Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Ss Tần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1557: Sát khí ngập trời
Diệp Vy Ny biến sắc, lập tức mở miệng: “Diệp Dao, tôi biết cò tới đây để bênh em trai mình!”
“Nhưng nơi này là Huyền Các, hiện tại tòi mới là người đứng đầu, chịu trách nhiệm về Huyền Các!”
“Tòi không cho phép cò động tới người của tỏi ở đây!”
Diệp Dao hừ lạnh một tiếng: “Tôi quản lý Huyền Các mấy trăm năm, cò thì mới tiếp nhận Huyền Các được mấy năm?”
“Người của cò? Cô hòi bọn họ xem bọn họ có nghe lời cô không?”
Diệp Dao đảo mắt nhìn mười lão già đứng xung quanh: “Nói cho cô ta biết ai mới là chủ nhân thực sự của Huyền Các!”
“Đương nhiên là người rồi!”
Bảy trong số mười vị thủ hộ của Huyền Các bước lên trước.
Quỳ một gối xuống!
Ba người còn lại nhìn nhau, không dám nhúc nhích!
“Cô!”
Diệp Vy Ny tức run người: “Lão tổ cho tôi quyền quản lý Huyền Các, các người định làm phản à?”
“Làm phản? Một đứa con phế vật như cô mà cũng cần Diệp Dao tòi làm phản à?”
Diệp Dao cười “xúy” một tiếng.
Cò ta đứng trén cao nhìn xuống: “Chỉ cần tói muốn thì chỉ việc đi nói với lão tố một câu là tất cả những gì cò có đều sẽ tan thành bọt nước!”
“Nếu thức thời thì đừng nhúng mũi vào chuyện này!”
“Nếu không, tòi đảm bảo cò sẽ muôn đời không ngóc đầu dậy nổi đâu!”
Nói rồi, Diệp Dao chỉ tay vào bọn Chu Nhược Giai: “Người đâu, bắt hết bọn họ lại cho tỏi!”
Lê Mộng Ly bước lên trước, ngán bọn họ lại: “Các người dám, bọn tôi là người của học viện Viẻn cổ đấy!”
“Học viện Viển cổ?”
Diệp Dao hơi kinh ngạc, con ngươi lập tức trở nên băng giá: “Thật khéo! Giờ
tôi sẽ tới hỏi học viện Viễn cổ thử xem!”
“Các người đánh gãy một tay của em trai tôi, nếu như không thế cho tôi một câu trả lời thỏa đáng!”
“Diệp Dao tói sẽ đích thân cho em trai tòi một câu trả lời thỏa đáng!”
“Nhóc con, hơi thở của hai ông cháu nhà họ Dư biến mất ở đây!”
Diệp Bắc Minh đứng trước một ngọn núi lửa.
Nơi này chính là Địa Hỏa Các của học viện Viền cổ!
Diệp Bắc Minh giật mình: “Sư phụ!”
Địa Hỏa Các là nơi luyện đan, hai ông cháu Dư Thién Trung, Dư Lãng lại biến mất ở đày!
Chưa biết chừng sư phụ đã…
Lúc này, mắt Diệp Bắc Minh đò hoe!
Anh bước thắng tới cổng lớn của Địa Hỏa Các.
Một luồng sức mạnh thuộc tính Hỏa nóng hổi phả vào mặt, hai ông lão canh giữ ở cửa của Địa Hỏa Các đứng dậy:
“Dừng lại, đây là trọng địa Địa Hỏa Các!”
“Người không phặn sự cấm vào!”
Diệp Bắc Minh móc lệnh bài mà Vương Thần Cương cho mình ra: “Vật này đã đủ chưa?”
Hai ông lão sững sờ: “Sao lệnh bài của viện trưởng Vương lại trong tay cặu?”
“Cậu chính là Diệp Bắc Minh mở được Thiên Môn ư?”
Hai người nhận ra Diệp Bắc Minh.
“Là tòi đây, có thế cho tôi vào được chưa?”, Diệp Bắc Minh hỏi.
Hai ông lão liếc nhìn nhau, õng lão râu dê cười gãn: “Không được! ông Dư đã dặn rồi, trong vòng ba ngày tới, ông ta cần dùng Địa Hỏa Các để luyện đan!”
“Bất kỳ ai cũng không được vào Địa Hỏa Các, dù có là tổng viện trưởng đích thân tới cũng không được!”
“Dù sao bọn tôi cũng phải nế mặt òng Dư, nếu cặu muốn dùng Địa Hỏa Các thì đợi mấy ngày nữa đi!”
Đợi mấy ngày nữa?
Đợi mấy ngày nữa thì trám vị sư phụ đều đã bị luyện hóa mất rồi!
Diệp Bác Minh bước một bước, vượt qua cửa Địa Hỏa Các.
ỏng già râu dê quát khẽ: “Diệp Bắc Minh, cặu vần định cường chế xông vào hay sao?”
Một sóng khí mạnh mẽ ặp tới, ngăn đường đi của Diệp Bắc Minh lại!
“Cút đi!”
Diệp Bắc Minh quát khẽ một tiếng, đấm một quyền!
Tiếng rồng gầm vang lên, ông già râu dê bị đánh bay ra ngoài!
Hự!
Ồng ta phun ra một búng máu tươi, nằm rạp dưới đất chẳng khác gì một con chó chết!
“Diệp Bác Minh, cậu điên à? Sao cậu dám đánh trưởng lão nội viện!”, ông lão mập mạp còn lại kinh ngạc.
Ồng lão râu dê òm ngực: “Cậu…”
Mắt Diệp Bắc Minh đỏ hoe: “Ai còn dám ngăn tôi một bước, tôi giết không tha!”
Ầm!
Một luồng sát khí ngập trời tuôn ra!
Ông già râu dê sợ điếng người, lạnh toát sống lưng!
Trực giác mách bảo ông ta rằng, nếu ông ta còn dám ngán cản Diệp Bắc Minh thì tên nhóc này sẽ giết ông ta thật!
Hai người đành trơ mắt nhìn Diệp Bắc Minh đi vào trong Địa Hỏa Các!
Đợi đến khi bóng dáng Diệp Bâc Minh biến mất khỏi tầm mắt, đòi mắt của ông già mập mạp trở nên nặng nề: “Làm sao bây giờ? ông Dư đã dặn dò nhất định không được đế tên nhóc này vào trong Địa Hỏa Các rồi!”
Ông già râu dê lau máu tươi ở khóe môi.
Đôi mắt ông ta lóe lên sát ý: “Báo cho ông Dư biết, đừng quên trong Địa Hỏa Các vẫn còn rất nhiều cơ quan trận pháp!”
“Tên nhóc này dám xông vào trong
đó, nhất định sẽ chết chắc!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK