Chương 1450: Đều muốn nhận Diệp Bắc Minh làm đồ đệ!
“Bách Hoa Thần Đế tôi cũng có thực lực không kém, sau này tôi sẽ giới thiệu cho cậu mấy sư tỷ xinh đẹp!”
Diệp Bắc Minh có chút choáng váng!
Ánh mắt Lạc Khuynh Thành ở một bên co vào, trên mặt tràn đầy vẻ kinh ngạc!
Nếu để những người tu võ khác trong Huyền Giới thấy cảnh này, nhất định sẽ ghen ghét đến chết!
Sáu Đế Cảnh, thế mà lại tranh nhau nhận tiểu sư đệ làm đồ đệ?
“Nhóc con, sao cậu lại ngây ra đó?”
“Đúng vậy, mau nói, cậu muốn bái aỉ là sư phụ?”
“Tôi thấy cậu nhóc Diệp này đang quá kích động, cho nên nhất thời quên nói chuyện!”
Mấy người đêu bật cười.
Diệp Bắc Minh suy tư một chút, từ chối nói: “Cảm ơn các vị tiền bối hậu ái, tôi đã có 104 vị sư phụ rồi!”
“Tôi không định bái sư nữa!”
“Cái gì?”
Mấy người sững sờ, không nghĩ tới Diệp Bắc Minh lại có nhiều sư phụ như vậy!
Càng không nghĩ tới Diệp Bắc Minh sẽ từ chối bọn họ!
Bọn họ là Đế Cảnh, Phong Hào Thần Đế!
Toàn bộ Huyền Giới, căn bản không có người nào có thể từ chối làm đồ đệ của Phong Hào Thần Đế!
Mấy người chần chờ nhìn Diệp Bắc Minh.
Bà lão áo đỏ hỏi: “Cậu Diệp, đây là có chuyện gì?”
Diệp Bắc Minh không kiêu ngạo không tự ti: “Bách Hoa tiền bối, 100 vị sư phụ của tôi đang độ sinh tử kiếp!”
“Nếu như bọn họ bình yên vô sự, vãn bối rất hy vọng trở thành đệ tử của các vị tiền bối!”
“Nhưng bây giờ vẫn chưa biết sư phụ sống chết ra sao, tôi thật sự không có cách nào bái sư phụ thêm nữa!”
Anh giải thích lại mọi chuyện!
Vừa dứt lời, Tuyệt Vò Trần đã cười một tiếng đầy ẩn ý: “Nếu như tôi cứu sống được trăm vị sư phụ của cậu, cậu có thể gia nhập
Huyền Thiên tông hay không?”
“Đồng thời bái chúng tôi làm sư phụ?”
“Cái gì?”
Hò hấp của Diệp Bắc Minh khựng lại: “Chuyên này là thật? Mọi người thật sự có thể phục sinh sư phụ tôi?”
Tuyệt Vô Trần khẳng định gật đầu: “Nếu như chúng tôi còn không làm được, chỉ sợ toàn bộ Huyền Giới chỉ có người ở chỗ kia mớỉ có thể làm được!”
Diệp Bắc Minh gật đầu: “Chư vị tiền bốỉ, xin mời đỉ theo tòi!”
Một ý niệm xuất hiện trong đầu, anh mở di tích Côn Luân Thượng cổ ra.
Sau đó mời đám người tiến vào bên trong!
“Cái này… Thật là dỉ tích Côn Luân Thượng Cổ!”
“Mười hai long sơn, còn có Long Thai Trì ở trung tâm!”
Trong nháy mắt tiến vào di tích Côn Luân Thượng cổ, sắc mặt cả người mấy người đều chấn động!
Ánh mắt nhìn về phía Diệp Bắc Minh hoàn toàn thay đổi!
Tiêu Bất Hủ hô hấp dồn dập: “Cậu Diệp, cậu lấy được di tích Côn Luân Thượng cổ như thế nào vậy?”
Diệp Bắc Minh giải thích: “Không dối gạt tiền bối, tôi may mắn có cơ duyên có thể mở ra được một thế giới không gian tuỳ thân!”
“Sau khi gặp được di tích Côn Luân Thượng cổ này liền tùy tiện thử một chút”.
“Để xem có thể thu nó vào trong thế giới không gian của tôi hay không, ai ngờ lại lập tức thành công!”
“Bây giờ thế giới không gian của tôi đã dung hợp làm một với di tích Côn Luân Thượng Cổ rồi!”
Yên tĩnh như chết!
Sáu người Tuyệt Vô Trần, Tiêu Bất Hủ, Trịnh Cửu Uyên, Nghiêm Bắc Huyền, Vô Danh, Bách Hoa Thần Đế quay sang nhìn nhau!
Mắt lớn trừng mắt nhỏ!
“Yêu nghiệt, con mẹ nó cậu ấy quá yêu nghiệt! Đậu má!”
“Cậu ấy mới ở cảnh giới Siêu Phàm, chẳng những có thể mở ra thế giới không gian, mẹ nó thế mà còn có thể dung hợp di tích Côn Luân Thượng cổ?”
“Lão phu sống mấy triệu năm còn không làm được chuyện đó? Đã được năm trăm tuổi chưa?1′
Ánh mắt mấy người nhìn về phía Diệp Bắc Minh không được bình thường!
Nóng như lửa đốt!
Diệp Bắc Minh khó hiểu: “Tiền bối, mọi người làm sao vậy?”
“Móa!”
Nghiêm Bắc Huyền tỉêh lên một bước, trực tiếp bắt lấy cổ tay Diệp Bắc Minh: “Nhóc Diệp, quỳ xuống!”
Diệp Bắc Minh nhướng mày: “Tiền bối có ý gì?”
“Có ý gì? Nhóc Diệp, quỳ xuống bái tôi làm sư phụ! Nhanh!”
Đôi mắt Nghiêm Bắc Huyền đỏ bừng, trực tiếp cướp người!
Tiêu Bất Hủ cười mắng: “Lão già này, ông biết xấu hổ một chút được không? Mọi người cạnh tranh công bằng!”
“Để cậu Diệp tự mình lựa chọn đối tượng bái sư!”
Diệp Bắc Minh co quắp khóe miệng: “Tiền
bối, không phải chúng ta đã nói rồi sao!”
“Cứu người trước sau đó bái sư sao?”
Tuyệt Vô Trần khôi phục bình tĩnh đầu tiên: “Lão tứ!
“Haiz!”
Nghiêm Bắc Huyền bất đắc dĩ buông cổ tay Diệp Bắc Minh ra.
Giọng nói của Tuyệt Vô Trần vang lên lần nữa: “Cậu Diệp, năm nay cậu bao nhiêu tuổi?”
Diệp Bắc Minh trả lời: “Vãn bối năm nay 27 tuổi!”
“Mẹ nó chứ…”
Cơ thể sáu người Tuyệt Vô Trần, Tiêu Bất Hủ, Trịnh Cửu Uyên, Nghiêm Bắc Huyền, Vô Danh, Bách Hoa Thần Đế đều run lên!
Hoàn toàn đứng ngồi không yên!
Đôi mắt lập tức đỏ bừng, giống như bộc phát ra ánh lửa, nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh!
Nghiêm Bắc Huyền quát lên một tiếng lớn: “Đại ca, xin lỗi!”
“Tôi muốn cậu nhóc này, cùng lắm thì về sau ông nói cái gì tôi đều nghe theo ông hết là được!”
“Nhưng chỉ có một chuyện, nhóc Diệp nhất định phải làm đệ tử của tôi!”
Quỷ Đế Vô Danh chửi ầm lên: “Cút đi!”
“Từ thế giới Tam Thiên tới đây, 27 tuổi,
cảnh qiới Siêu Phàm đỉnh phonq!”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK