Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Ss Tần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1414: Tiểu sư đệ, bọn chị muốn làm người phụ nữ của em
“Cái gì?”
Diệp Bắc Minh vô cùng kinh ngạc, anh nhìn Vương Như Yên với vẻ không dám tin!
Lục Tuyết Kỳ ở bên cạnh cũng chủ động cởi áo khoác!
Diệp Bắc Minh lập tức cắt liên hệ với tháp Càn Khôn Trấn Ngục, hơi thở dồn dập: “Thập sư tỷ, bát sư tỷ, rốt cuộc các chị bị làm sao vậy?”
Lục Tuyết Kỳ đỏ mặt: “Tiểu sư đệ, bọn chị muốn làm người phụ nữ của em!”
“Cái gì?”
Diệp Bắc Minh ngớ ra.
Vương Như Yên vươn hai tay ôm Diệp Bắc Minh, tựa đầu vào ngực anh: “Tiểu sư đệ, lẽ nào em không thích bọn chị sao?”
Trái tỉm Diệp Bắc Minh đập loạn!
Tim đập thình thịch không ngừng!
Miệng đắng lưỡi khô!
Ma xui quỷ khiến anh lại gật đầu: “Em… thích, rất thích các chị!”
‘Vậy thì…’
Vương Như Yên nở nụ cười, đôi mắt ánh lên vẻ kỳ dị: “Đi chết đi!”
Xoẹt!
Một vệt máu bắn ra, Diệp Bắc Minh nhe răng trợn mắt vì đau!
Anh đẩy Vương Như Yên ra.
Cúi đầu nhìn thấy một vết thương đáng sợ trên ngực mình!
“Thập sư tỷ, chị..”
Diệp Bắc Minh nhìn Vương Như Yên với vẻ mặt khiếp sợ!
Còn chưa nói xong, cảm giác nguy hiểm bỗng ập tới từ phía sau!
Anh quay đầu lại thì thấy Lục Tuyết Kỳ cầm một cây thương vàng đâm về phía trái tim anh!
Con ngươi của Diệp Bắc Minh co lại: “Bát sư tỷ, chị muốn giết em ư?”
Lục Tuyết Kỳ cười nhạt: “Cậu đáng chết!”
Diệp Bắc Minh nhanh chóng lùi lại, giơ tay giữ chặt trường thương của Lục Tuyết Kỳ, đẩy cô ấy về phía sau!
“Tại sao?”
Lục Tuyết Kỳ xoay người, giẫm lên tường
bật trở lại: “Bởi vì cậu đáng chết!
“Tiểu sư đệ, mạng của cậu vốn do bọn tôi cứu, bây giờ có thể trả lại cho bọn tôi được rồi”.
Diệp Bắc Minh sững sờ!
Phập!
Phản ứng chậm một giây, trường thương đâm vào lồng ngực!
Gào!
Chín ma long màu đen lao ra, chủ động tạo thành lá chắn bảo vệ trái tim Diệp Bắc Minh!
Ánh mắt Diệp Bắc Minh hết sức phức tạp: “Tại sao?”
Đôi mắt của Tuyết Kỳ không chứa bất cứ cảm xúc gì: “Không tại sao cả, mạng của cậu là do mười sư tỷ muội bọn tôi cứu!”
“Lúc bọn tôi cứu cậu, không nói lý do vì sao!”
“Hôm nay bọn tôi muốn lấy mạng cậu, còn cần nói tại sao không?”
Vương Như Yên nói thêm: “Diệp Bắc Minh, duyên phận tỷ đệ chúng ta đã hết!”
“Nếu cậu không chết thì người chết chính là bọn tôi, cho nên cậu đi chết đi!”
Nghe hai người họ nói vậy, Diệp Bắc Minh hoàn toàn hết hy vọng!
Anh nhắm mắt lại: “Được, nếu hai sư tỷ muốn mạng của em, vậy thì lấy đỉ!”
“Ma long, lui lại!”
Anh quát to!
Gào!
Chín ma long gào lên, lập tức chui vào trong cơ thể Diệp Bắc Minh!
Lục Tuyết Kỳ thấy thế, trường thương trong tay lóe sáng, đâm vào trái tim Diệp Bắc Minh không hề lưu tình!
Trong khoảnh khắc trường thương đâm vào cơ thể Diệp Bắc Minh, gần đâm nát trái tỉm anh!
Cố tay Lục Tuyết Kỳ run rấy theo bản năng, lệch vài phân!
Phập!
Trường thương xuyên thủng Lông ngực của Diệp Bắc Minh, nhưng sượt qua trái tỉm!
“Cơ thể này vẫn còn tiềm thức?”
Lục Tuyết Kỳ phẫn nộ mắng.
Diệp Bắc Minh bừng tỉnh: “Không đúng, cô
không phải bát sư tỷ của tôi?”
“Cô rốt cuộc là ai?”
Lục Tuyết Kỳ cười độc ác: “Diệp Bắc Minh, cậu đỉ chết đi!”
Trường thương run rẩy, chuẩn bị phá nát cơ thể của Diệp Bắc Minh!
Anh giữ chặt trường thương, anh nghiêng người về phía Lục Tuyết Kỳ, để mặc trường thương xuyên qua cơ thể mình!
Anh bước đến trước mặt Lục Tuyết Kỳ: “Rốt cuộc cô là ai? Cút ra khỏi cơ thể bát sư tỷ của tôi!”
Lục Tuyết Kỳ quát: “Nằm mơ!”
Hai tay Diệp Bắc Minh giữ cổ tay của Lục Tuyết Kỳ, khiến cô ấy không thể ra tay được nữa!
Vương Như Yên di chuyển nhanh như chớp, giơ kiếm chém đầu Diệp Bắc Minh từ mặt hông!
Nếu nhát kiếm này chém trúng, chẳng những có thể chém bay đầu Diệp Bắc Minh mà đầu Lục Tuyết Kỳ cũng sẽ lìa khỏi cổ!
“Ma long, đi ra!”
Diệp Bắc Minh giẫm mạnh.
Ma khí ngập trời phun trào, chín ma long đồng thời lao về phía Vương Như Yên, bao vây cô ấy!
Đột nhiên.
Lục Tuyết Kỳ nở nụ cười thần bí: “Cậu phản ứng nhanh đây, nhóc con!”
“Đáng tiếc, cậu vẫn phải chết!”
Chân nguyên trong cơ thể tập trung ở đan điền!
Người khống chế Lục Tuyết Kỳ muốn tự bạo!
Con ngươi của Diệp Bắc Minh co lại: “Chết tiệt! Đồ điên!”
Anh nhanh chóng lấy ngân châm ra, đâm vào đan điền của Lục Tuyết Kỳ!
Phong ấn toàn bộ chân nguyên của cô ấy!
Sắc mặt Lục Tuyết Kỳ thay đổi, biết mình không thể điều khiển cơ thể này tự bạo được nữa, cười gằn và nói: “Không hổ là người luân hồi, hai cơ thể này cho cậu!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK