Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Ss Tần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Trong này có rất nhiều trận pháp khồng gian, một khỉ sụp đổ sẽ tạo ra hiệu ứng cơn lốc!”

“Uyển Nhi, con mau đi tìm một chỗ điểm yếu đi, vỉ sư sẽ gjúp con đục lỗ vách tường của tháp Phù Đồ, con hãy nhanh chóng rời di!”

Nam Cung Uyển sửng sốt: “Sư phụ, không được! Con không thể đi!”

“Làm sao vậy? Con còn có chuyện gì nữa?”

Hư ảnh người phụ nữ nhíu mày, bổng nhiên nghĩ tới cái gì đó: “Con! Con đang lo lắng cho sự an toàn của tên nhóc đã lấy đi sự trong sạch của con sao?”

‘Sư phụ, hãy giúp con đi mà…”

Nam Cung Uyển cầu xin.

Hư ảnh người phụ nữ vô cùng giận dữ: “Uyển Nhi, con bị điên rồi sao!”

“Tẽn nhóc đó lấy đi trong sạch của con, nếu cậu ta chết ờ trong tháp Phù Đồ!”

“Ngoài vi sư ra sẽ không còn bất cứ ai biết chuyện này nữa”.

“Điều này quả thật là vô cùng có lợi cho con!”

“Sau khi con trở về Đại Lục Thượng Cổ, vi sư sẽ chữa trị thản thể cho con, vị hôn phu của con cũng sẽ không biết con đã từng có người đàn ông khác!”

Nam Cung Uyển cắn chặt đôi mỏi đỏ mọng, không ngừng suy nghĩ miên man.

Trong đầu cô ta không ngừng hiện ra hình dáng của Diệp Băc Minh!

Cho dù như thế nào cô ta cũng không thế làm theo lời sư phụ nói được!

Cô ta lắc đầu từ chối: “Sư phụ, con xin lỗi…”

“Con cầu xin người hãy cứu Diệp Bẳc Minh đi!”

“Không có khả năng!”

Hư ảnh người phụ nữ quyết đoán từ chối.

Nam Cung Uyển tự giễu bật cười, giọng điệu vô cùng nghiêm túc: “Một khi đã như vậy, đồ nhi sẽ chết ở trong tháp Phù ĐỒ!”

Nói xong, cô ta trực tiếp khoanh chản ngồi xuống.

Mặc cho tháp Phù Đồ sụp đố, vô số tảng đá không ngừng bay tới.

Nam Cung Uyển cũng không tránh né!

“Con!”

Hư ảnh người phụ nữ tức giận lôi đình: “Uyến Nhi, con bị điên rồi sao!”

“Lúc con ờ Đại Lục Thượng Cố ngoan ngoãn thế nào, sao bây giờ lại dám cãi lời vi sư?”

Nam Cung Uyển buồn bã cười: “Sư phụ, con xin lôi”.

“Con biết người rất tốt với con, kiếp sau đồ nhi sẽ báo ân”.

“Con…”

Hư ảnh người phụ nữ trầm mặc, cuối cùng đã đồng ý: “Được, vỉ sư sẽ ở Đại Lục Thượng Cổ giúp con!”

“Nhưng nếu không thế tìm được Diệp Bắc Minh, con cũng không được tự tìm chết!”

Nam Cung Uyển mừng rỡ: “Sư phụ, con đồng ý với người!”

Hư ảnh người phụ nữ mặc niệm chú ngữ, một cổ lực lượng cường đại đánh úp lại.

Bao phủ Nam Cung Uyển ở trong đó!

“Uyển Nhỉ, nhanh đi tìm đi!”

“Vâng!”

Nam Cung Uyển chạy xuống tìm kiếm.

Tâng thứ năm!

Tâng thứ tư!

Tâng thứ ba!

Dựa theo bản đồ trong tay, cô ta đã gần như tìm kiếm vô số lần.

Nhưng vẫn không phát hiện ra tung tích của Diệp Bắc Minh!

Giờ phút này, tầng thứ ba của tháp Phù Đồ đã hoàn toàn sụp đố.

Cánh cửa thông giữa tầng thứ hai và tầng thứ ba cũng đã sắp hoàn toàn bị chặn lại.

Nam Cung Uyển muốn tiến vào tầng thứ hai cũng không được!

Nam Cung Uyển cầu xin: “Sư phụ, hãy giúp con tiến vào tầng thứ hai!”

Giọng nói của hư ảnh người phụ nữ lạnh như băng: “Uyến Nhi, vi sư đã làm quá nhiều rồi!”

“Vận mệnh của tẻn nhóc kia đã là như vậy rồi!”

“Không được, sư phụ, cầu xin người!”

Nam Cung Uyển quỳ trẽn mặt đất.

cỏ ta cũng không biết vì sao mình lại phải làm ra hành động này với một “người xa lạ” đã cướp đi sự trong sạch của mình!

Rầm! Rầm! Rầm! Rầm!

Mặt đất và vách tường xung quanh nổ tung, không gian mai một.

Hư ảnh người phụ nữ lẳc đầu: “Uyển Nhi, tất cả đã không còn kịp rồi!”

Đôi mắt Nam Cung Uyến đỏ bừng: “Sư phụ, nếu người không giúp con, con sẽ đi chết!”

“Uyển Nhi, khi lực lượng của sư phụ bao phủ lấy con, con muốn chết cũng không thế chết được rồi”.

Hư ảnh người phụ nữ khẽ cười một tiếng: “Chờ ngươi trở lại Đạl Lục Thượng Cố, sư phụ giao ngươi một loại công pháp vong tình!’1

“Con sẽ không bao giờ… phải đau khố nữa!”

“Không cần!”

Nam Cung Uyển kêu thảm thiết một tiếng.

Lực lượng trên người cô ta ầm ầm bùng nố, bao vảy cỏ ta ở trong đó!

Trận pháp không gian xung quanh mai một lại không thể làm Nam Cung Uyến bị thương một chút nào.

Đá vụn nện xuống cũng bị lực lượng kia ngăn cản.

Tâng thứ hai của tháp Phù Đồ đang sụp đố.

Lực lượng trận pháp không gian tàn sát bừa bãi, giờ phút này Diệp Bắc Minh giống như đang ở trung tâm vụ nổ hạt nhân vậy!

Các loại lực lượng pháp trận không gian lan đến!

Nhưng mà.

Một màn làm người ta khiếp sợ xuất hiện!

Ở xung quanh cơ thể của Diệp Bắc Minh, vô số ma khí vô cùng tinh thuần hội tụ đến.

Hình thành một lốc xoáy thật lớn!

Giờ phút này.

Diệp Bắc Minh đang ở trung tâm lốc xoáy, tất cả ma khí đều chui vào trong cơ thể anh!

Lực lượng trận pháp không gian sụp đố lại khỏng thế làm anh bị thương một chút nào!

ở trong ma khí đen sì, một con tổ long màu đen và một con chân long màu đỏ như máu đang rít gào!

Bốn phía đều có ma khí quay cuồng!

Bỗng nhiên.

Bẽn tai anh truyền đến một giọng nói: “Chủ nhân, cầu xin ngài hãy cho ta ra hấp thu một ít ma khí đi”.

Lúc này Diệp Bắc Minh mới nhớ tới mình có một con ma thỏ cấp mười!

“Tiểu Bạch, đi ra đi!”

Anh thả Tiếu Bạch ra khỏi tháp Càn Khôn Trấn Ngục.

Tiều Bạch tham lam hấp thu ma khí bốn phía!

Bộ lông cả người lóe ra ánh sáng ngọc!

Tiếu Bạch quá nhỏ, ma khí mà nó hấp thu vẫn chưa đến một phần ngàn!

Đa số ma khí còn lại đều chui vào trong cơ thế Diệp Bắc Minh.

Không biết qua bao lảu, tất cả lực lượng không gian đều sụp đổ.

Diệp Bẳc Minh cũng bị vùi lấp ở dưới phế tích tháp Phù Đồ!

Anh cũng đã hấp thu gần hết ma khí

rồi.

“Đột phá!”

Diệp Bắc Minh quát lẽn một tiếng

Vừa mới tiến vào Võ Thần trung kỳ!

“Đột phá nữa cho ta!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK