Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Ss Tần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay cả vết rách ờ đan điền cũng được một lực lượng thần bí chữa trị.

Lăng Thiên Hùng vô cùng kinh ngạc: “Quỷ Môn Thập Tam Châm?”

“Quỷ Thủ Thần Y tiền bối là người nào của cậu?”

Diệp Bắc Minh không trả lời, chỉ viết ra một đơn thuốc: “Đừng rút ngân châm ra!”

“Dùng theo đơn thuốc này, trong vòng nửa tháng, ông có thể khôi phục thành đỉnh phong!”

Sau đó anh quay người tiến vào Diệp

phủ.

Chỉ còn lại hai người Lăng Thiên Hùng và Lăng Vận Nhi ngây ngốc tại chỗ.

Lăng Vận Nhi đi lại gần: “ông nội, vết thương của ông đã lành thật rồi sao?”

“Nào chỉ là lành!”

Lăng Thiên Hùng kích động đến mức cả người run rẩy: “Nếu như nửa tháng sau thật sự có thế khôi phục, ông nội có thế đột phá cảnh giới Thánh!”

Ông ta kích động run rẩy: “Quỷ Môn Thập Tam Châm, thứ mà cậu ấy dùng chính là Quỷ Môn Thập Tam Châm!”

“Quỷ Thủ Thần Y hẳn là ở trong cấm địa Long Mạch đi?”

“Quỹ tích cuộc đời của người này đã biến mất năm năm, hắn là…”

“A!”

Lăng Thiên Hùng hít sâu một hơi: “Cậu ấy đã tiến vào chỗ kia? Trờ thành đệ tử của Quỷ Thủ Thần Y?”

Thân thể mềm mại của Lăng Vận Nhi run lên: “Quỷ Thủ Thần Y?”

“Anh ấy là đệ tử của Quỷ Thủ Thần Y? Làm sao có thể!”

Lăng Thiên Hùng lắc đầu: “Không có gì là không có khả năng!”

Gương mặt xinh đẹp của Lăng Vận Nhi rung động, vần có chút không phục: “Cho dù anh ấy là đệ tử của Quỷ Thủ Thần Y thì sao chứ?”

“Cho dù y thuật của anh ấy có nghịch thiên, nhưng phương diện võ đạo cũng tuyệt đối không thể nào là đối thủ của Lý Huyền Cơ!”

ở trong lòng cô ta.

Diệp Bắc Minh tự đại!

Cuồng ngạo!

Không coi ai ra gì!

Thật sự là khiến người ta vô cùng chán ghét!

Lăng Thiên Hùng nhìn Lăng Vận Nhỉ: “Ai nói cho cháu biết trong cấm địa Long Mạch chỉ có một cường giả?”

“Nếu như cậu ấy học được hết tất cả thần thông của 99 cường giả tuyệt thế thì sao?”

“Nếu như đây là sự thật, vậy vị trí chủ nhân của Côn Luân Hư…”

Sau khi tiến vào phủ Diệp.

Diệp Bắc Minh trực tiếp đi vào mật thất, cho người gọi Vạn Lăng Phong tới.

Rất nhanh.

Vạn Lăng Phong đã đi tới: “Thiếu chủ, ngài tìm tôi?”

Diệp Bắc Minh ngồi trong bóng đêm: “Tiếu đội Sát Thần như thế nào rồi?”

Vạn Lăng Phong trả lời: “Đã hoàn thành việc bố sung thành viên, khôi phục lại 100 người!”

“Mấy người có tiến bộ nhanh nhất đã vọt tới cảnh giới Võ Vương!”

Trong lòng của ông ta vô cùng rung động!

Bây giờ mới được mấy tháng chứ?

Thế mà một đám người bình thường đã trở thành Võ Vương thông qua giết chóc!

Vạn Lăng Phong tập võ mấy chục năm.

Nếu không phải nhờ Diệp Bắc Minh, cả đời ông ta sẽ bị kẹt lại ở cảnh giới Đại Tông Sư!

Bây giờ.

Chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi, thế mà anh đã nắm trong tay một nhóm Võ Vương lấy giết chóc mà sống rồi!

Có thế thoải mái tung hoành ở giới phàm tục!

ở Côn Luân Hư cũng có thể ám sát người cầm quyền thế lực hạng hai!

Quả thực là quá kinh khủng!

Diệp Bắc Minh mở miệng nói: “Tiếp theo có một nhiệm vụ muốn giao cho mọi người đi làm!”

Vạn Lăng Phong quỳ một chân trên đất, ôm quyền nói: “Xông pha khói lửa, muôn lần chết khõng chối từ!”

Diệp Bắc Minh lạnh lùng nói: “Lăng Phong, ông phải suy nghĩ kỹ càng!”

“Nhiệm vụ này vô cùng nguy hiểm!

“Hơn nữa còn phải rời khỏi Côn Luân Hư, có thể nói là cửu tử nhất sinh!”

Cả người Vạn Lăng Phong run lên.

Một giây sau.

Ông ta bỗng nhiên ngẩng đầu, đôi mắt đỏ bừng: “Chủ nhân, nếu không nhờ có ngài, bây giờ Vạn Lăng Phong vần là một chiến thần bình thường!”

“Đừng nói là quản lý tiếu đội Sát Thần, có lẽ bây giờ đã không còn sống trên đời này rồi!”

“Bây giờ mạng sống của tôi chính là của ngài, cho dù bây giờ ngài có chém đứt đầu của tôi, Vạn Lăng Phong cũng sẽ không chớp mắt một cái nào!”

“Tốt!”

Ánh mắt Diệp Bắc Minh ngưng tụ!

Một giây sau.

Anh nhanh chóng nói ra: “Lăng Phong, ông hãy dẩn theo tiếu đội Sát Thần tiến về hoàng triều Đại Chu!”

“Tim kiếm tất cả tin tức về nhà họ Diệp!”

“Trước khi mấy người đi đến hoàng triều Đại Chu cần đi qua rừng rậm ma thú!”

Anh vung tay lên.

Hơn chục ngàn viên thuốc xuất hiện ở trước mắt: “Đây đều là đan dược mà tôi luyện chế ra, một bộ phận có thể che đậy khí tức trên người, có thể để mọi người đi qua rừng rậm ma thú!”

“Một phần khác có thế tăng thực lực tổng hợp của tiểu đội Sát Thần lên!”

“Tiểu đội Sát Thần có thế có bao nhiêu người đến hoàng triều Đại Chu thì phải xem số phận của bọn họ!”

Vạn Lăng Phong nhìn hơn chục ngàn viên thuốc.

Ông ta kích động đến mức mặt đỏ tới mang tai: “Chủ nhân, Lăng Phong sẽ không phụ lòng ngài!”

Sau đó quay người rời đi.

Long Đường, trên quảng trường.

Người đông nghìn nghịt.

Long Đường phát ra thiệp mời, hôm nay sẽ quyết định ra ai là chủ nhân của Côn Luân Hư!

Mấy trăm tông môn, thế lực lần lượt trình diện.

Hiện trường kín hết chổ!

Trong diễn võ trường to lớn có hàng triệu người tu võ giáng lâm!

Đơn giản là còn náo nhiệt hơn năm trước.

Nhà họ Tiêu, gia tộc Văn Nhân, Hoàng Phủ gia tộc, nhà họ Võ vân vân.

Chị em hai người Tiêu Dung Phi, Tiêu Nhã Phi.

Văn Nhân Mộc Nguyệt, Văn Nhân Hi Nguyệt đều xuất hiện.

Còn có một số tông môn quen thuộc như Huyền Lỏi Cốc, Thiên Kiếm Tông, Phạn Âm Cốc, cung Xã Tắc, Lưu Ly Tông tất cả đều đến!

ở trong hơn một triệu người.

Những khuôn mặt quen thuộc như Lôi Bằng, Mục Nhận, Tống Điệp Y, Mộc Tuyết Tinh, Hứa Yến Như.

Không ngờ cũng ở trong đám người!

Người của những thế lực hạng nhất như Tuyết Thần cung, Điện kỵ sĩ Thánh Long cũng lần lượt ngồi xuống.

Tiêu Nhã Phi vô cùng chờ mong: “Chị, chị nói xem anh Diệp có đến không?”

“Hôm nay là ngày quyết định ai là chủ nhân của Côn Luân Hư, em yên tâm đi, với tính cách của anh ấy, tuyệt đối sẽ đến!”

Tiẻu Dung Phi nghiêm túc gật đầu.

Tiêu Đạo Sơn và Hoàng Phủ Nguyệt ở bên cạnh nhìn thoáng qua nhau.

Xem ra con gái mình đã yêu Sát Thần kia thật rồi!

Chuyện này cũng không hề tốt đẹp gì cho cam!

Hoàng Phủ Nguyệt thấp giọng nói: “Anh Sơn, làm sao bây giờ?”

Tiêu Đạo Sơn lắc đầu: “Cứ xem trước rồi nói sau”.

Mười hai giờ trưa đã đến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK