn nữa không chỉ một hoặc hai mà là giết chết hàng trăm người,”
“Đây là một vụ giết người có kế hoạch và được mưu tính trước,”
Nóỉ xong, ánh mắt của Kim Thịnh Hải chuyển động, quay lại nhìn ông lão mặc áo bào trắng và bà lão mặc áo bào trắng: “Trừ phỉ, có người muốn chúng ta tuyệt hậu,”
Bùm,
Những lời này vừa thốt ra, ánh mắt của tất cả mọi người đều rối rít nhìn về phía ông lão mặc áo bào trắng và bà lão mặc áo bào trắng,
“Đúng vậy,”
Nhiều người vỗ mạnh trán.
Khóe mắt lập tức run rẩy dữ dội: “Muốn chúng ta tuyệt hậu sao?”
Cho dù hai người có là Đế Tôn thì khi bị hàng trăm người thuộc cảnh giới Hư Thần, cảnh giới Đế cùng lúc nhìn chằm chằm,
Cũng đều xuất hiện một cảm giác sởn cả tóc gáy,
Ông lão mặc áo bào trắng cười lạnh: “Các người suy nghĩ quá nhiều rồi, học viện Viễn cổ không có hứng thú đối phó với các người,”
Bà lão mặc áo bào trắng bình tĩnh nói: “Các người nên tự mình ngẫm lại đi, xem có đắc tội với người nào không,”
Mọi người hơi sửng sốt,
Bỗng nhiên, trong đầu Bách Lý Tranh Vanh hiện lên một thân ảnh.
“Đệt,”
Đột nhiên chửi ầm lên: “Chết tiệt, Tôi nhớ
ra rồi, Diệp Bắc Minh,”
“Cái gì? Là cậu ta sao?”
Mọi người đều ngẩn ra,
Chủ nhân Sát Minh trợn to hai mắt: “Cậu ta trà trộn vào à?”
Vẻ mặt Bách Lý Tranh Vanh hung dữ, không trả lời những câu này.
Quay đầu lại liếc nhìn những người có mặt tại đây: “Chư vị, những người đã tham gia truy đuổi Diệp Bắc Minh xin đứng ở bên trái,”
“Những người không tham gia đuổi giết Diệp Bắc Minh thì xin mời đứng ở bên phải,”
Mọi người đêu không muốn đắc tội với Bách Lý Tranh Vanh nên ngoan ngoãn làm theo.
Sau khỉ đứng ngay ngắn sang hai bên phải trái,
“Xì,”
Mọi người đều hít một hơi khí lạnh,
Những người đứng bên trái đêu là những người vừa rồi đã tận mắt nhìn thấy con trai hoặc đệ tử của mình bị tiêu diệt,
Ngoại trừ Diệp Bắc Minh thì còn ai có thù oán với mọỉ người?
Bách Lý Tranh Vanh tức giận tung ra một chưởng, mặt đất nổ tung: “Quả nhiên như vậy, Tên phế vật nhỏ Diệp Bắc Minh đã trà trộn vào,”
Kim Thịnh Hải bước tới: “Hiện tại chúng ta nên làm gì đây?”
“Tiểu súc sinh này vốn đã khó giải quyết, nếu để cậu ta lấy được thứ gì tốt ở vùng đất Thiên Tuyệt thì sẽ càng khó khăn hơn,”
“Để cậu ta ngày càng trưởng thành thì sau này nhất định sẽ trở thành nỗi uy hiếp của chúng ta,”
“Càng đừng nói tên này còn là người của Hoa tộc Thượng cổ, bản thân có mối hận thù khônq thể qìảỉ quvết được…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK