Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Ss Tần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1505: Mấy người xứng sao?
‘Tên Diệp Bắc Minh này điên rồi, cậu ta vừa về liền phế một cái chân của tôi đỉ!”
“Cầu xỉn mọi người nhất định phải nghiêm khắc trừng trị người này!”
Vừa dứt lời, một kiếm khí huyết sắc đã nghiền ép đến!
Đám người Hiên Viên Thái và người phụ nữ áo xanh còn không có cả cơ hội phản ứng, trong nháy mắt đã bị chém thành một đống máu!
“Chuyện này…”
Ánh mắt đám người co vào một chút.
Ai cũng không nghĩ tới Diệp Bắc Minh dám ra tay ở ngay trước mặt sáu vị lão tổ Huyền Thiên tông!
“Diệp Bắc Minh, cậu là đệ tử của Huyền Thiên tông, thế mà lại tàn sát đồng môn Huyền Thiên tông?”
Hiên Viên Đại Long tức đến run rẩy cả người.
Diệp Bắc Minh cười một tiếng: “ô, tôi là đệ tử của Huyền Thiên tông từ bao giờ vậy?”
“Nếu như tôi là đệ tử của Huyền Thiên
tông, sao mấy người lại không làm chuyện đã đồng ý với tôi?1′
Sáu người Tuyệt Vô Trần, Tiêu Bất Hủ, Trịnh Cửu Uyên, Nghiêm Bắc Huyền, Vô Danh, Hoa Linh Lung thầm kêu không tốt.
Tiêu Bất Hủ trầm giọng nói: “Cậu Diệp, theo chúng tôi vào cấm địa!”
“Chúng tôi sẽ cho cậu một câu giải thích hài lòng!”
Diệp Bắc Minh cười nhạo một tiếng: “ông thì tính là cái gì? ông giải thích cho tôi?”
“Để huynh đệ của tôi đi canh cổng, để người phụ nữ của tôỉ đi quét rác?”
“Đây chính là câu giải thích của mấy người sao?”
Xung quanh càng thêm an tĩnh!
Gương mặt xinh đẹp của Lạc Khuynh Thành đỏ lên: “Cái gì mà người phụ nữ của cậu chứ, nói lung tung…”
Long Khuynh Vũ có chút choáng váng: “Hổ… mình là người phụ nữ của anh ấy sao?”
Tuyệt Vô Trần không có cảm xúc gì: “Cậu Diệp, hôm nay hành vi của cậu chúng tôi không truy cứu!”
“Bây giờ không phải là thời điểm hành động theo cảm tính, theo chúng tôi đi cấm địa!”
“Lão phu lấy danh nghĩa lão tổ Huyền Thiên tông để thề, nhất định sẽ cho cậu một câu trả lời chắc chắn hài lòng!”
“Hơn nữa lão phu có thể cam đoan, từ hôm nay trở đi không ai có thể động tới huynh đệ và người phụ nữ của cậu nữa!”
“Bây giờ cậu sẽ là thánh tử của Huyền Thiên tông!”
Nghe thấy lời này, đám người vỡ tổ trong nháy mắt!
“Cái gì? Thánh tử!”
“Đậu má… Đây là sự thật sao?”
“Diệp Bắc Minh sau này sẽ là thánh tử của Huyền Thiên tông?”
“Mẹ nó… So sánh người với người đúng là làm tôi tức chết mà!”
Các đệ tử ở đây đều đỏ mắt!
Kêu lão tổ cút ra đây, giết đệ tử tông môn ngay trước mặt lão tổ, còn không thèm nể mặt lão tổ ở trước mặt mọi người!
Cho dù như thế, lão tổ vân tuyên bố để Diệp Bắc Minh làm thánh tử của Huyền Thiên
tông!
Mẹ nó quả thực là quá trời chiều chuộng rồi!
Ghen ghét!
Ghen ghét đến chết!
Hiên Viên Đại Long biến sắc: “Lão tổ, không thể!”
Nhậm Kiếm Hành bật cười: “Hahaha, cậu Diệp còn không mau đồng ý đi!”
Điều khiến tất cả mọi người đều bất ngờ chính là Diệp Bắc Minh lại ngửa mặt lên trời cười to: “Hahahaha!”
Anh cười đến mức suýt nữa thì chảy cả nước mắt, sau đó chỉ vào sáu vị lão tổ của Huyền Thiên tông: “Sáu con chó già ra vẻ đạo mạo, nghĩ hay thật đấy!”
“Lúc tôi có giá trị lợi dụng thì không tiếc bất cứ giá nào để lôi kéo!”
“Đến khi tôi không có giá trị lợi dụng nữa, ngay cả huynh đệ và người phụ nữ của tôi còn không thèm quan tâm chút nào!”
“Bảo tôi làm thánh tử Huyền Thiên tông? Mấy người xứng sao?!”
Âm vang hữu lực!
Hùng hùng hổ hổ!
Đinh tai nhức óc!
Huyền Thiên tông vốn dĩ đang sôi trào khắp chốn, lại rơi vào yên tĩnh như chết một lần nữa!
Tất cả mọi người đều trừng to mắt, tròng mắt suýt nữa thì rơi ra ngoài!
“Anh Diệp!1’
Hầu Tử hô hấp dồn dập, đôi mắt đỏ bừng.
Lạc Khuynh Thành cười: “Đây mới là tiểu sư đệ của tôi!”
Long Khuynh Vũ nhìn bóng lưng Diệp Bắc Minh, trực tiếp ngây người: “Anh Diệp cứng rắn quá…”
“Cậu!”
Tiêu Bất Hủ căm tức nhìn Diệp Bắc Minh: “Diệp Bắc Minh, cậu đừng quá cuồng vọng!”
“Nơi này là Huyền Thiên tông, không phải là chỗ vớ vẩn gì!”
Sắc mặt bốn người Trịnh Cửu Uyên, Nghiêm Bắc Huyền, Vô Danh, Hoa Lỉnh Lung cũng vô cùng lạnh lùng!
Tuyệt Vô Trần lạnh lùng lên tiếng: “Diệp Bắc Mình, cậu xác định sao?”
Diệp Bắc Minh gầm thét một tiếng: “Tôi xác định cái đầu ông, sáu con chó già, chết đỉ cho ông đây!”
Một con huyết long bỗng nhiên bộc phát!
Diệp Bắc Minh trực tiếp lâỳ kiếm Càn Khôn Trấn Ngục ra, dẫm chân xuống một cái, lao thẳng về phía sáu vị lão tổ của Huyền Thiên tông!
“Trời ạ!”
Nhìn thấy một màn này, đám người Huyền Thiên tông trực tiếp ngây ra!
Tiêu Bất Hủ khẽ quát một tiếng: “Giao cho tôi giải quyết, tiểu súc sinh này đơn giản là không biết lòng tốt của người ta mà!”
“Nếu không phải chúng ta giúp cậu ta, cậu ta đã sớm chết dưới sự truy sát của Thiên Đạo tông rồi!”
“Thế mà còn bị cắn ngược lại một cái? Khó trách Hoa tộc Thượng cổ sẽ bị diệt tộc, kết cục này đúng là đáng đời!”
Ông ta đưa tay ra nắm lại, một thanh trường thương màu vàng xuất hiện trong tay!
Một luồng sát khí ngưng tụ, trực tiếp đâm về phía đầu Diệp Bắc Minh!
Khí tức Đế Cảnh bộc phát, một kích này căn bản không cho Diệp Bắc Minh đường sống!
“Leng keng” một tiếng vang thật lớn!
Trường thương màu vàng vừa tiếp xúc với kiếm Càn Khôn Trấn Ngục liền nổ tung tại chỗ!
“Làm sao có thể!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK