Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Ss Tần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

ở vị trí trung tâm có một tòa tháp cố màu đen lẳng lặng đứng.

Hình dáng cổ kính, bên trên thô ráp giống như đã phơi gió phơi nắng rất nhiều năm, tràn đầy khí tức cổ xưa!

“Đây chính là tháp Phù Đồ sao?”

Diệp Bằc Minh đứng ở đằng xa quan sát: “Tháp Càn Khôn Trấn Ngục, ông có phát hiện ra chỏ nào không bình thường không?”

Tháp Càn Khõn Trấn Ngục có chút kinh ngạc: “ồ? Tháp Phù Đồ này có vé rất thú vị!”

Bẽn trong lại có khí tức của dị hỏa!

Nó nghiêm túc nói: “Đại Lục Chân Võ đúng là không đơn giản, thế mà lại xuất hiện hai loại dị hỏa?”

Hai loại dị hỏa mà tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói tới, một loại là Phần Thiên Chi Diềm!

Đang ở trong tay Diệp Bắc Minh!

Một loại khác thì ở ngay bẽn trong tháp Phù Đồ!

Diệp Bẳc Minh có chút bất ngờ: “Không phải ỏng nói dị hỏa vỏ cùng hiếm có sao?”

“Sao ở đây lại xuất hiện loại dị hỏa thứ hai vậy?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trầm mặc một lát mới trả lời: “Điều này thì bản tháp cũng không biết, chỉ có thể nói Đại Lục Chân Võ có khí vận rất khủng bố!”

“Đại lục võ đạo bình thường có thế tìm ra một loại dị hỏa đã vô cùng hiếm thấy rồi, chứng đừng nói đến là loại thứ hai!”

“Hơn nữa tôi có thế cam đoan, đây là một loại dị hỏa thuộc tính băng!”

Trong lòng Diệp Bắc Minh hơi động.

Anh đi vào tháp Phù Đồ.

Mã trưởng lão, Vương trưởng lão, người phụ nữ trung niên đã sớm chờ từ lâu.

Mã trưởng lão cười nói: “Bắc Minh à, cuối cùng cậu cũng đến rồi”.

“Việc này không nên chậm trề, chúng tôi sẽ mở tháp Phù Đồ ra, cậu mau vào đi!”

Khương Tử Cơ nhìn chằm chằm Mã trưởng lão: “Mã trưởng lão nóng lòng như thế làm cái gì?”

“Ông rất muốn tiếu sư đệ tỏi tiến vào tháp Phù Đồ sao?”

Nụ cười của Mã trường lão khựng lại, có chút xấu hố cười nói: “Bản trưởng lão thấy Diệp Bắc Minh có thiên phú kinh khủng, muốn đề cậu ấy nhanh chóng tiến vào tháp Phù Đồ đạt được truyền thừa thượng cổ!”

“Nhỡ may có vận khí nghịch thiên nào đó đang chờ câu ấy, về sau Thanh Huyền Tông sẽ phải dựa vào Bắc Minh rồi!”

Vương trướng lão cười phụ họa: “Không sai, Bắc Minh, về sau Thanh Huyền Tông chúng ta coi như nhờ cả vào cậu!”

Người phụ nữ trung niên mỉm cười tiến lên, kín đáo đưa cho Diệp Bằc Minh một bình đan dược: “Bắc Minh, nếu như gặp phải nguy hiểm ở trong tháp Phù Đồ, những đan dược này còn có thể giúp được cậu!”

Diệp Bắc Minh tiện tay nhận lấy: “Cảm ơn ba vị trưởng lão đã yêu quý!”

Mã trưởng lão, Vương trưởng lão, người phụ nữ trung niên đều mỉm cười.

Nhưng sảu trong đáy mắt lại hiện lên một ý lạnh không dề phát hiện ra!

“Cảm ơn?

»»

“Ha ha, sau bảy ngày cậu sẽ càng phải cảm ơn chúng tôi!“

Trong lòng ba người không hẹn mà cùng nghĩ như vậy.

Diệp Bẳc Minh cũng lười nói nhảm: “Ba vị trưởng lão, việc này không nẽn chậm trễ, hãy mở tháp Phù Đồ ra đi!”

“Được!”

Trong đôi mắt của Mã trưởng lão lóe lẽn ánh sáng.

“Chờ một chút!”

Đột nhiên, một giọng nói thanh thúy vang lẻn: “Tôi cũng muốn tiến vào tháp Phù Đồ, đi cùng với anh ta đi!”

Mọi người quay đầu, chỉ thấy một người phụ nữ lạnh như băng.

Sải rộng đôi chản thon dài đi tới!

Cô ta có đôi mắt lạnh lẽo, ngũ quan xinh đẹp.

vẻ mặt khiến người ta có một loại cảm giác xa lánh cao cao tại thượng, nhưng lại có một loại cảm giác lẻ loi một mình!

Cô ta không hề trang điểm, nhưng lại đẹp đến hút hồn người khác!

Điều càng khiến Diệp Bắc Minh thấy bất ngờ chính là khi người phụ nữ kia vừa xuất hiện, nhiệt độ xung quanh đều hạ xuống mấy phần.

Giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: “Trên người cô ta mặc váy dài được chế tạo từ tơ tằm băng vạn năm, có thế ngăn cách ý lạnh!”

Thân thế mềm mại của người phụ nữ kia được ôm trọn bởi chiếc váy dài tơ tằm băng.

Cho dù như thế vẫn không thế che giấu được vóc người bốc lửa dưới váy!

Diệp Bằc Minh phản ứng rất nhanh: “Trong cơ thế cô ta có rất nhiều hàn khí?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Thông minh, đúng là như thế!”

“Hơn nữa còn không phải là hàn khí bình thường, cậu có để ý không?”

“Nơi này là khu vực núi lửa, sau khi cô ta đến thế mà để nhiệt độ bốn phía đều giảm xuống, người phụ nữ này cũng không đơn giản!”

Ánh mât Diệp Bầc Minh lấp lóe!

Hiếu kỳ đánh giá người phụ nữ kia!

Cảm nhận được ánh mắt của Diệp Bắc Minh, người phụ nữ cau mày lại!

Mã trưởng lẵo, Vương trưởng lão, người phụ nữ trung niên đều biến sắc.

Mã trưởng lão vội vàng thuyết phục: “Cô Uyển Nhỉ, để Diệp Bầc Minh đi vào một mình đi”.

“Nếu cô cũng muốn tiến vào tháp Phù Đồ, ba người chúng tôi có thể mở ra lần nữa cho cô vào ba tháng sau!”

Người phụ nữ mặc váy dài tơ tằm băng lắc đầu: “Bản cung không đợi được ba tháng, hôm nay tôi sẽ tiến vào tháp Phù Đồ cùng với anh ta!”

Cô ta chỉ vào Diệp Bắc Minh.

Diệp Bắc Minh khó hiểu: “Cỏ là ai?’

Anh có chút ngạc nhiên.

Thực lực võ đạo của người phụ nữ này không cao, mới đến cảnh giới Thánh.

Vậy mà mấy thái thượng trường lão của Thanh Huyền Tông lại có thái độ tôn kính cô ta như vậy? Hay là có lai lịch khỏng tầm thường?

Người phụ nữ mặc váy dài tơ tằm băng phun ra ba chữ: “Nam Cung Uyển”.

“Nam Cung Uyển?”

Diệp Bằc Minh nhớ lại trong đầu một lần, xác định đây là lần đầu tiên nghe thấy cái tên này.

Anh nhẹ nhàng lắc đầu: “Chưa nghe bao giờ”.

Nam Cung Uyển sững sờ, lần đầu tiên cảm xúc có dao động!

Nhưng mà.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK