Chương 1486: Đoán được là Diệp Bắc Minh!
Huỳnh huỵch huỳnh huỵch!
Một loạt tiếng bước chân vang lên.
Hạng Cửu u khẽ mỉm cười: “Lại có người đến!”
Vừa dứt lời, một chàng trai đeo mặt nạ màu tím nhanh chóng chạy tới!
Diệp Bắc Minh đương nhiên cũng phát hiện ra Hạng Cửu u và Thất Sát, nhưng anh không định để ý tới bọn họ.
Chuẩn bị trực tiếp tiến vào khu vực trung tầng của vùng đất Thiên Tuyệt!
“Đứng lại!”
Đột nhiên, Thất Sát hét lớn một tiếng: “Thằng nhóc kia, anh cũng giỏi quá ha?”
“Nhìn thấy hai người chúng tôi mà cũng không thèm chào hỏi sao?”
“Để những vật có giá trị trên người lại, sau đó tự phế hai chân, cút khỏi đây cho tôi!”
Bùm!
Một con Huyết Long đột nhiên lao ra, không hề báo trước mà nện vào trên ngực Thất
Sát!
“Anh… Sao có thể!”
Thất Sát phun ra một ngụm máu tươi, trên mặt đầy vẻ không dám tin, chật vật bay ra ngoài!
Vèo!
Diệp Bắc Minh lao tới, vừa định tung một cước dẫm nát đầu của Thất Sát!
Sau lưng truyền tới một loạt tiếng bước chân dồn dập: “Phế vật nhỏ, quả nhiên cậu ở chỗ này!”
Đám người Bách Lý Tranh Vanh nhanh chóng xông lên, vây quanh bốn phía: “Lần này, ông đây xem cậu chạy đi đâu!”
“Nhanh như vậy đã đuổi kịp rồi sao?”
Diệp Bắc Minh cười lạnh lắc đầu: “Mũi chó cũng nhạy lắm!”
Bách Lý Tranh Vanh giơ tay phải lên, chỗ cổ tay bị chặt đứt: “Diệp Bắc Minh, mối thù của con trai tôi cộng với mối hận của một cánh tay!”
Đôi mắt ông ta đỏ ngầu, vẻ mặt già nua cực kỳ dữ tợn: “ông đây thật sự cũng không biết làm sao mà cậu có thể sống sót tiếp nữa!”
“Bách Lý Tranh Vanh tôi chưa bao giờ hận
một người như vậy, cậu đã thành công khơi dậy cơn lửa giận ngút trời của tôi!”
‘Thật sự, cậu cũng đủ tự hào lắm đây!”
“Tại sao cậu còn đeo mặt nạ làm gì?
Tưởng ông đây không biết cậu là aỉ sao? Diệp Bắc Minh!”
Diệp Bắc Minh chậm rãi tháo mặt nạ xuống: “Thật thông minh, cũng đoán được tôi là ai!”
“Quả nhiên là cậu!”
Hai mắt của Bách Lý Tranh Vanh tràn ngập tơ máu.
Ánh mắt của chủ nhân Sát Minh, Kim Thịnh Hải và những người khác đều dán chặt vào người Diệp Bắc Minh!
Không giấu được sát ý trong lòng!
“Là anh Diệp!”
Vẻ mặt Thẩm Nại Tuyết đầy khiếp sợ, không ngờ có thể gặp được Diệp Bắc Minh ở đây!
Hạng Cửu u ở một bên lạnh lùng hỏi: “Cô biết cậu ta sao? Thằng nhóc này có lai lịch thế nào?”
“Sao có nhiều người đuổi giết cậu ta như
vậy? Cậu ta là ai?1
Thẩm Nại Tuyết do dự một chút: “Chuyện này…”
“Nói!”
Hạng Cửu u thốt ra một chữ.
Thẩm Nại Tuyết không dám giấu giếm, nói rõ thân phận của Diệp Bắc Minh.
Vẻ mặt Hạng Cửu u đầy kinh ngạc: “Anh ta là người của Hoa tộc?”
Đột nhiên.
Bách Lý Tranh Vanh hét lớn một tiếng: “Đừng cho tiểu súc sinh này bất cứ cơ hội nào!”
“Tất cả người thuộc cảnh giới Đế đồng loạt ra tay! Giết chết thân xác của cậu ta!”
“Chỉ cần giữ lại thần hồn, Thiên Đạo Tông có hàng trăm biện pháp tra tấn thần hồn!”
Vừa dứt lời, ước chừng có hai mươi bóng người giống như mũi tên rời khỏi cung, điên cuồng tấn công Diệp Bắc Minh!
Trong phút chốc, toàn bộ lối vào tràn ngập đất đá bay đầy trời!
Năng lượng tàn sát bừa bãi trong không khí, không gian gần như vặn vẹo!
“Đệt! Cảnh giới Đế ghê gớm lắm đúng không?”
Diệp Bắc Minh cũng mất bình tĩnh: “Tiểu Tháp, dốc hết toàn lực, giết được bao nhiêu hay bấy nhiêu!1’
“Tôi chờ lâu lắm rồi!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Tiểu tử, cậu thật sự xem người của cảnh giới Đế như con kiến hôi à!”
Một giây kế tiếp, một sức mạnh nắm trong tay các vì sao bùng nổ!
Ầm ầm!
Một đợt khí kỉnh thiên động địa lấy Diệp Bắc Minh làm trung tâm, quét khắp bốn phương tám hướng!
Bùm!
Hai vị cảnh giới Đế đang lao về phía trước đã hóa thành một đám sương đẫm máu ngay tạỉ chỗ!
“Chuyện này…”
Con ngươi của Bách Lý Tranh Vanh co rút lại, hít một hơi khí lạnh: “Sao có thể! Đây rốt cuộc là sức mạnh gì?”
“Trong nháy mắt lại có thể giết chết cảnh
giới Đế, dệt! Nằm mơ, mình nhất định đang nằm mơ!”
Bùm!
Khoảnh khắc khi vị cảnh giới Đế thứ hai chạm vào sức mạnh đó thì thân thể nổ tung!
Bùm!
Người thứ ba… Người thứ tư…
Người thứ sáu chính là Bách Lý Tranh Vanh, ông ta đột nhiên kịp phản ứng: “Không ổn, mau rút lui!”
Xoay người lại và bỏ chạy như điên!
Trong phút chốc, thân thể của người thứ năm thuộc cảnh giới Đế nổ tung, máu tươi bắn tung tóe khắp người Bách Lý Tranh Vanh!
Năng lượng kinh khủng đánh mạnh vào cơ thể ông ta!
“Đừng…”
Bách Lý Tranh Vanh vô cùng tuyệt vọng!
Gầm!
Một con Sát Hổ màu đen xuất hiện trên ngực ông ta, chặn phần lớn sức mạnh của đòn tấn công lại!
Một tiếng “răng rắc” giòn dã vang lên!
Con Sát Hổ màu đen vỡ nát như thủy tỉnh, biến mất không dấu vết!
Một cơn đau dữ dội ập đến, Bách Lý Tranh Vanh chỉ cảm thấy nội tạng của mình như muốn nổ tung!
Ông ta phun ra một ngụm máu rồi ném mạnh nó xuống đất!
“Tôi chưa chết… A! Tôỉ chưa chết… A!”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK