Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Ss Tần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1421: Chiêu mộ đệ tử
Không rõ lý do tại sao!
“Xỉn Lôi Tổ nói rõ!”
Bóng người trực tiếp mở miệng: “Đầu tiên, dù chỉ có một phần ngàn tỷ cơ hội, các ngươi cũng phải cố gắng tìm ra người được ông trời chọn lựa!”
“Nếu như tìm được người này, cố gắng thu phục, nếu không được thì giết!”
“Thứ hai, tìm được bảo vật trấn tộc của Hoa Tộc!”
Vừa nói xong, bóng người đã hoàn toàn biến mất!
Chỉ còn lại Bách Lý Tranh Vanh và đám người ông Dư trố mắt nhìn nhau.
Gần như cùng lúc đó, tất cả tổ tiên của Huyền Thiên Tông, Thần Thủ cốc và các thế lực hàng đầu khác trong Huyền Giới đều hạ giới!
Sau một lát.
Những người đứng đầu các đại tông môn lập tức mở hội nghị, như thề đã xảy ra chuyện lớn gì!
Sau đó, các tông môn đứng đầu Huyền Giới phát ra một tin tức chấn động!
Đối mặt với Huyền Giới và các đại diện bên dưới Huyền Giới, chiêu mộ đệ tử bất kể thân phận hay chủng tộc!
Cho dù đến từ nơi khổ nhất, thậm chí là nơi mà chim cũng không thèm dòm ngó tới, chỉ cần có đủ thiên phú thì có thể gia nhập những tông môn đứng đầu này!
Đồng thời.
Mỗi đại tông môn cử ra đệ tử chiêu mộ các đệ tử đến từ khắp các đại lục khác!
Nửa ngày sau, trên bầu trời Tu La Tộc.
Một vết nứt không gian xuất hiện, Bách Lý Tranh Vanh và đám người ông Dư bước ra từ trong đó!
Hoàng cung Tu La Tộc đã hóa thành tro bụi!
Toàn bộ Tu La Tộc đã trở thành đất khô cằn!
“Chính là chỗ này, khí tức cuối cùng của đám người Từ Trung Thiên đã biến mất ở đây!”, ông Dư đưa mắt nhìn xuống.
Bách Lý Tranh Vanh khẽ nhíu mày lại: “Nơi đây đã biến thành đất khô cằn, đoán chừng đám người Từ Trung Thiên đã bỏ mạng ở đây!”
“Chẳng lẽ bọn họ tự nổ tung?”
Ông Dư gật đầu: “Rất có thể, chỉ có tự nổ tung mới có sức công phá lớn như vậy!”
“Một tàn dư của Hoa Tộc lại có thể ép đám người Từ Trung Thiên tự nổ tung!”
Ánh mắt Bách Lý Tranh Vanh hơi lóe lên: “Cảnh giới Hư Thần tự nổ tung, không một ngọn cỏ nào mọc được trong phạm vỉ ngàn dặm, Diệp Bắc Minh kia chắc hẳn đã chết!”
“Cứ mặc kệ chuyện này đỉ, trước hết phải dốc hết toàn lực tìm được người được ông trời chọn lựa kia đã!”
“Vâng!”
Ông Dư gật đầu, những người khác cũng xoay người rời đi.
Huyền Giới, Thần Thủ cốc.
La Vãn Vãn kích động chạy về: “Chị Nhan, em nói cho chị biết một tin tức vô cùng tốt!”
“Nếu chị biết thì nhất định sẽ vui mừng đến phát điên luôn!”
Nhan Như Ngọc đặt cuốn sách y học trong tay xuống, mỉm cười ngọt ngào nói: “Tin tức tốt gì?”
La Vãn Vãn buột miệng thốt ra: “Vừa rồi cốc chủ và mấy vị trưởng lão vừa tuyên bố tin tức!”
“Thần Thủ cốc của chúng ta hiện tại đang chiêu mộ một số lượng lớn đệ tử, không xét lai lịch và thân phận!”
“Chỉ cần thiên phú đủ tốt thì có thể gia nhập Thần Thủ cốc!”
Nhan Như Ngọc sửng sốt: “Cho dù không phải người của Huyền Giới cũng được sao?”
La Vãn Vãn mỉm cười gật đầu: “Đúng vậy, đã có rất nhiều tông môn phái người đến đại lục Tam Thiên đề chiêu mộ đệ tử!”
“Em nghe bọn họ nói hình như phải tìm được một người là người được ông trời chọn lựa gì đó…”
Nhan Như Ngọc kích động đứng dậy.
Lao ra khỏi phòng nhanh như chớp!
Trong lòng vô cùng kích động: “Thiên phú tu luyện và y thuật của anh Diệp cũng cực kỳ đáng kinh ngạc!”
“Nhất định phải đê cử anh ấy với sư phụ, đến lúc đó anh Diệp sẽ có thể gia nhập Thần Thủ cốc!”
Trong lòng suy nghĩ.
Nhan Như Ngọc đã lao vào đại điện luyện đan của sư phụ!
“Sư phụ, sư phụ.. Con muốn tiến cử một người cho ngài!”
Nhan Như Ngọc kích động nói: “Anh ấy không chỉ thiên phú võ đạo rất mạnh, hơn nữa thành tựu y thuật cũng rất cường đại!”
“Đồ nhi…”
Bảy tám đôi mắt đồng loạt nhìn sang!
Nhan Như Ngọc hơi sửng sốt.
Đã có người ở trong đại điện!
Ngoại trừ sư phụ của Nhan Như Ngọc, sư thái Tĩnh An ra, còn có một ông lão xa lạ, một chàng trai trẻ.
Vào lúc chàng trai trẻ vừa nhìn thấy Nhan Như Ngọc, đôi mắt đột nhiên sáng rỡ lên, ánh mắt không ngừng dán chặt trên người cô ta với ý đồ muốn chiếm làm của riêng!
Sư thái Tĩnh An nói: “Đây là đại sư bá của con, đứng hạng chín trong Thần Y Bảng, ngoại
hiệu ông lão Thiên Khiếm!”
“Xem con hấp tấp chưa kìa, còn không mau bái kiến đại sư bá?”
Nhan Như Ngọc tiến lên, khẽ mỉm cười: “Như Ngọc xỉn chào đại sư bá!”
Ông lão Thiên Khiếm mỉm cười gật đầu: “Không tệ! Nghe nói sư muội tìm được một đệ tử có y thuật thiên phú rất kinh ngạc, đoán chừng là người này, đúng không?”
“Như Ngọc, tên nghe rất hay!”
Chàng trai trẻ lập tức bước tới và tự giới thiệu: “Em gái Như Ngọc, anh tên là Chu Thực!”
“Ông nội của anh cũng là đại sư bá của em, từ nay chúng ta đều là người một nhà!”
Chu Thực vừa nói vừa đưa tay nắm lấy tay của Nhan Như Ngọc!
Nhan Như Ngọc lùi về sau nửa bước, mỉm cười: “Chu sư huynh, xin hãy tự trọng!”
Nụ cười của Chu Thực cứng đờ, lúng túng cười ngượng: “Là do anh quá lỗ mãng!”
Nhưng trong lòng đã sớm quyết định: “Đệt! Đệt! Đệt! Đẹp quá, không ngờ trong Thần Thủ cốc lại có một người phụ nữ xinh đẹp như vậy!”
“Cho dù ông đây có tổn thọ một trăm năm
thì cũng phải bắt được em ấy!1′
Chu Thực với ánh mắt nóng rực suy nghĩ.
Đã bắt đầu mơ tưởng đến hình ảnh đè Nhan Như Nqọc dưới thân của mình!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK