Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Ss Tần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nhưng trên thế giới này quà thực đã từng lưu truyền một truyền thuyết về vùng đất luân hồi'”.

“Ồ?”

Hai mắt Diệp Bắc Minh sáng lên: “Rốt cuộc chuyện xảy ra như thế nào vậy ạ?”

Dạ Huyên vừa định giải thích.

Nữ hoàng Tu La Ly Tố xuất hiện, trực tiếp nói: “Diệp Bằc Minh, tôi đã tìm được tung tích của thất sư tỷ Liêu Như Khanh của cậu!”

“Cái gì? Thật sao?”

Diệp Bắc Minh kích động đứng bật dậy.

Nữ hoàng Tu La nói: “Như tôi đã nói qua, tôi từng tận mắt nhìn thấy sư tỷ của cậu bị một bà lão dẫn đi!”

“Trong khoáng thời gian này, tôi vẫn luôn cho người truy tìm tin tức của bà lão đó.”

“Lúc nãy, tôi vừa nhận được tin tức mới nhất, bà lão đến từ Diệu Dục môn của thế giới Tam Thiên!”

“Diệu Dục môn?”

Diệp Bắc Minh hơi nhướng mày: “Cái tên này có chút cổ quái!”

Nữ hoàng Tu La trịnh trọng gật đầu: “Thế lực của Diệu Dục môn không lớn mạnh lắm, nhưng sau lưng lại có rất nhiều thế lực lớn úng hộ!”

“Đặc điếm lớn nhất của bọn họ là đi khắp nơi thu thập các người đẹp để dáng lên cho các thế lực lớn khác hưởng dụng!”

“Thời gian trôi qua lâu như vậy, sư tỷ của cậu, cô ấy rất có thể…”

Đôi mắt của Diệp Bắc Minh lập tức đỏ ngầu, nổi giận gầm lên một tiếng: “Không thể nào!”

“Diệu Dục môn ở đâu?”

Nhìn thấy hai mắt Diệp Bắc Minh đỏ bừng, vô cùng kích động.

Nữ hoàng Tu La hoảng sợ: “Diệp Bắc Minh, cậu đừng nóng này quá!”

“Đã hơn hai năm kể từ khi sư tỷ của cậu được bà lão của Diệu Dục môn kia cứu đi, nếu như muốn phát sinh chuyện gì thì cũng đã xây ra rồi!”

“Hiện tại…”

“Đủ rồi!”

Giọng nói của Diệp Bắc Minh hơi run rẩy: “Tiền bối, đưa tôi đến Diệu Dục môn!”

“Cho dù tình hình hiện tại của thất sư tỷ như thế nào thì tôi nhất định cũng phái đưa chị ấy về nhà!”

Vào giờ phút này, bên trong Diệu Dục môn cực kỳ náo nhiệt!

Trên quảng trường có rất nhiều tân khách từ khắp nơi đến chúc mừng!

Bởi vì.

Hôm nay là sinh nhật của Vương Tử Yên, con gái của môn chủ Diệu Dục môn!

Thế lực của Diệu Dục môn không lớn mạnh lắm, nhưng hôm nay lại có hàng trăm ngàn tân khách đến!

Tất cả bọn họ đều vì Vương Tử Yên mà đến!

Vương Tử Yên, đứng thứ mười một trong danh sách nữ thần của thế giới Tam Thiên!

Đứng thứ mười một trong số hàng tỷ phụ nữ trên khắp ba ngàn châu lục.

Có thể tưởng tượng được, Tứ Yên cô nương xinh đẹp đến dường nào!

Trong đại điện, có rất nhiều đàn ông vô cùng mong chờ.

“Hôm nay cuối cùng cũng có thể gặp được Tử Yên cô nương rồi!”

“Chi cần có thể nói một câu với Tử Yên cô nương thì tôi cũng nguyện ý bỏ mạng!”

“Nói một câu với Tử Yên cô nương sao? Anh nằm mơ đi!”

Có người lập tức phán bác: “Đừng nói là một câu, cho dù chỉ cần nhìn thấy mặt cô ấy thì tôi cũng bâng lòng bỏ mạng ngay lập tức!”

Trên chỗ ngồi của khách quý, một cô gái khinh thường nhỏ giọng lẩm bẩm: “Đó là bởi vì các người chưa từng nhìn thấy qua dung mạo của điện hạ nhà tôi thôi!”

“Dung mạo của điện hạ nhà tôi trong nháy mắt là có thể hạ gục Vương Tử Yên ngay!”

Một cô gái đeo mặt nạ vàng cau mày: “Hoàn Nhi, đừng nói năng lung tung!”

Một chàng trai mặc áo trâng ở bên cạnh mỉm cười nói: “Điện hạ, không bằng tháo mặt nạ ra xem thế nào?”

Cô gái đeo mặt nạ vàng hừ lạnh một tiếng: “Anh nghĩ nhiều quá rồi!”

Chàng trai mặc áo trắng cũng không tức giận: “Thật là nhàm chán. Nếu không vì nể mặt Vô Thủy Kiếm Hoàng, bản thánh tử cũng sẽ không đích thân đến nơi này!”

“Nghe nói Diệu Dục môn là do người phụ nữ của Vô Thủy Kiếm Hoàng sáng lập, Vương Tử Yên là con gái của Vô Thủy Kiếm Hoàng!”

“Hai chân của cô ta vốn dĩ bị thương bởi kiếm khí từ trong bụng mẹ, cho nên mới bị liệt nhiều năm như vậy.”

Nếu như Diệp Bắc Minh ở chỗ này, anh nhất định sẽ nhận ra thánh nữ Tổ Long Điện!

Chàng trai mặc áo trắng chính là thánh tử Thiên Đạo Tông, Trần Vô Diên!

Hôm nay, anh ta dùng thân phận thật sự đế trình diện!

Thánh nữ Tổ Long Điện thản nhiên đáp lại một câu: “Anh cũng biết khá nhiều đấy.”

Trần Vô Diên lâc đầu: “Gần đây còn xáy ra một chuyện, không biết cô có nghe nói qua không!”

“Chuyện gì?”

Thánh nữ Tổ Long Điện thuận miệng hỏi.

“Thanh Vân môn đã bị tiêu diệt!”

Ánh mắt của Trần Vô Diễn hơi trầm xuống: “Hơn một triệu đệ tử đã bị người khác giết chết!”

Thánh nữ Tổ Long Điện gật đầu: “Nghe nói có người phát hiện khí tức của Ma Tộc ở hiện trường!”

“Không phái Ma Tộc!”

Trần Vô Diễn khẳng định lắc đầu: “Là do Diệp Bắc Minh làm!”

Thánh nữ Tổ Long Điện hơi cao giọng, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc: “Diệp Bắc Minh?”

Đột nhiên.

“A!”

Cách đó không xa, ờ phía sau hai người, một cô gái cố gắng bịt miệng mình lại!

Đôi mắt xinh đẹp của cô ấy rưng rưng nước mắt, suýt chút nữa bật khóc thành tiếng.

Trần Vô Diễn nheo hai mắt lại, nhìn chằm chằm cò gái kia: “Cô biết người tên Diệp Bắc Minh này sao?”

Cô gái này chính là thất sư tỷ Liễu Như Khanh!

Đã qua hai năm rưỡi.

Đây là lần đ’âu tiên Liễu Như Khanh nghe được tin tức về Diệp Bâc Minh!

Sao cô ấy có thể không kích động được cơ chứ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK