Chương 1418: Đại quân Tu La Tộc
Một tiếng “keng” lớn vang lên, mặt đất nổ tung, để lại mấy vết đao dài hàng trăm mét!
Diệp Bắc Minh lạnh lùng lên tiếng: “ông đã nhìn thấy chưa? Đây chính là Thiên Đạo Tông mà ông đã bán mạng đó!”
“Tôi còn chưa giết ông mà đồng đội của ông đã nóng lòng muốn giết ông rồi!”
Sắc mặt Lục Bạch Hạc trắng bệch!
Nếu một đao này chém trúng ông ta thì ông ta chắc chắn sẽ chết!
Ông ta suýt chút nữa cắn gãy răng hàm: “Từ Trung Thiên, ông đây không đội trời chung với ông!”
Ánh mắt Từ Trung Thiên lạnh như băng: “Lục Bạch Hạc phản bội tông môn, cấu kết với Diệp Bắc Mình!”
Nắm chặt năm ngón tay!
Trường đao trong tay chỉ vào Diệp Bắc Minh: “Dốc hết toàn lực giết chết tên phản đồ Lục Bạch Hạc!”
Hơn mười thân ảnh đồng thời lao ra, Diệp Bắc Minh lập tức rơi vào nguy hiểm!
Khí tức hủy diệt mọi thứ ập tới, nện vào
trên người Diệp Bắc Minh!
Hú!
Khoảnh khắc hư ảnh của chín con Ma Long và một con Huyết Long lao ra, bị tiêu diệt ngay tại chỗ!
“Phụt…”
Diệp Bắc Minh phun ra một ngụm máu tươi, bị đánh bay ngoài!
Ly Nguyệt hoảng sợ: “Chồng!1′
Diệp Nam Thiên, Diệp Thanh Dương và các thành viên trong nhà họ Diệp thay đổi sắc mặt: “Minh Nhi!”
“Bắc Minh!”
Tôn Thiến nheo mắt lại, cô ta và Ly Nguyệt liếc nhìn nhau, chuẩn bị ra tay tương trợ.
Ly Tố bước lên ngăn cản hai người: “Thực lực của hai người quá thấp, trốn ở phía sau đi!”
Một giây tiếp theo.
Bà ta hét lớn một tiếng: “Triệu hồi đại quân của Tu La Tộc, ra tay cho bổn hoàng!”
“Giết!”
Một luồng sát khí lạnh lẽo phóng lên trời cao, một đội quân hàng triệu người tấn công
đám người Từ Trung Thiên!
Diệp Bắc Minh đã có thể thở hổn hển.
Giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên trong đầu: “Chết tiệt! Tiểu tử, cậu cũng quá liều mạng rồi!”
Diệp Bắc Minh gầm nhẹ một tiếng: “Tiểu Tháp, cho tôi đột phá, lập tức giết chết bọn họ!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nghiêm túc nói: “Không được!”
“Tại sao?”
Diệp Bắc Minh khó hiểu.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục giải thích: “Bổn tháp đã khôi phục lại bản thể, nếu như bổn tháp ra tay thì chỉ sợ sẽ bị người trong Thần Giới cảm nhận được!”
“Đến lúc đó, sẽ dẫn tới họa sát thân cho cậu!”
“Trước khi cậu có được thực lực tuyệt đối, bổn tháp chỉ sợ… không thể ra tay!”
“Cái gì!”
Trái tim Diệp Bắc Minh trầm xuống tận đáy: “Chẳng lẽ không có cách nào sao?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trầm mặc!
Một khi ông ta hành động thì nhất định sẽ bại lộ!
Cùng lúc đó.
‘Tất cả rời khỏi ngay cho tôi!”
Trường đao trong tay Từ Trung Thiên chuyển động, hàng triệu đại quân của Tu La Tộc ngã xuống giống như lúa mạch!
“Một đám kiến hôi mà cũng dám ngăn cản tôi sao?”
“Đám kiến hôi, luân hồi đi!”
Những ông lão còn lại dùng ánh mắt lạnh như băng xông vào đội quân triệu người!
Trong chốc lát, Tu La Tộc đã tử thương hàng trăm ngàn người!
Ly Tố quay đầu lại hét lớn: “Đi mau! Tất cả mọi người đều rời khỏi đây cho tôi!”
“Diệp Bắc Minh, không được ức hiếp con gái của tôì, phải đối xử vớỉ con bé thật tốt!”
“Toàn bộ Tu La Tộc! Bằng bất cứ giá nào cũng phải ngăn cản bọn họ lại cho bổn hoàng!”
“Xin tuân theo mệnh lệnh của nữ hoàng!”, đại quân Tu La Tộc đồng thanh gầm nhẹ, không aỉ sợ chết!
Trong lúc xông lên, một mảnh sương máu
nô tung!
Tu La Tộc hoàn toàn biến thành địa ngục Tu La!
Đôi mắt xỉnh đẹp của Ly Nguyệt đỏ bừng: “Mẩu hoàng!”
Diệp Nam Thiên đỉ tới phía sau Diệp Bắc Minh: “Minh Nhi, nơi đây không thích hợp ở lâu!”
“Con dân theo đám người Ly Nguyệt và Tòn Thiến đỉ trước đi!”
Hai mắt Diệp Bắc Minh đỏ bừng: “ông ngoại, còn ông thì sao?”
Diệp Nam Thiên quay đầu nhìn mọi người nhà họ Diệp, chỉ thấy bọn họ đã cầm sẵn bỉnh khí, sẵn sàng tham gia trận chiến bất cứ lúc nào!
“Chúng ta sao?”
Diệp Nam Thiên mỉm cười: “Chúng ta đã ở Tu La Tộc lâu như vậy, cũng nên báo đáp ân tình của người khác!”
“Minh Nhỉ, kéo dài huyết thống của nhà họ Diệp!”
Nói xong, Diệp Nam Thiên dẫn người nhà họ Diệp tham gia trận chiến!
“Đệt!”
Diệp Bắc Minh nổi giận gầm lên một tiếng: “Tiểu Tháp, để tôi ra tay!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục kỉnh ngạc: “Tiều tử, cậu chắc chắn chú?”
Diệp Bắc Minh cười to: “Ha ha ha, tôi đây tình nguyện bị Thần Giới phát hiện cũng không muốn làm con rùa rụt cổ!”
“Tiêu diệt lũ khốn này! Không chừa bất cứ người nào!”
Vào lúc này, đám người Từ Trung Thiên đã giết người đến mức đỏ cả mắt, hàng triệu đại quân Tu La căn bản không thể ngăn cản bọn họ!
Ly Tố chỉ huy đại quân: “Kiên trì trụ đến cùng cho tôi, người của Tu La Tộc đều không sợ chết!”
“Giết! Giết! Giết!”
Tiếng hét chết chóc của đại quân Tu La Tộc rung trời!
Ánh mắt Từ Trung Thiên lạnh như băng, trường đao trong tay rơi xuống: “Con kiến hôi mà cũng dám ngăn cản tôi sao?”
Phụt!
Hàng ngàn người trong nháy mắt hóa thành sương máu!
Đôi mắt Từ Trung Thiên lập tức khóa chặt Ly Tố: “Muốn chết? ông đây tác thành cho bà!”
Tiến lên một bước, hướng về phía Ly Tố!
“Bảo vệ nữ hoàng!”
Đại quân Tu La Tộc đồng thời hét lớn.
Mấy chục ngàn người xông tới, Từ Trung Thiên giống như Thần Chết, lao ra một con đường máu!
Đáp xuống trước mặt Ly Tố, tóm chặt lấy cổ bà ta: “Tại sao bà cứ nhất quyết muốn trở thành kẻ thù với tôi?”
“Nữ hoàng? Quỳ xuống nhận sai đi!”
“Không đời nào!”
Ly Tố nghiến răng nghiến lợi.
“Ha ha!”
Từ Trunq Thiên qiơ tay ấn xuốnq!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK