Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Ss Tần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1516: Gặp lại Chu Nhược Giai!
Hai mắt Lê Mộng Ly sáng lên.
Trên gương mặt tươi cười thoáng qua vẻ ngạc nhiên mừng rỡ!
Diệp Bắc Minh lại chủ động liên lạc với cô ta?
Dứt khoát nhận máy, đáp lại bằng giọng nói có chút phấn khích: “Anh Diệp, sao anh lại có thời gian tìm tôi vậy?”
Giọng nói của Diệp Bắc Minh vang lên: “Cô Lê, tôi có việc cần cô giúp đỡ!”
“Được, anh nói đỉ!”
Lê Mộng Ly gật đầu.
Diệp Bắc Minh không trực tiếp nói về chuyện của một trăm người sư phụ!
Ngược lại chuyển sang chủ đê khác: “Cô Lê, học viện Viễn cổ của cô có truyền thống dùng người để luyện đan sao?”
“Hả?”
Lê Mộng Ly hoảng sợ hết hồn: “Loại chuyện này là trái ý trời!”
“Học viện Viễn cổ dạy dỗ rất nghiêm khắc,
căn bản không có khả năng làm ra loại chuyện này!”
“Anh Diệp, sao anh lại hỏi như vậy?”
Lúc này, Diệp Bắc Minh mới kể về tình hình của một trăm vị sư phụ.
Lê Mộng Ly nhíu mày lại: “Nếu loại chuyện này thật sự xảy ra thì học viện nhất định sẽ không cho phép!”
“Anh Diệp, dù anh đang ở đâu thì tôi sẽ đến tìm anh ngay bây gỉờ!”
Diệp Bắc Minh nói ra vị trí của mình.
Nửa ngày sau, Lê Mộng Ly mặc một chiếc váy dài màu sắc giản dị xuất hiện trước mặt Diệp Bắc Minh.
“Anh Diệp, để tôi xem hai người đó trông như thế nào!”
“Được!”
Diệp Bắc Minh gật đầu, chân nguyên ngưng tụ thành dáng vẻ của ông lão và chàng trai trẻ mặc áo gấm thêu.
“Là anh ta?”
Lê Mộng Ly sửng sốt.
Diệp Bắc Minh hỏi: “Là người của học viện Viễn Cổ sao?”
Lê Mộng Ly trịnh trọng gật đầu: “ông lão kia tên là Dư Thiên Trung, là một vị Đan Tôn của học viện Viễn cổ!”
“Dư Lãng, đệ tử của học viện Viễn cổ!”
Cô ta nhìn Diệp Bắc Minh thật sâu, bổ sung thêm một câu: “Quan trọng hơn chính là anh ta nằm trong danh sách mười người đứng đầu của Huyền Bảng!”
“Dư Lãng rất được kính trọng trong học viện, ngay cả tôi cũng kém địa vị của anh ta một ngón tay!”
“Nhưng anh Diệp yên tâm, cho dù là Đan Tôn cũng không thể không tuân theo quy tắc của học viện mà dùng người để luyện đan!”
“Trước hết anh đi cùng tôi đến học vỉện, chúng ta báo cáo chuyện này với viện trưởng rồi nói sau!”
Diệp Bắc Minh suy nghĩ một chút, gật đầu đồng ý.
Nửa ngày sau.
“Đây chính là học viện Viễn cổ sao?”
Nhìn tòa kiến trúc cổ xưa trước mặt, Diệp Bắc Mình quả thực bị rung động.
Mênh mông vô bờ, trải dài hàng ngàn dặm!
Một cánh cổng cố xưa được bao quanh bởi 99 bức phù điêu Chân Long!
9999 bậc thang hướng về phía trước!
Thật giống như thiên đình trong thế giới thần thoại vậy!
Lê Mộng Ly cười nói: “Anh Diệp, đây là Thang Trời!”
“Đệ tử bình thường không có tư cách từ đây tiến vào học viện, một khi bước lên Thang Trời, thực lực cũng sẽ bị áp chế!”
“Căn bản không thể đi qua 9999 bậc thang này. Chúng ta chỉ đỉ được vào bằng cửa phụ thôi”.
Diệp Bắc Minh có chút kỉnh ngạc.
Cái này có vẻ giống với Thang Rồng trong di tích Côn Luân Thượng cổ!
“Được”.
Hai người đi tớỉ cửa hông, vừa định chuẩn bị tiến vào học viện Viễn cổ.
“Tránh sang một bên!”
Đột nhiên, phía trước truyền đến một tiếng hét lớn: “Chu sư tỷ ra ngoài, tất cả mọi người tránh đường!”
“Chu sư tỷ?”
Lê Mộng Ly hoảng sợ, vội vàng kéo Diệp Bắc Minh lùi sang một bên.
Lúc này, một cô gá ỉ xỉnh đẹp được bao quanh bởi một đám người đang đỉ đến.
Khi nhìn thấy vị Chu sư tỷ kia, đôi mắt Diệp Bắc Minh trợn to: “Nhược Giai!”
VỊ Chu sư tỷ kia lại là vợ chưa cưới của anh, Chu Nhược Giai!
“Anh ta không ngừng gọi phương danh của Chu sư tỷ?”
Tất cả mọi người đồng thời quay đầu lại, dùng ánh mắt không tốt nhìn chằm chằm Diệp Bắc Mình!
Vẻ mặt Lê Mộng Ly đầy kinh ngạc: “Anh Diệp, anh… biết Chu sư tỷ sao?”
Diệp Bắc Minh khẳng định gật đầu: “Đương nhiên, cô ấy là vợ chưa cưới của tôỉ!”
“Cái gì?”
Tất cả mọi người ở hiện trường đều há hốc miệng, dáng vẻ như nhìn thấy quỷ!
Chu Nhược Giai cũng phát hiện ra Diệp Bắc Minh, sâu trong đôi mắt xỉnh đẹp có một tỉa sợ hãi!
Nhưng rất nhanh đã sớm bình tĩnh trở lại!
Chu Nhược Giai phun ra một câu: “Đã từng”.
“Cái gì? Chu sư tỷ đã từng là vợ chưa cưới của người này?”
Mọi người nghe được Chu Nhược Giai chính miệng thừa nhận thì ai nấy cũng đều sửng sốt!
Có người mở miệng: “Không nghe thấy sao? Chu sư tỷ nói là đã từng!”
Cũng có người gật đầu: “Chứ không phải là bây giờ, nói không chừng hai người đã sớm hủy hôn từ lâu rồi!”
Đám đông bàn luận xôn xao.
Lê Mộng Ly lại trợn to hai mắt: “Anh Diệp, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Diệp Bắc Minh không trả lời, mà chỉ dùng ánh mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm Chu Nhược Giai: “Nhược Giai, ý của em là gì?”
“Cái gì gọi là đã từng? Em có biết anh đã tìm em vất vả đến nhường nào không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK