Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Ss Tần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1427: Chu Thực chính là cháu trai của chúng ta?
Sắc mặt Chu Thực khôi phục từ tái nhợt sang hồng hào, hắn ta nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh với ánh mắt cực kỳ lạnh lẽo: “Dược Nô, phế cậu ta cho tôi, tạm thời đừng giết!”
“Ông đây muốn để tên tiểu súc sinh này cảm nhận một chút, cái gì gọi là sống không bằng chết!”
“Còn phải để mọi người chơi chết tiện nhân này, để tên tiểu súc sinh kia nhìn tận mắt, lại không thể làm gì được!”
“Rõ!”, Dược Nô lạnh lùng gật đầu.
Ông ta chậm rãi luỉ lại một bước, dẫm chân xuống một cái!
Sau đó phóng tới trước mặt Diệp Bắc Minh như sao băng, toàn bộ khí tức của cảnh giới Hư Vương đều bộc phát!
Giọng nói của Diệp Bắc Minh quanh quẩn trong dì tích Côn Luân Thượng cổ: “Long tổ, sức chiến đấu gấp mười lần!”
Gào!
Một con huyết long phóng lên tận trời!
Ánh mắt của Diệp Bắc Minh toả ra ánh
sáng đỏ khát máu!
Dược Nô sững sờ: “Tên nhóc này lại có thể áp chế khí tức của tôi?”
Một giây sau.
Diệp Bắc Minh cầm kiếm Càn Khôn Trấn Ngục trong tay chủ động xông lên, hung hăng chém một kiếm xuống!
Dược Nô gào thét một tiếng: “Tiểu súc sình, cậu thì tính là cái gì? Dám chủ động ra tay với lão phu ư?”
Ông ta không có chút ý định tránh né nào, thế mà lại lao về phía kiếm Càn Khôn Trấn Ngục!
Sau đó nâng một bàn tay khô gầy lên, chụp vào kiếm Càn Khôn Trấn Ngục!
Không kiêng nể gì cả!
Nhưng trong nháy mắt lúc tiếp xúc với mũi kiếm!
“A…”
Bàn tay của Dược Nô nổ tung, hóa thành một đống máu!
Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục tiếp tục nện xuống, Dược Nô chết ngay tại chỗ!
Chu Thực hoảng sợ nhìn một màn này,
trong lòng nổi lên sóng to gió lớn: “Rốt cuộc cậu là ai?”
Ánh mắt của Diệp Bắc Minh lạnh như băng: “Anh rất thích khiến người ta sống không bằng chết ư?”
“Nếu đã như vậy, anh hãy hưởng thụ cái gì gọi là sống không bằng chết trước đi!”
Anh đưa tay bắn ra mười ba cây kim châm, chui vào trong cơ thể của Chu Thực!
Chỉ trong chốc lát, Chu Thực điên cuồng lăn lộn trên mặt đất giống như là như chó điên, giãy dụa, không ngừng cầu xin tha thứ!
Hắn ta cảm giác giống như đang rơi vào trong địa ngục!
Lăn lộn trong chảo dầu!
Chạy bên trên núi đao!
Diệp Bắc Minh không để ý đến người này, mà là trở lại bên cạnh Nhan Như Ngọc: “Cô Nhan, cô không sao chứ?”
Nhan Như Ngọc gật đầu.
Cô ta chỉ bị doạ sợ, cũng không có gì đáng lo ngại.
Bỗng nhiên, cô ta giống như nghĩ đến cái gì đó: “Không tốt, củ cải nhỏ!”
Sau đó nhanh chóng chạy về một phương hướng, phát hiện La Vãn Vãn đang bị thương nặng trong một bụi cỏ.
Diệp Bắc Minh đi tới xem xét.
La Vãn Vãn nằm trên mặt đất, hóa thành một người đẫm máu, thoi thóp.
Diệp Bắc Minh tiến lên kiểm tra một lát, ngân châm trong tay không ngừng rơi xuống, cuối cùng đã ổn định được khí tức của cô ta!
La Vãn Vãn tỉnh lại: “Chị Nhan… Chị… Chị không sao chứ?”
“Tên khốn nạn Chu Thực kia đâu? Hắn ta có làm gì chị không…”
Đôi mắt của Nhan Như Ngọc đỏ lên: “Củ cải nhỏ, sao chị có thể có chuyện gì chứ!”
“Anh Diệp xuất hiện kịp thời, tên khốn nạn Chu Thực kia đã phải chịu trừng phạt thích đáng rồi!”
Chu Thực ở một bên đã sớm dọa chết tươi!
Vậy… Vậy là tốt rồi…”
La Vãn Vãn nhìn Diệp Bắc Minh bên cạnh một chút, nở nụ cười sau đó ngất đi.
Cùng lúc đó, Huyền Giới, Thần Thủ cốc.
Trong khuê phòng của sư thái Tĩnh An.
ông lão Thiên Khiếm nhếch miệng cười một tiếng: “Sư muội, mấy trăm năm không gặp, có nhớ tôi không?”
“Nói cho sư huynh biết mấy năm nay bà có đi tìm người đàn ông khác không?”
Hô hấp của sư thái Tĩnh An dồn dập: “Sư huynh… ông… ông xấu lắm!”
“Ban đầu là ông bỏ tôi lại, lần này vừa trở về… Lại tới bắt nạt người ta!”
Mặc dù bà ta đã không còn trẻ nữa, nhưng vẫn còn sức quyến rũ!
Ông lão Thiên Khiếm cười nói: “Tôi còn không phải là vì cháu của chúng ta sao?”
“Bằng không, lão phu cũng lười nhác trở về!”
“Cháu của chúng ta?”
Sư thái Tĩnh An sững sờ, thân thể chợt run lên: “Sư huynh, chẳng lẽ con của chúng ta không chết?”
“Không có khả năng, năm đó con trai trúng kỳ độc, chúng ta đã đi cầu xỉn danh y khắp cả thiên hạ đều không ai có thể cứu được nó!”
“Bởi vậy tôi mới học y, về sau tiến vào Thần Thủ cốc, ông cũng rời đi…”
ông lão Thiên Khiếm dừng lại, nghiêm túc gật đầu: “Không sai!”
“Tôi nhờ vào danh nghĩa của một vị cao nhân Quỷ cốc, cuối cùng đã bảo vệ được mạng sống của con trai chúng ta!”
“Nhưng mà con trai chúng ta cũng trở thành người thực vật, lão phu bắt một mỹ nữ tuyệt thế đến để lưu lại dòng dõi cho con trai chúng ta!”
“Khoan đã…”
Sư thái Tĩnh An hô hấp dồn dập, giống như là nghĩ tới điều gì: “Chẳng lẽ… Chu Thực… Chu Thực chính là cháu trai của chúng ta?”
“Đoán đúng!”
Ông lão Thiên Khiếm cười gật đầu: “Thực, chính là cháu trai ruột của chúng ta!”
“Mấy ngày nữa, nó sẽ có thể gia nhập Huyền Thiên Tông, trở thành đệ tử thân truyền của trưởng lão nội môn!”
“Tương lai của nó cũng không cần chúng ta phải lo lắng!”
Sư thái Tĩnh An kích động: “Quá tốt rồi!”
Đột nhiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK