Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Ss Tần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ông ta lấy ra một thanh trường đao màu đen từ trong nhẫn trữ vật, chém về phía đầu của Diệp Bắc Minh!

Quát lên một tiếng: “Phong tỏa lối ra vào sơn cốc cho tôi, đừng đế tên súc sinh này chạy mất!”

“Rõ!

##

Những đệ tử khác của Thanh Huyền Tông đều xuất quân.

Canh giữ lối ra vào sơn cốc!

Ầm ầm!

Hai người Thánh Cảnh trung kỳ cùng giết đến, người máu nhanh chóng né tránh!

Huyết sương bao trùm toàn thân biến mất, lộ ra khuôn mặt thật!

Chính là Diệp Bẳc Minh!

“Súc sinh, quả nhiên là mày!”

Hoàng Phi Hổ bùng phát ra một tiếng gào thét tức giận kinh thiên động địa: “Kiếm Long Đồ không phải là thần kiếm đứng thứ chín Đại Lục Chân Võ gì hết!”

“Nếu thực lực của mày cường mạnh hơn bọn tao, làm sao khỏng biết bảng xếp hạng thần kiếm của Đại Lục Chân Võ?”

Đôi mẳt của Diệp Bẳc Minh băng lạnh, chiến một trận là điều khó tránh!

Giơ móng vuốt!

Gru!

Tiếng rồng gầm vang lên!

Kiếm Đoạn Long xuất hiện trong tay, một con huyết long từ trong kiếm Đoạn Long bùng phát ra!

Ánh mắt Hoàng Phi Hố sáng lên, vô cùng kích động: “Quả nhiên là Kiếm Long ĐỒ!”

“Súc sinh, giao Kiếm Long Đồ ra, tao cho mày chết nhẹ nhàng!”

Sắc mặt Diệp Bắc Minh lạnh như băng chưa từng có: “Sỉ nhục mẹ của tôi, các ông đáng chết!”

Hoàng Phi Hố càn rỡ cười dữ tợn: “Ha ha ha!”

“Mẹ của mày? Loại phụ nữ tình nguyện dâm loạn với ma tộc?”

“Muốn chết hả!”

Đôi mắt của Diệp Bắc Minh tràn đầy tia máu, tức giận gào thét một tiếng!

Tay cầm kiếm Đoạn Long xông lên!

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục kinh ngạc: “Nhóc con, đừng kích động, đối diện với hai Thánh cảnh trung kỳ, cậu không phải là đối thủ!”

Lúc này.

Trái tim của Diệp Bắc Minh dường như có lửa giận kinh thỉẻn đang bùng cháy!

Máu nóng sôi sục!

Long Đế Quyết điên cuồng vận hành, máu trong người anh cũng sắp cháy lên!

Đồng thời.

Anh vận hành Cửu u Thần Ma Quyết! Ầm ầm!

Ma khí màu đen và huyết sương đang cuồn cuộn, sau lưng xuất hiện hư ảnh chân long màu đen!

Tam Thiên Lôi Minh!

Trên cả không trung sơn cốc, sấm sét vang dội, điện chớp khủng bố giáng xuống!

Diệp Bẳc Minh chưa từng chiến đấu toàn lực như vậy!

Mấy lời nói vừa nãy hoàn toàn cháy lẽn ngọn lửa giận vô tận trong lòng anh!

‘Giết!

ìì

Hoàng Phi Hố kinh ngạc: “Vãi, khí thế này cũng lớn quá rồi!”

Từ Huyền Võ lại cười điên cuồng: “Ha ha ha, xem ra trong tay tên nhóc này còn có rất nhiều bí mật!”

“Chỉ dựa vào những điều kỳ lạ này, sợ rằng trong tay hắn còn có võ kỹ cao siêu hơn!”

“Lão Hoàng, cùng liên thủ, bắt tẽn tạp chủng này!”

“Rồi từ từ hành hạ, ép hỏi ra bí mật của hắn!”

Hoàng Phi Hổ cười gặt đầu: “Tôi cũng có ý này!”

“Tiểu tạp chủng, bây giờ giơ tay chịu trói, thì còn có cơ hội sống!”

Hoàng Phi Hổ cười hung dữ một tiếng, trong tay có thêm một thanh bảo đao đen nhánh, chém rạch không khí!”

Soạt soạt soạt!

Mấy ngàn đường đao khí, cực kỳ kinh hãi nghiền áp đến.

Diệp Bắc Minh cầm kiếm Đoạn Long tẩn công đến, toàn bộ đao khí bùng nổ, trong sơn cốc lập tức đố nát nghiêm trọng.

Chịu một thương của tao đi!

Đồng thời Từ Huyền Võ tấn công

đến.

Các đệ tử Thanh Huyền Tông trố mắt há hốc miệng.

“Rốt cuộc tên nhóc này là ai, thực lực lại khủng bố như vậy?”

“Từ khí tức của hắn bùng phát ra có thế thấy, kẻ này mới chỉ là cảnh giới võ đế nhỏ bé, lại cần hai trưởng lão Thánh Cảnh cùng ra tay?”

Đồng tử của mấy người điên cuồng co lại.

“Phập” một tiếng vang lên.

Trường thương trong tay Từ Huyền Võ trực tiếp hóa thành mảnh vụn!

ông ta không những không nổi giận, ngược lại còn vô cùng vui mừng: “Ha ha ha, không hổ là Kiếm Long Đồ!”

“Lại có thế tấn cỏng vỡ thương Hắc Thủy thánh phẩm của tao!”

“Đồ tốt, nhóc con, mày không xứng sử dụng thanh kiếm này, mang lại đây đi!”

Từ Huyền Võ vô cùng tự đại, tóm về phía kiếm Đoạn Long!

Sắc mặt Diệp Bắc Minh lạnh như băng!

Chém một đường kiếm về phía cánh tay của Từ Huyền Võ.

Từ Huyền Võ cảm thấy nguy hiểm: “Không đúng!”

Không hay rồi, có vấn đề!

Tốc độ của Thánh Cảnh rất nhanh, lúc kiếm Đoạn Long giáng xuống, ông ta mau chóng né tránh!

Phụt!

Vụt tránh không kịp, ông ta kẻu thảm một tiếng, bay ra xa!

Sượt sượt sượt lùi lại mấy chục bước mới dừng lại!

Cúi đầu nhìn, lồng ngực có thêm một vết thương sâu có thể nhìn thấy cả xương!

“Suýt!”

Từ Huyền Võ hít khí lạnh.

Nếu ông ta chậm nửa phút, sợ rằng sẽ bị Diệp Bẳc Minh giết bằng một đường kiếm!

‘Việc này…”

Các đệ tử của Thanh Huyền Tông biến sắc mặt.

Ánh mắt nhìn Diệp Bắc Minh hoàn toàn thay đổi!

Ké này có thế dùng thực lực Võ Đế đánh Thánh Cảnh bị thương?

Đúng là không thế tin nối!

Hoàng Phi Hổ kinh hãi: “Lão Từ, ông có sao không?”

“Không sao!”

Từ Huyền Võ lắc đầu.

Đôi mắt ông ta đầy máu, mang theo sát khí băng lạnh, nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh.

“Đồ tạp chủng, mày dám đánh tao bị thương?”

“Mẹ kiếp, mày đúng là đáng chết!”

“Một tẽn tạp chủng trong cơ thể chảy dòng máu ma tộc, lại dám đánh tao bị thương?”

“Chết đi cho tao!”

Phập!

Từ Huyền Võ bỗng dậm mạnh chân, khí thế tăng vọt!

Đầu gối hơi khuỵu xuống, nhanh như điện giật, xuất hiện trước người Diệp Bắc Minh giống như mãnh hổ!

Tấn công ra một quyền!

Thánh cảnh ra tay toàn lực, Diệp Bắc Minh cũng không phản ứng kịp!

Từ Huyền Võ thấy vậy, nhếch miệng cười: “Đồ tạp chủng, bí mật trên người mày, tao muốn có chẳc rồi!”

“Kiếm Long Đồ của mày, tao cũng

lấy!”

“Sau khi mày chết, tao sẽ nghiền xương cốt mày thanh tro bụi, nhớ kỹ kiếp sau đừng chọc vào tao!”

Diệp Bằc Minh đang định ra tay.

Đột nhiên.

Từ trong cơ thể của anh bùng phát ra một luồng ma khí màu đen!

Bao quanh bẽn ngoài cơ thể của

anh.

Như hình thành một bộ giáp! Phập!

Một quyền này của Từ Huyền Võ giáng xuống lồng ngực của Diệp Bẳc Minh, bị ma khí chặn lại.

‘Rắc rắc’ một tiếng giòn tan vang lên!

Một cảnh khiến mọi người chấn kinh xuất hiện.

Nắm đấm của Từ Huyền Võ lại… nổ tung!

“A!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK