Chương 1303: Di tích Côn Luân Thượng Cổ
“Thế giới Vũ Nội phát triển thành thế giới Tam Thiên như hiện tại, phỏng chừng nhà họ sở cũng không thể hoàn toàn khống chế được nữa!”
“Nếu không thì, tại sao bọn họ lại đế cậu đi tìm tôi?”
Hai mắt Diệp Bắc Minh tỏa sáng: “Tiều Tháp, ý của ông à?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Quy luật của thế giới Tam Thiên đã hoàn thiện, hiện tại nhiều nhất nhà họ sở có thể khống chế cửa ra vào của thế giới Tam Thiên!”
“Nếu như cậu có đủ thực lực, phá tan cửa ra vào này!”
“Như vậy, thế giới Tam Thiên sẽ trở thành thế giới Vũ Ngoại chân chính!”
“Thế giới Vũ Ngoại?”, ánh mắt Diệp Bâc Minh chớp động.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trá lời: “Không chịu bất kỳ thế lực nào khống chế, có quy luật riêng của chính mình!”
Diệp Bắc Minh đãm chiêu.
Không nghĩ nhiều nữa, anh trở lại quáng trường đại điện Chân Võ.
Người tu võ top 10000 Thiên Bảng gần như đều đã tiến vào cấm địa Luân Hồi!
Diệp Bắc Minh không hề do dự, đi thẳng đến cấm địa Luân Hồi.
Quá nhiên, lần này anh dùng thân phận Diệp Càn Khôn, thành công tiến vào bên trong cấm địa Luân Hồi.
Sức mạnh không gian chấn động, đến khi dưới chân Diệp Bắc Minh vững lại, anh phát hiện mình đang đứng ờ dưới chân một ngọn núi to lớn!
Ngẩng đầu nhìn lên, một dãy núi to lớn cao mấy trăm ngàn mét, dài hơn triệu dặm vắt ngang trước mắt!
Côn Luân nguy nga!
Giờ phút này, Diệp Bắc Minh cũng không nhịn được mà run lên: “Núi Côn Luân, quá nhiên là núi Côn Luân!”
“Giống y như đúc núi Côn Luân của Hoa Hạ, chí là cao lớn hơn cá trăm lần!”
Đột nhiên, bên tai Diệp Bắc Minh vang lên tiếng gọi: “Minh Nhi!”
“Sư phụ?”
Diệp Bắc Minh kinh ngạc!
Một ý niệm hiện lên, anh tiến vào thế giới bỏ túi!
Hơn trăm tòa mộ bia gần như đồng thời phóng ra hào quang sáng chói!
Từng bóng người mờ ảo xuất hiện phía trên mộ bia!
Người đỡ đầu, Dược Vương Quỷ Cốc, Độc Cô Vũ Vân, Vua tàn sát, Kiếm Chú Bất Diệt, Đan Đế Bất Hủ, Thiên Thần Điện Chủ, Thánh Hoàng, Độc Đế, Long Huyết Chiến Thần, Long Đế…
Thân hồn của trăm vị sư phụ toàn bộ xuất hiện!
“Sư phụ, sao tất cả mọi người lại thức tỉnh?”
Diệp Bắc Minh vô cùng kích động.
Người đỡ đầu sắc mặt nghiêm túc: “Chúng ta cũng không biết xáy ra chuyện gì, chỉ là trong chớp mắt vừa rồi!”
“Chúng ta đồng thời câm nhận được một luồng sức mạnh không thể miêu tả!”
“Luồng sức mạnh này có chỗ tốt cực lớn đối với thần hồn của chúng ta, không những giúp khôi phục sức mạnh thần hồn của chúng ta, còn khiến toàn bộ chúng ta thức tỉnh!”
Diệp Bắc Minh kích động nói: “Nếu nói vậy, bên trong cấm địa Luân Hồi thật sự có lực lượng giúp mọi người sống lại!”
“Cấm địa Luân Hồi? Minh Nhi, để chúng ta ra ngoài xem một chút!”
Trăm vị sư phụ gần như đồng thời mở miệng.
“Được!”
Diệp Bắc Minh khẽ suy tư, một ý niệm hiện lên trong đầu.
Cả trăm tấm mộ bia đồng loạt xuất hiện!
“Hít hà!”
Một loạt tiếng hít ngược khí lạnh vang lên.
Trăm vị sư phụ kích động kêu to: “Địa bàn Côn Luân!”
“Đây mới thật sự là di tích Côn Luân Thượng Cổ!”
“Thật không ngờ di tích Côn Luân Thượng cố thật sự tồn tại!”
“Như vậy chẳng phải là nói, nhất tộc Hoa Hạ chúng ta thật sự giống như trong truyền thuyết?”
Nghe trăm vị sư phụ bàn luận.
“Cái gì mà di tích Côn Luân Thượng Cổ?”
Diệp Bâc Minh kinh ngạc: “Các sư phụ, chuyện này rốt cuộc là sao vậy?”
Giọng nói của người đỡ đầu ngưng trọng: “Đây là một truyền thuyết cực kỳ xa xưa, cổ xưa đến mức ai ai cũng cho rằng nó là giả!”
“Địa bàn Côn Luân hồi trước chúng ta ở, không phái là địa bàn Côn Luân thật sự!”
”Mà là do một vị đại năng đỉnh cấp của thời kỳ Thượng Cổ sáng tạo ra dựa theo địa bàn Côn Luân chân chính!”
“Địa bàn Côn Luân chân chính cao tới mấy trăm ngàn mét, phạm vi kéo dài chừng hơn triệu dặm!”
“Hơn nữa có liên quan đến lai lịch của Hoa tộc các con!”
Con ngươi của Diệp Bắc Minh co rụt lại: “Có liên quan đến lai lịch cùa Hoa tộc?”
“Sư phụ, rốt cuộc chuyện này là như thê’ nào?”
Người đỡ đâu lắc đầu: “Chúng ta không phái Hoa tộc nên không biết tình huống cụ thể!”
Thần hồn của mấy trăm vị sư phụ đồng thời nhìn lên chỗ cao nhất của di tích Côn Luân Thượng Cổ.
“Đồ nhi, bây giờ chi có con mới có thể vạch trần bí mật của nó!”
“Được!”
Diệp Bâc Minh không hề do dự, chân nguyên dâng trào.
Anh chuẩn bị bay lên trời, nhưng chợt kinh ngạc phát hiện.
Mình lại không thể bay lên!
“Xáy ra chuyện gì vậy?”
Hai mắt Diệp Bắc Minh nhíu lại, Thần Ma chi nhãn xuất hiện.
Mổi một tấc đất của di tích Côn Luân Thượng CỔ đều lóe lên phù văn cổ xưa!
Lực lượng của phù văn khiến võ kỹ bay trên không mất đi hiệu lực.
“Ảnh Thuấn!”
Diệp Bắc Minh khẽ quát lên, anh nhận ra ngay cả Ảnh Thuấn cũng mất hiệu quả!
“Sức mạnh không gian?”
Diệp Bâc Minh nhướng mày, chỉ có thế lựa chọn đi bộ.
Cùng lúc đó, ở một phương hướng khác, Mạc Huyền vừa mới tiến vào cấm địa Luân Hồi.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK