Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Ss Tần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1745: Diệp Bắc Minh biết bí mật về việc Hoa Tộc bị tiêu diệt
Diệp Bắc Minh có chút đăm chiêu gật đầu.
Quả nhiên có liên quan đến người của Thần Giới.
Nhưng anh lại lấy được một thông tin khác: “Theo ý của ông thì tổ tiên của các người tiến vào Thần Giới có liên quan đến việc Hoa Tộc bị tiêu diệt sao?”
“Chuyện này….”
Chủ nhân Sát Minh trông có vẻ rất hoảng hốt!
Những người còn lại cũng hoảng sợ!
Diệp Bắc Minh cười lạnh một tiếng: “Bị tôi đoán trúng rồi à?”
Chủ nhân Sát Minh đổ mồ hôi như mưa: “Cậu Diệp, tiểu nhân không dám giấu giếm!”
“Tổ tiên của mấy đạỉ tông môn chúng tôi đã có công trong việc tiêu dỉệt Hoa Tộc, cho nên mới được người của Thần Giới đưa đến Thần Giới!”
“Tổ tiên của chúng tôi lo lắng tàn dư của Hoa Tộc lại trỗi dậy, cho nên mới ra lệnh cho chúng tôi hoàn toàn tiêu diệt tàn dư của Hoa
Tộc!”
Nhìn sắc mặt Diệp Bắc Minh càng ngày càng lạnh như băng.
Chủ nhân Sát Minh vội vàng giải thích: “Cậu Diệp, thật ra thì điều này cũng không thể hoàn toàn trách chúng tôi được!”
“Người của Thần Giới đã tìm kiếm Hoa Tộc Thượng cổ, phát hiện ra bọn họ không tìm được thánh vật của Hoa Tộc mà bọn họ muốn, cho nên đã rời đi!”
“Hoa Tộc chân chính bị tiêu diệt, hoàn toàn là vì có mười tộc Hỗn Độn phản bội, còn có Huyền Thiên Tông khoanh tay đứng nhìn!”
Ông ta trực tiếp đổ lỗi: “Tổ tiên của Huyền Thiên Tông chịu ân huệ của Hoa Tộc, nhưng khỉ Hoa Tộc gặp nguy hiểm thì lại thờ ơ!”
“Ngay cả bây giờ, chẳng phải Tuyệt Vô Trần cũng sẽ lựa chọn phản bội cậu sao?”
Lúc này, trong lòng Tuyệt Vô Trần cảm thấy rất muốn giết người!
Đôi mắt ông ta đỏ ngầu, nhìn chằm chằm chủ nhân Sát Minh!
Diệp Bắc Minh thản nhiên nhìn cảnh tượng này, mặt không chút thay đổi.
Trên đường đi, anh đã chứng kiến quá nhiều sự phản bội!
“Một câu hỏi cuối cùng, các người có biết bọn họ không?”
Vừa giơ tay lên, một luồng chân nguyên ngưng tụ!
Hai bức họa xuất hiện, chính ông lão và chàng trai mặc áo gấm thêu đã mang một trăm vị sư phụ của anh đi!
“Chuyện này…”
Chủ nhân Sát Minh và Tình Khư môn chủ sửng sốt, trố mắt nhìn nhau.
Diệp Bắc Minh mở miệng: “Các người quen sao?”
Hai người không hẹn mà cùng gật đầu.
“Tốt!”
Cảm xúc của Diệp Bắc Minh lần đầu tiên có chút dao động: “Bọn họ là ai? Hiện đang ở nơi nào?”
Hai người không dám giấu giếm: “Chúng tôi đã từng gặp bọn họ một lần ở học viện Viễn Cổ!”
“Học viện Viễn cổ?”
Diệp Bắc Minh cau mày: “Các người chắc
chắn chú?”
Chủ nhân Sát Minh gật đầu khẳng định: “Cậu Diệp, tôi sẵn sàng lấy tính mạng ra thề!”
“Sau khi kết thúc vùng đất Thiên Tuyệt, con trai của chúng tôi nằm trong danh sách những người được tiến vào học viện Viễn cổ!”
“Khi chúng tôi đưa con trai của mình đến học viện Viên cổ, mặc dù chỉ có duyên gặp mặt một lần, nhưng tuyệt đối không nhận nhầm người!”
Diệp Bắc Minh thản nhiên nói: “Các người dẫn tôi đến học viện Viên cổ là muốn mượn bọn họ để diệt trừ tôi, phải không?”
“Hahahaha!”
Chủ nhân Sát Minh bật cười tự giễu: “Cậu Diệp, dựa vào thực lực của cậu thì làm sao chúng tôi dám làm chuyện này?”
“Cậu là Chân Long, Huyền Giới là một con sông nhỏ, học viện Viễn cổ cũng chỉ là một con sông lớn!”
“Thần Giới mới chính là biển sao trời mênh mông, tôi biết hôm nay tôi nhất định phải chết!”
“Chỉ hy vọng cậu Diệp không nên làm tổn thương người nhà tôi, tôi nguyện ý lấy cái chết để tạ tội!”
Diệp Bắc Minh mở miệng: “Được!”
“Đa tạ cậu Diệp!”
Chủ nhân Sát Minh không chút do dự, tung một chưởng vào đầu mình.
Tự sát ngay tại chỗ!
Diệp Bắc Minh gật đầu: “Là một người đàn ông chân chính, ân oán của chúng ta kết thúc ở đây!”
Anh đảo mắt nhìn về phía Tỉnh Khư môn chủ: “Ông muốn tự cho mình thể diện, hay là tôi cho ông thể diện?”
Tinh Khư môn chủ nghiến răng rồi tự sát.
Lúc này, toàn bộ hiện trường chỉ còn lại một mình Tuyệt Vô Trần.
Cả người ông ấy run rẩy, sợ đến mức đôi mắt sung huyết: “Nhóc Diệp… ôi không, cậu Diệp!”
“Chỉ cần cậu tha cho tôi, tôi bảo đảm từ nay về sau sẽ làm trâu làm ngựa cho cậu!”
Diệp Bắc Minh lắc đầu.
Im lặng từ chối.
Tuyệt Vô Trần ngẩng đầu lên, đôi mắt đầy tia máu nhìn chằm chằm Hoa Linh Lung, khàn giọng kêu lên: “Tiểu sư muội, giúp tôi nói một
câu đi!1′
Trong mắt Hoa Linh Lung chỉ có sự khinh bỉ vô tận!
Trái tim Tuyệt Vô Trần rơi xuống tận đáy, tức giận chửi ầm lên: “Đệt! Tiện nhân, con tiện nhân này!”
■’Không phải bà thích tôi sao? Hiện tại tôi cũng sắp chết rồi!”
■’Bà nhanh lên một chút cầu xin cậu Diệp đi, mau chóng cầu xỉn cậu ấy đi!”
“Tiện nhân, tôi không thể chết được, tôi không muốn chết!1′
“Mau cầu xin cậu ấy đi, bà con mẹ nó cầu xỉn cậuấyđỉ!1′
Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Xem ra chỉ có tôi mới có thể cho ông thể diện!1′
Kiếm khí đột nhiên bùng nổ, không chút do dự nào dừng trên người Tuyệt Vô Trần!
Tất cả đột nhiên im bặt!
Học viện Viễn cổ, bên trong khuê phòng của một cô gái.
Lê Mộng Ly khoanh chân ngồi, đang chữa thương.
Một miếng ngọc bội trong ngực áo đột nhiên sáng lên.
“Cậu Dĩệp?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK