Mục lục
Thiếu chủ bí mật – Lý Phàm (Truyện full tác giả: Phi Điểu Bất Tuyệt)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nên anh mới tự tin về bản thân, nhưng anh lại không biết, nội công của Lý Phàm đã mạnh hơn anh không biết bao nhiêu lần.

Lý Phàm nhìn cậu Long như một tên ngốc, anh sống như vậy, nhưng đây là lần đầu tiên nghe thấy người khác đưa ra yêu cầu này.

Nếu đổi thành người khác cũng không thể nhẫn nhịn trước yêu cầu này, vì nó thật sự quá thiếu đánh.

Mấy tên đàn em của cậu Long đều bật cười ha hả: “Anh ta chỉ là một tên hàn nhát, đâu dám ra tay với cậu Long, nếu anh ta dám ra tay đã…”

Bọn họ chưa kịp nói hết, Lý Phàm đã vung nắm đấm với tốc độ cực kỳ nhanh, hơn nữa cậu Long gần như muốn áp sát vào mặt Lý Phàm.

Cậu Long nhìn thấy nắm đấm to như bao cát này thì con ngươi nhất thời thu nhỏ lại, vì mọi thứ diễn ra quá đột ngột, nên anh ta nhất thời không phản ứng kịp.

Lúc anh ta nhìn Lý Phàm, gần như muốn nổ tung, lạnh lùng nhìn anh như muốn ăn tươi nuốt sống.

“Anh dám ra tay với tôi?” Cậu Long giận dữ chỉ vào Lý Phàm.

Lý Phàm nhìn anh ta như một tên ngốc, rồi cười nói: “Sao thế, còn ai có thể ra tay với anh ngoài tôi nữa?”

Cậu Long lau máu mũi, nhanh chóng bày ra tư thế chiến đấu nói: “Giờ anh đã bị loại rồi.”

Lý Phàm ngoắc tay, cậu Long hoàn toàn không chịu đựng được phép khích tướng này, nhất thời bị chọc giận, lao về phía trước.

Lý Phàm không hề né tránh, anh và cậu Long cùng đánh vào ngực đối phương, vì cả hai đều dùng nội công nên mặt đất nơi hai người đứng nhất thời chấn động, rồi biến mất.

Hễ là người đứng gần đều bị chấn động đến mức lảo đảo, nếu không phải kết thúc trong mấy giây, e rằng bọn họ còn tưởng là động đất.

Cậu Long đắc ý nói: “Muốn so nắm đấm với tôi, tố chất cơ thể tôi mạnh hơn anh nhiều.”

“Anh bớt thể hiện lại đi.” Lý Phàm vừa liếc mắt đã nhìn thấu anh ta nên lạnh nhạt nói.

Sắc mặt cậu Long nhất thời đỏ bừng, cả người đau đến mức nằm dưới sàn không ngừng lăn lộn, khác hẳn hình tượng lúc nãy.

Mọi người nhìn thấy cảnh tượng này đều cười khinh thường cậu Long, đúng là đẹp trai không quá ba giây.

Ngược lại Lý Phàm chẳng hề hấn gì, còn cậu Long thì đau đến mức chết đi sống lại, rốt cuộc ai lợi hại ai thì mọi người đều biết rõ.

Cậu Long vừa giận vừa sợ nhìn Lý Phàm, không ngờ nội công của đối phương đã đạt đến mức cực hạn, sau khi biết được thực lực của anh ta, chiếc đầu luôn kiêu ngạo của anh cũng không khỏi cúi xuống.

Thực lực giữa anh và anh ta khác biệt một trời một vực, hoàn toàn không thể so sánh.

Mọi người nhìn thấy cảnh tượng này đều ồ lên, không ngờ cậu Long lại thua thảm hại như vậy.

Lý Phàm nhìn Hàn Linh Chi trong lòng, cũng may Hàn Linh Chi không bị gì, đồng thời anh đã hỏi Hầu Đức Dương về cách sử dụng của nó.

Về đến nhà, để không thu hút sự chú ý của người khác, Lý Phàm đã cắt Hàn Linh Chi thành từng khúc, rồi mới bỏ một phần vào hộp mang tới cho ông cụ Cố.

Giờ trong lòng ông cụ Cố rất buồn bực, cảm giác này chẳng khác gì sống không bằng chết, cũng may có Cố Họa Y chăm sóc, nên ông mới có động lực sống tiếp.

Đúng lúc này, Cố Thiệu Dũng và Cố Thiệu Phong đi vào, hai người vừa vào, sắc mặt ông cụ Cố nhất thời ảm đạm quát: “Ai cho tụi mày vào, tụi mày đã không còn là người nhà họ Cố nữa rồi.”

“Ba, sao ba có thể nói như thế, ít nhiều gì tụi con cũng mang máu mủ nhà họ Cố, ba, bệnh của ba đã có cách chữa tận gốc rồi, đó là lấy được Hàn Linh Chi.” Cố Thiệu Dũng cười lúng túng nói.

Nhưng ông cụ Cố lại không nghĩ chuyện đơn giản như vậy, ông biết hai người này là ai, nói không chừng bọn họ tới đây để hai ông.

“Tụi mày đừng đứng đây giở trò với tao, tao nói cho tụi mày biết, tao biết tỏng suy nghĩ của tụi mày rồi.” Ông cụ Cố lạnh lùng nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK