Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Ss Tần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1333: Gi*ết
Các trưởng bối nhà họ Tô không nói gì, vẻ mặt hết sức lạnh nhạt.
Tô Hàn nhếch miệng cười: “Tô Tử Lăng, cô đã làm gì, chính cô không biết à?”
“Điện Chân Võ ra lệnh, tất cả những ai có liên quan đến Diệp Càn Khôn, gi*ết không tha!”
“Ai bảo cô qua lại thân thiết với Diệp Càn Khôn như vậy?”
Ánh mắt của Diệp Bắc Minh trờ nên vô cùng sắc bén!
Tô Tử Lăng không tài nào chấp nhận nổi, cô ta lắc đầu ngứây nguậy: “Không thế nào, là giả, nhất định là giả!”
“Bác cả, bác hai, bố mẹ cháu không ch*ết đúng không?”
“Mọi người lừa cháu đúng không?”
Giọng nói của Tô Bồi Phong hết sức lạnh nhạt: “Tô Tử Lãng, bố mẹ cò đã ch*ết rồi!”
“Nếu cô tự sát ngay bây giờ, lão phu có thể cho cô được toàn thân!”
Mắt Tò Tử Lăng đỏ ngầu: “Xác bố mẹ tỏi đâu rồí?”
Tô Bồi Phong cười khẩy: “Bọn họ đều là tội
nhân, xác ch*ết không thể được an táng trong phần mộ nhà họ Tô!”
“Đương nhiên là đang làm bạn với bầy chó hoang ờ bãi tha ma ngoài thành rồi!”
Tô Tử Lăng tức run người: “Súc sính, tất cả các người đêu là súc sính!”
“Bố mẹ tôi cống hiến cả đờì cho nhà họ Tô, thế mà các ngươi lại vì một câu của Điện Chân Võ mà gi*ết bọn họ!”
“Muốn trách thì trách chính mình ấy, vì sao lại làm bạn với Diệp Càn Khôn?”, Tô Bồi Phong tỏ ra hờ hững.
Tô Tử Lăng phần nộ gào lên: “Lẽ nào tất cả người nhà họ Tò đều nghĩ như vậy sao?”
“Chú năm, chú sáu! Dì mười ba!”
“Mọi người nói gì đí!”
Tất cả những người còn lại của nhà họ Tô nhìn Tô Tử Lăng với ánh mắt lạnh lẽo!
Im lặng là câu trả lời!
Tô Tử Lăng hoàn toàn tuyệt vọng!
Nụ cười trên mặt Tô Hàn tràn ngập ác ý: “Tô Tử Lãng, cò không mau tự sát đi còn chờ gì nữa?”
Một người phụ nữ đã kết hỏn mất kiên nhẫn, bèn quát: “Mấy người thừa lời vớỉ đồ sao chối này làm gì?”
“Người đâu, bắt cô ta lại!”
“Vâng!”
Chỉ trong nháy mắt, mấy trăm hộ vệ đồng loạt xông lên, sát khí bao trùm khắp không gian!
Tô Tử Lăng đứng ngẩn ngơtạí chỗ như cái xác không hồn, không hề có ý định phản kháng!
Diệp Bắc Minh tiến lên, đứng che trước mặt Tô Tử Lăng!
Anh giậm chân một cái!
Sóng xung kích mãnh liệt tràn ra đánh bay tất cả mọi người!
Ánh mắt Tô Bồi Phong trở nên tối tăm: “Diệp Bắc Minh, chuyện này không lỉên quan gì đến cậu!”
“Nếu cậu thích lo chuyện bao đồng, tức là chống lại nhà họ Tô!”
“Cậu đã đắc tộì Thiên Đạo Tông, lẽ nào còn muốn đắc tội cả nhà họ Tô?”
ở điện Chân Võ, Diệp Bắc Minh và Diệp Càn Khôn từng xuất hiện cùng một lúc!
Chuyện này đã bí điều tra rõ ràng!
Ngay cá điện Chân Võ còn không nói hai người bọn họ là cùng một người, tất nhiên nhà họ Tô sẽ không cho là nhưvặy!
Diệp Bắc Minh nói với giọng điệu bình tĩnh:
“Nhà họ Tô? Lợi hại lắm à?”
Khóe mắt Tô Bồi Phong giật nhẹ: “Nhãi ranh, cậu biết mình đang ở đâu không?”
“Nơi đây là cố thành nhà họ Tô, là địa bàn của nhà họ Tô!”
“Bây giờ cặu quay đầu rời đi ngay, lão phu coi như hôm nay cậu chưa từng đến đây!”
“Nếu cậu muốn ra mặt thay đồ sao chối kia, lão phu không ngại vứt thêm một cái xác nữa vào bãi tha ma!”
Diệp Bắc Minh nở nụ cười: “Nếu không thì thử xem sao?”
“Cậu!”
Tô Bồi Phong nối giận!
Tô Hàn nhìn Diệp Bắc Minh với ánh mắt lạnh lùng: “Bố, đế con!”
Vẻ mặt Tô Bồỉ Phong nghiêm túc: “Hàn nhi, người này được gọi là sát thần đây!”
“Hơn nữa bố nghe nóì cậu ta có thể gi*ết ch*ết võ giả ờ cảnh giới Chúa Tế, con đừng xằng bậy!”
Tô Hàn tỏ ra khinh thường: “Bố xem khí tức của anh ta xem, chỉ đến cảnh giới Thiên Huyền thôi!”
“Anh ta có thế gi*ết được cao thủ cảnh giới Chúa Tể? Bố có tin không?”
“Bốc phét cả thôi! Con là cảnh giới Chân Linh đỉnh phong đây này!”
Cậu ta tỏ thái độ ngạo mạn: “Cao hơn anh ta một cảnh giới cơ mà! Con gi*ết anh ta dễ như gi*ết một con kiến!”
Trường kiếm ra khỏi vỏ, kiếm khí sắc bén rạch một đường giữa không trung, chém về phía cổ của Diệp bắc Minh!
Diệp Bắc Minh lạnh nhạt nhìn hết thảy, anh vẫn đứng yên không nhúc nhích!
Tỏ Hàn cười: “Sát thần? Ha ha ha, anh sợ đến ngu người rồi à?”
“Gi*ết anh thì Tô Hàn tôi đấy chính là người diệt thần, ha ha ha!”
Kiếm khí lao tới, trong khoảnh khấc sắp chạm vào cố Diệp Bắc Minh!
Anh giơ tay lên!
Tay không bắt được mũi kiếm, “keng” một tiếng giòn tan!
Trường kiếm gãy thành nhiều mảnh!
Lạì tung một quyền!
Tỏ Hàn run rẩy, đan điền nổ tung, cậu ta bay ra xa, nện mạnh xuống đất như chó ch*ết!
“Đan điền… A! Bố, đan điền của con nố rồi!”
Tô Hàn gào thét một cách tuyệt vọng!
Tô Bồi Phong tức điên người: “Diệp Bắc Minh, mày dám hủy hoại con tao?”
“Gi*ết! Gi*ết! Gi*ết! Gi*ết nó!”
Haí ông lão cảnh giới Tạo Hóa, hơn mười lão giả cảnh giới Siêu Phàm đồng loạt ra tay tấn công, dự định hợp lực tiêu diệt Diệp Bắc Minh!
Vẻ mặt Diệp Bắc Minh không mảy may thay đổí, anh nhảy lên!
Bố nhào giữa đám người đó như sao băng!
Bùm! Bùm! Bùm…
Mười mấy tiếng nố trầm đục vang lên liên tiếp!
Hai võ giả cảnh giới Tạo Hóa cùng với mười mấy ông lão cảnh giới Siêu Phàm nằm trên mặt đất, đan điền nổ tung, hoàn toàn trờ thành phế nhân!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK