Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Ss Tần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1493: Ngọn lửa cuối cùng của Hoa tộc đã dập tắt
“Đánh nát nó!”
Vào giây phút cửa đá rơi xuống, Bách Lý Tranh Vanh phẫn nộ gào thét: “Đánh nát nó cho tôi!”
Ầm! Ầm! Ầm!
Năm Đế Cảnh điên cuồng ra tay, đủ loại lực lượng kỉnh khủng nện ở trên cửa đá.
Cửa đá vẫn nguyên xi!
Thậm chí ngay cả một dấu vết cũng không có!
“Chuyện gì xảy ra vậy?”
Cuối cùng mọi người đã cảm thấy không thích hợp: “Năm Đế Cảnh chúng ta hợp sức, thế mà không có cách nào phá hỏng được một cánh cửa đá?”
“Đúng vậy, đừng nói đây chỉ là một cánh cửa đá!”
“Cho dù là trận pháp hộ sơn của một tông môn đỉnh cao, năm người chúng ta hợp sức cũng có thể đánh nát!”
Đột nhiên, Hạng Cửu u lắc đầu: “Mọi người đừng uổng phí sức lực nữa, đừng nói là Đế
Cảnh!”
“Cho dù là cảnh giới Đế Tôn tới, cũng không thể dựa vào sức lực để đánh nát cánh cửa đá này đâu!”
Vèo!
Bách Lý Tranh Vanh, chủ nhân Sát Minh, Kim Thịnh Hải, Tinh Khư môn chủ, Dã Lang bang chủ năm người ánh mắt rơi trên người Hạng Cửu u.
“Cậu có ý gì?”
Hạng Cửu u nói ra lời kỉnh người: “Bởi vì nơi đây là một Thần Mộ!”
“Bên trong mai táng một vị chân thần ở Thần Giới!”
“Cái gì?”
Đám người sững sờ.
Chủ nhân Sát Minh tiến lên một bước, dồn dập bắt lấy cổ áo Hạng Cửu U: “Cậu nói thật sao? Trong này chôn một vị chân thần?”
“Mau nóỉ! Cậu có biện pháp nào mở cánh cửa đá này ra không?”
Khí tức Đế Cảnh nghiền ép mà tới.
Sắc mặt Hạng Cửu u trắng bệch, liền vội vàng lắc dầu: “Tiền bối, nếu tôi có biện pháp mở
ra thì đã sớm làm rồi!”
‘Thần Mộ này rất đặc biệt chỉ có hai điều kiện để mở ra!”
‘Thứ nhất, có người đạt được truyền thừa của vị chân thần kia!”
“Thứ ha ỉ, người ở bên trong chết đi, chúng ta sẽ có thể mở cửa đá ra ở bên ngoài!”
“Nếu không cửa đá sẽ vĩnh viễn không thể mở ra!”
“Toàn bộ học viện Viễn cổ đêu biết Thần Mộ này, từ khỉ Thần Mộ này được phát hiện ra đến nay chưa từng có ai lấy được truyền thừa trong đó cả!”
“Cũng không biết vì sao vợ sắp cưới của tôi lại ở chỗ này!”
Hạng Cửu u giải thích liền một mạch!
Bách Lý Tranh Vanh híp mắt lại: “Nếu chưa từng có ai lấy được truyền thừa bên trong, làm sao cậu lại biết được?”
Hạng Cửu u nói: “Học viện Viễn cổ có một vị trưởng lão đã từng vào được Thần Mộ này!”
“Ông ta biết mình không có cách nào đạt được truyền thừa của chủ mộ, cho nên trước khi chết đã thiêu đốt tinh huyết!”
“Để truyền tin tức về học viện Viễn cổ!1’
“Tôi có thể dùng sơ tâm võ đạo thề, Hạng Cửu u tôi tuyệt đối không lừa gạt các vị về chuyện này!”
Nói rồi Hạng Cửu u giơ tay lên làm tư thế thề.
Năm người mới chợt hiểu ra!
Ánh mắt ai nâỳ đều lấp lóe, nhìn cửa đá một cái thật sâu!
Kim Thịnh Hải hừ lạnh một tiếng: “Tiểu súc sinh này hủy hoại hai chân tôi, cứ để cậu ta chết ở bên trong đó!”
“Mẹ nó còn có hai mỹ nữ ở cùng cậu ta, đúng là có lợi cho cậu ta quá rồi!”
Chủ nhân Sát Minh nhíu chặt mày lại: “Chưa hẳn!”
“Kẻ này quả thực có chút nghịch thiên, nhỡ may cậu ta đạt được truyền thừa của vị chân tiên kia thì sao?”
Ông ta vừa nói ra lời này, xung quanh lập tức yên tĩnh!
Trái tim của mấy người dều co vào một chút!
Một giây sau.
“Không có khả năng! Tuyệt đối không có khả năng!”
Bách Lý Tranh Vanh quả quyết lắc đầu: “Ngay cả trưởng lão của học viện Viễn cổ còn không thể đạt được truyền thừa của vị chân tiên kia, tên tiểu súc sinh này có tư cách gì chứ?”
“Đừng quên, Hoa Tộc thượng cổ đã bị thần lỉnh vứt bỏ!”
“Cho dù là kẻ nào cũng có thể đạt được truyền thừa của chân thần, duy chỉ có người của Hoa tộc không có khả năng!”
Mấy người còn lại đều sáng mắt lên!
“Ha ha ha, nói không sai!”
“Tiểu súc sinh này chết chắc rồi!”
Cơn giận ngưng tụ ở lồng ngực đám người Bách Lý Tranh Vanh lập tức tiêu tán.
Lúc này, Bách Lý Tranh Vanh đảo mắt: “Cậu Hạng, lần này mười người có điểm tích lũy cao nhất ở vùng đất Thiên Tuyệt sẽ có thể gỉa nhập học viện Viễn cổ!”
“Mười vị trí này, cậu Hạng cảm thấy nên phân chia như thế nào đây?”
Hạng Cửu u không thay đổi sắc mặt gật đầu: “Tôi hiểu ý của ông!”
“Thiên Đạo tông, Sát Minh, Vũ Cực Tông, Tinh Khư Môn, Dã Lang Bang!”
“Mỗi tòng môn hai suất đi!”
Năm người nhìn nhau cười một tiếng: “Cậu Hạng yên tâm, chuyện xảy ra ở nơi này sẽ không có người thứ bảy biết!”
Năm người trực tiếp ra tay, ngoại trừ Hạng Cửu u ra.
Ngay cả trưởng lão tông môn mình cũng không tha, xoá bỏ toàn bộ!
Hạng Cửu u nhìn bóng lưng năm người rời đi, con ngươi tràn ngập tơ máu: “Mâỳ người… Thật ác độc…”
Bên ngoài vùng đất Thiên Tuyệt.
Đống đá vụn bên trên tế đàn lấp lóe một chút, đám người Bách Lý Tranh Vanh đi ra từ đó.
“Tiều súc sinh này cuối cùng cũng đã chết! Tiếp theo chúng ta nên làm sao bây giờ?”, Kim Thịnh Hải nói.
Ánh mắt Bách Lý Tranh Vanh lạnh như băng: “Trực tiếp tuyên bố với bên ngoài là Diệp Bắc Minh đã chết, ngọn lửa cuối cùng của Hoa tộc đã dập tắt!”

Đình luận

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK