Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Ss Tần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1544: Mày là Sát Thần Diệp Bắc Minh?
Nha hoàn vừa chạy vào giải thích: “Có người đánh nhau ngoài Huyền Các!”
Thiếu nữ lắc đầu, không hề hứng thú: “Chỉ cần không đánh nhau bên trong Huyền Các, bọn họ đánh đến trời long đất lở cũng không liên quan đến ta!”
Nha hoàn do dự nói: “Nhưng, một người đánh nhau là Phó Long Đình, đệ nhất Huyền Bảng!”
“Hơn nữa…”
“Thêm gì nữa?”, thiếu nữ hứng thú.
“Hơn nữa anh ta đang bị đánh…”, nha hoàn thành thật trả lời.
“Cái gì?”
Hai mắt thiếu nữ tỏa sáng, bỗng nhiên quay đầu đứng dậy.
Nha hoàn trực tiếp nhìn ngây người, trên ngực trắng tinh của thiếu nữ lại có một con huyết long mờ ảo vẽ lên bằng chu sa!
Cậu Phó!”
Một lão già của nhà họ Phó hoảng sợ, vội vàng phóng đến một vùng phế tích.
“Cút!”
Một tiếng tức giận gào thét vang lên, thân thể của ông lão bay ra ngoài!
Ầm!
Hóa thành một đám sương máu nổ tung!
Trái tim mọi người co rụt lại, thật ác độc!
Ngay cả người của mình cũng giết như vậy!
Một giây sau, mặt đất bắt đầu chấn động kịch liệt!
Một bóng người lao vùn vụt tới phía Diệp Bắc Minh như sao băng!
Khát máu! Điên tiết! Điên cuồng!
“Cậu Diệp cẩn thận!”, Lê Mộng Ly hô to.
Chu Nhược Giai quét mắt nhìn cô ta: “Yên tâm, chồng tôi sẽ không thua!”
“Nhưng Phó Long Đình là hạng đầu Huyền…”, Lê Mộng Ly còn chưa kịp nói xong một câu.
Liền thấy được cảnh tượng khó quên nhất cuộc đời này!
Chỉ thây.
Phó Long Đình rơi xuống trước người Diệp Bắc Minh, vừa rồi anh ta bị một quyền đánh bay, lúc này cũng đấm ra một quyền!
Gào rống!
Thế mà cũng phát ra tiếng rồng ngâm!
Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Dùng quyền đối quyền với tôi? Không biết tự lượng sức mình!”
Một quyền nghênh đón!
Tiếng “răng rắc” vang giòn!
“A!”
Phó Long Đình kêu lên thảm thiết, bay ra ngoài như chó chết!
Cánh tay phải nổ tung ngay tại chỗ, máu thịt và xương cốt văng tung tóe!
Diệp Bắc Minh không định buông tha anh ta, trực tiếp đuổi theo!
Anh nhảy lên không trung, hung hăng đạp một chân xuống!
Tiếng “ầm vang” cực lớn truyền tới, Phó Long Đình bay giữa trời hung hăng nện xuống mặt đất!
“Mày dám đối xử với tao như vậy?”
Phó Long Đình phát ra âm thanh tức giận và không dám tin: “Tao là cháu đích tôn của nhà họ Phó, đệ nhất Huyền Bảng!”
“Càng là gia chủ nhà họ Phó tương lai, mày dám như vậy…”
“Ồn ào!”
Diệp Bắc Minh phun ra hai chữ, giày Hồi Lực đạp xuống!
Răng đầy miệng Phó Long Đình nổ tung, máu me đầm đìa!
“Thằng chó đẻ, con mẹ nó mày muốn chết!”
Phó Long Đình hoàn toàn điên cuồng, trên người lao ra hư ảnh một con Kim Long, muốn tránh thoát chân Diệp Bắc Minh!
“Rồng? Tôi cũng có!”
Diệp Bắc Minh cười đầy lạnh lẽo, sau lưng phun ra ma khí ngập trời!
Chín con Ma Long màu đen đồng thời nghiền ép về phía Kim Long do Phó Long Đình triệu hồi ra, trong nháy mắt xé nát nó!
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Anh lại dùng tốc độ nhanh nhất liên tục đạp xuống bốn chân, giẫm nổ tung tứ chi của
Phó Long Đình ngay tại chỗ!
“Này… Sao lại như vậy?”
Lê Mộng Ly dọa sợ, thân thể mềm mại run rẩy!
Chu Nhược Giai kiêu ngạo, đôi mắt đẹp nhìn Diệp Bắc Minh mang theo yêu thương vô hạn!
“Trời ạ!”
“Phó Long Đình không những thua, mà chân tay còn bị phế đi?”
“Thằng này là ai, cậu ta điên rồi sao?”
Sau nỗi khiếp sợ ngắn ngủi, thay vào đó sự khiếp sợ nồng nặc!
Đối xử với Phó Long Đình như vậy, nhà họ Phó có thể buông tha anh sao?
Không biết từ lúc nào, phía Huyền Các mở ra một cánh cửa sổ, một đôi mắt đẹp hơi kỉnh ngạc nhìn tất cả mọi chuyện!
“Người này là aỉ? Anh ta lại đánh thắng được Phó Long Đình?”
Mấy nha hoàn sau lưng thiếu nữ đều lắc đầu.
“Thằng chó đẻ, thả cậu Phó nhà chúng tôi ra!”
Lúc này, bảy tám lão già mở to hai mắt xông đến, trái tỉm bị dọa đến gần như nổ tung!
Tứ chi Phó Long Đình bị đánh gãy, còn chịu thương nặng như thế.
Bọn họ không bảo vệ tốt cho anh ta, sau khi trở về tuyệt đối khó thoát khỏi cái chết!
Hiện tại cứu Phó Long Đình, khỉ trở về có lẽ còn có thể giữ được tính mạng của người nhà!
Diệp Bắc Minh liếc nhìn đám lão gỉà này: “Một tên phế vật mà thôi, tôi có thể không giết anh ta!”
“Dùng mạng của ông cháu nhà họ Mặc để đổỉ!”
Những lão già này hơi do dự.
Đột nhiên, Phó Long Đình điên cuồng gào lên: “Đụ! Chúng mày còn đứng ngây ra đó làm gì?”
“Ra tay, đồng loạt ra tay cho tao! Giết tên chó đẻ này!”
Một chân Diệp Bắc Mình giẫm lên nửa gương mặt Phó Long Đình: “Anh quá lắm mồm!”
“Cậu Phó…”
Đám lão già nhà họ Phó bị dọa đến vãi cả linh hồn!
“Hít hà…”
Người tu võ bên ngoài Huyền Các không ngừng hít ngược khí lạnh, chết lặng nhìn về phía này!
Kính sợ nhìn Diệp Bắc Minh!
Kẻ này quá nghịch thiên!
“Lá gan của mày lớn lắm, thật sự rất lớn!”
Phó Long Đình dùng chân nguyên phát ra âm thanh, vô cùng oán độc nói: “Tao rất tò mò, mày rốt cuộc là ai?”
Diệp Bắc Minh bình tĩnh đáp: “Diệp Bắc Minh!”
“Diệp Bắc Minh?”
Mặt mũi Phó Long Đình tràn đầy nghỉ hoặc, chưa từng nghe nói qua cái tên này trên Huyền Bảng.
Đột nhiên, trong đầu Phó Long Đình hiện lên một tin tức.
Con ngươi nhẹ nhàng co rụt lại, không dám tin tưởng lên tiếng: “Mày là Sát Thần Diệp Bắc Minh?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK