Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Ss Tần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh còn nghiền ngẫm nhìn hai người Lâm Bách Hùng và Lục Lâm Xuyên: “Các ông thì sao?”

“Mày…”

Lâm Bách Hùng sợ hãi run lẩy bẩy.

Lục Lâm Xuyên không ngừng lui về phía sau!

Ngay lúc này.

Một giọng nói bình thản đến mức không có chút tình cảm nào vang lên: “Nhóc con, thủ đoạn sắc bén lắm!”

Giây tiếp theo.

Ghế Thái sư lộn lại!

Từ Biệt Vân làm như đã ăn chắc Diệp Bắc Minh rồi: “Nhóc con, lão phu khuyên cậu nên thả Tân Hồng Bân, nếu cậu muốn ch*ế.t không đau khổ!”

Răng rắc!!!

“Tiếu Tháp, nổ tung cho ông!”

Vèo!

Diệp Bắc Minh xuất hiện phía trước Từ Biệt Vân, hung hăng đạp một cái!

Rầm!

Ghế Thái sư ‘âm ầm nổ tung!

Ngay sau đó.

Một tiếng ‘răng rắc’ giòn dã, Từ Biệt Vân ờ cảnh giới Siêu Phàm còn không có cả cơ hội phản ứng.

Ngực ầm ầm nổ tung!

Đan điền cũng nổ!

Chỉ còn lại một hơi thở, thoi thóp!

Anh rút chân lại, giẫm ở trên đất. Giọng nói như thần chất của Diệp Bắc Minh vang lên: “cảnh giới Siêu

Phàm? Hửm?”

“ông giả bộ cái gì? Tiếp tục xem kịch đi chứ!”

Tất cả mọi chuyện xáy ra quá nhanh!

Chỉ trong chớp mẳt, tất cả mọi người cũng không kịp phản ứng!

Chỉ có Từ Biệt Vân mặt đầy kinh hoàng, một ngón tay chỉ vào Diệp Bắc Minh: “Mày… Mày…”

Diệp Bắc Minh nhìn xuống Từ Biệt Vân, khóe miệng cong lên thành một nụ cười lạnh nhạt: “Cánh giới Siêu Phàm, cũng chỉ thế thôi!”

Bộp!

Anh nhấc chân lên giẫm một cái, cơ thể Từ Biệt Vân chia năm xẻ bảy!

Lâm Bách Hùng kêu thảm: “Từ lão..

Lục Lâm Xuyên sợ hãi ngã ngồi trên đất: “Đây là nhân vật lớn của ba ngàn thế giới! Sao hắn dám chứ?”

“A!”

Diệp Nguyệt Thiền hét lên một tiếng rồi bịt chặt miệng lại!

Diệp Thương Thiên và mấy lão tổ nhà họ Diệp hoàn toàn hóa đá tại chỗ, lẩm bẩm trong miệng: “Tại sao có thể như vậy? Tại sao có thể như vậy!”

Thạch Trung Hà sợ hãi đứng bật dậy khỏi ghế thái sư.

Lão ta không còn bình tĩnh như lúc đầu được nữa!

Khóe miệng lão ta co rút, nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh bằng ánh mắt nghiêm túc, không ngừng lui về phía sau!

“Thằng ranh… Mày thật sự là Diệp Bắc Minh sao?”

Diệp Bắc Minh lãnh đạm lên tiếng: “ông có hai cái lựa chọn!”

“Thứ nhất, ra tay hoặc là chạy thoát thân, tôi bảo đâm sẽ gi”ế.t ch*ế.t ông trong vòng ba nhịp thờ!”

“Thứ hai, quỳ xuống, chờ tôi diệt nhà họ Tân, nhà họ Lâm, nhà họ Lục xong sẽ hỏi ông mấy vấn đề!”

Bào lão ta quỳ xuống?

Đáng ch*ế.t!

Con ngươi của Thạch Trung Hà hung hăng co rút lại!

Những người khác nghe được, như thấy sóng gió ập đến!

Người này muốn tiêu diệt ba nhà Tân – Lâm – Lục sao?

Đúng là nói vớ vấn!

Diệp Bắc Minh bình tĩnh nói: “Giờ nói lựa chọn của ông đi!”

“Mày!”

Trong lòng Thạch Trung Hà dấy lên một cơn giận ngút trời!

Lúc lão ta đang chuẩn bị liều ch*ế.t đánh một trận lại phát hiện Diệp Bắc Minh nở cười nhạt khinh thường!

Lúc này, Thạch Trung Hà chỉ có một suy nghĩ!

Nếu mình phản kháng, nhất định sẽ ch*ế.t nhanh hơn cả Từ Biệt Vân!

Rầm!

Đầu gối Thạch Trung Hà mềm nhũn, lão ta quỳ xuống đất không chút do dự: “Cậu Diệp, tôi chọn quỳ xuống!”

Cả đại sảnh tĩnh mịch!

Tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn Thạch Trung Hà!

Không ai nghĩ tới, lão ta lại quỳ thật!

Đây chính là cảnh giới Siêu Phàm đó!

Diệp Bắc Minh đi tới trước mặt Tân Hồng Bân, dùng ánh mắt lạnh nhạt nhìn ông ta: “Là các người sai Quỷ Sát Môn và Thiên Vũ tòng đuổi gi”ế.t mẹ và sư tỷ của tôi đúng

không ?”

Tân Hồng Bân nằm trên đất, cực kỳ oán độc ngấng đầu lên: “Diệp Bắc Minh, lão phu một mình làm, một mình nhận!”

“Không sai, là lão phu sai bọn họ làm!”

“Mày gi”ế.t tao đi! Nhưng đừng trách lão phu không nhắc nhở mày, nhà họ Tân thái cổ không dễ chọc đâu!”

Lão ta biết mình nhất định phải ch*ế.t, bây giờ xin tha cũng vô ích!

Không bâng cứng rắn lên!

Diệp Bắc Minh khẽ mỉm cười: “Đúng dịp!”

“Tôi lại muốn thử xem gia tộc thái cổ không dễ chọc đến mức nào!”

Anh đạp một cái, đ’âu Tân Hồng Bân nổ tung!

“Đây..

Tim mọi người co thắt lại!

Diệp Bắc Minh nhìn qua Lâm Bách Hùng và Lục Lâm Xuyên: “Các người chọn tự bạo đan điền, hay là chảy khô má*u?”

Sắc mặt Lâm Bách Hùng trắng bệch: “Cậu Diệp, chúng tôi chọn nhận sai!”

Lục Lâm Xuyên len lén bóp vỡ một miếng ngọc bội: “Cậu Diệp, cậu đại nhân đại lượng, chúng tôi có thế bồi thường cho cậu!”

“Bất kể cậu yêu cầu gì cũng được!”

Diệp Bắc Minh cười nói: “Thật sự là yêu cầu gì cũng được sao?”

Lâm Bách Hùng và Lục Lâm Xuyên mừng rỡ, vội vàng gật đầu: “Đúng đúng đúng, bất kể yêu cầu gì cũng được!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK