Mục lục
Thiếu chủ bí mật – Lý Phàm (Truyện full tác giả: Phi Điểu Bất Tuyệt)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 207: TẤT CẢ MỌI CHUYỆN, TÔI SẼ XỬ LÝ

Trong nhà.

Cố Họa Y ngồi trên sô pha không ngừng lau nước mắt, nói rõ ràng chuyện đã xảy ra.

“Âu Dương tổng bắt ép con cũng không nói rồi, đó đều là chuyện của người ngoài, nhưng cách làm của bác cả và chú ba bọn họ, con thật sự là không thể chấp nhận được, bọn họ xem con thành cái gì”

Sắc mặt của Cố Thiệu Huy và Vương Cẩn Mai trở nên vô cùng âm trầm, trong mắt đều có ánh lửa giận dữ lao động.

Ba mẹ chỉ cần là người bình thường, nghe thấy con gái của mình gặp phải chuyện như vậy, lửa giận đều xông thẳng lên đầu.

“Nhà anh cả và em ba lần này quá đáng quá rồi! Sao có thể làm chuyện lợi cho địch hại cho mình chứ! Thật sự quá ức hiếp người rồi!”

Vương Cẩn Mai tức giận vỗ bàn.

“Là có hơi quá đáng rồi, bắt buộc phải bắt nhà anh cả và nhà em ba xin lỗi nhận sai mới được, sự việc không thể để vậy được”

Cố Thiệu Huy đã đưa ra quyết định, bất luận như nào cũng phải tìm Cố Thiệu Dũng, Cố Thiệu Phong nói rõ đầu đuôi, đòi lại công đạo.

Lý Phàm xoa dịu cảm xúc của Cố Họa Y, không có nói gì nhiều, chuyện nội bộ gia đình, vẫn là để Cố Thiệu Huy làm chủ đi.

“Chúng ta trực tiếp tìm nhà anh cả và nhà em ba sợ là không có tác dụng, tôi thấy trực tiếp tìm ông cụ, lúc này chỉ có ông cụ ra mặt mới có thể khiến nhà anh cả và nhà em ba cúi đầu” Vương Cẩn Mai suy tư rồi nói.

Cố Thiệu Huy gật đầu, lúc này tất nhiên phải đi tìm ông cụ, nếu không căn bản không đòi lại công đạo được.

“Đi gặp ông cụ, chúng ta bây giờ đi”

Cố Thiệu Huy vỗ bàn, Lý Phàm đỡ Cố Họa Y đứng dậy, theo vợ chồng Cố Thiệu Huy đi ra khỏi nhà.

Bốn người đi tới chỗ ở của ông cụ Cố, vừa bước vào cửa, đột nhiên phát hiện đám người Cố Thiệu Dũng, Cố Thiệu Phong đều có mặt.

Ông cụ Cố mặt mày đăm đăm ngồi trên sô pha, mí mắt hơi trợn lên, có chút giận dữ nhìn Cố Thiệu Huy đứng ở trước mặt.

Cố Thiệu Dũng và Cố Thiệu Phong nhìn nhau, trên mặt đều lộ ra nụ cười âm hiểm.

Cố Tuấn Hào ôm mặt, hän học lườm Lý Phàm, mà Cố Bội Sam hận tới mức hai tay siết chặt thành nắm đấm, giống như muốn lao tới đánh Lý Phàm.

Cố Thiệu Huy nhìn quanh một vòng, trong lòng kêu lộp bộp một tiếng, cảm thấy bầu không khí có hơi không đúng, sợ là đã bị nhà anh cả và nhà em ba kẻ ác cáo trạng trước rồi.

“Ba”

Cố Thiệu Huy yếu ớt nhìn ông cụ Cố, khí thế lập tức yếu đi.

“Hừ, con dẫn cả nhà đến đây làm gì, là để xem nhà họ Cố đã phá sản hay chưa phải không! Con gái của con không nghe lời cũng thôi đi, tên con rể phế vật đó của con ngược lại càng lúc càng có bản lĩnh rồi, ngay cả Âu Dương tổng cũng dám đánh”

Ông cụ Cố hai mắt bỗng trợn tròn, tuổi tác tuy đã lớn nhưng vẻ uy nghiêm vẫn còn, chỉ là cái trợn mắt đó thì dọa Cố Thiệu Huy đến run rẩy.

Cố Thiệu Dũng kỳ quái nói: “Bên phía Âu Dương tổng đưa ra điều kiện hợp tác hậu hĩnh, Họa Y nhà em ngược lại thì giỏi rồi, một chút cũng không cho Âu Dương tổng mặt mũi, Âu Dương tổng chỉ là kêu nó uống vài ly, lại đâu có đưa ra yêu cầu gì quá đáng”

“Điều đáng giận nhất chính là Họa Y còn gọi thằng chồng phế vật đó của nó tới làm càn, đem Âu Dương tổng và Tiền tổng bọn họ đều đánh cho một trận, mấy người chúng em tới cản, cũng đều bị tên vô dụng Lý Phàm đó đánh cho, bệnh án chẩn đoán của chúng tôi đều ở đây”

Cố Thiệu Phong đập sấp bệnh án bên bàn, ánh mắt hẳn học nhìn cả nhà Cố Thiệu Huy.

Ông cụ Cố tức đến há miệng thở gấp, ngón tay run run chỉ vào Cố Thiệu Huy quát: “Xem thử con gái ngoan con rể tốt của con đi, đã làm ra chuyện gì rồi! Âu Dương Trung Thành có thân phận địa vị gì, các người đều dám đắc tội!”

“Ba, ba nghe con giải thích, không phải là như những gì bọn họ nói, là Âu Dương tổng yêu cầu Họa Y bồi ngủ, Họa Y không bằng lòng mới xảy ra mâu thuẫn, bọn họ đều nói chuyện giúp Âu Dương tổng, muốn bắt Họa Y đi bồi ngủ!”

Cố Thiệu Huy vội giải thích, chỉ là lúc này, Cố Thiệu Huy cảm thấy lời giải thích của mình không có tí sức thuyết phục nào.

“Em đừng nói bừa, cái gì mà bắt Họa Y bồi ngủ, Họa Y đều là người có chồng có con rồi, Âu Dương tổng sao có thể nhìn trúng, cô gái trẻ đẹp bám theo Âu Dương tổng muốn dùng quy tắc ngầm có rất nhiều, còn có cả ngôi sao người mẫu nổi tiếng, người ta căn bản không nhìn trúng Họa Y nhà em đâu”

Cố Thiệu Dũng lập tức phản bác tức giận nói.

Ông cụ Cố hừ lạnh một tiếng, nghiêm nghị nói: “Con nghe đi, Thiệu Dũng nói có lý, Họa Y đều đã là người có chồng có con rồi, Âu Dương tổng sao có thể đưa ra yêu cầu như thế, đàn ông ai mà không hiểu đàn ông, đều là thích người trẻ”

Cố Thiệu Huy đứng ngẩn ra, không biết nên phân bua như nào.

“Con đều không biết phản tỉnh, không biết dạy dỗ tử tế con gái con rể của con, chạy đến chỗ ba là muốn vu tội có phải không! Đừng tưởng ba già hồ đồ rồi, ba vẫn là phân biệt rõ ràng!”

“Họa Y, ông bình thường chiều cháu đó là thích cháu, nhưng ra bên ngoài, không phải là ai cũng chiều cháu! Làm kinh doanh chính là phải hạ thấp điệu bộ, ông năm đó vì kéo mối làm ăn, còn uống rượu với người ta đến mức xuất huyết dạ dày, uống chút rượu cháu đã không vui lòng, thật là phản rồi!”

Ánh mắt của ông cụ Cố di chuyển tới người của Lý Phàm, trong ánh mắt tràn ngập sự chán ghét.

“Tên vô dụng này cậu là cái thăng phá hoại nhất, dám hai lần đối với Âu Dương tổng không khách khí, cậu lấy đâu ra cái gan chó lớn như vậy! Cậu biết hậu quả khi làm như vậy không! Nhà họ Cố chúng tôi phải vì cậu mà lâm vào kiếp nạn khó thoát!”

Ông cụ Gố càng nói càng tức giận, sau đó cầm ly trà trên bàn, trực tiếp đập vỡ dưới chân Lý Phàm.

“Ba, ba đừng tức giận, đừng xúc động mà xuất huyết não, đó là mất mạng đó”

Cố Thiệu Dũng rõ ràng là đang khuyên can, trên thực tế là đang quạt gió vào lửa.

“Bỏ ba ra, sản nghiệp của nhà họ Cố đều mất rồi, ba còn có mặt mũi nào mà đi gặp liệt tổ liệt tông, để ba đánh chết cái thăng vô dụng này, cũng coi như trừ bỏ tai họa cho nhà họ Cố!”

Ông cụ Cố giận dữ gầm lên, giơ tay cầm cái gậy ở bên sô pha.

Cái gậy chống bằng gỗ lim được làm khá nặng, ông cụ Cố đung đưa hai cái, phát ra tiếng gió vù vù.

“Cái tên khốn đồ mất dạy qua đây cho tôi, tâm huyết cả đời của tôi bị cậu hủy hoại rồi, xem tôi có đánh chết cậu không!”

“Ông nội, chuyện này không liên tới Lý Phàm, đều là cháu gây ra, ông muốn đánh thì đánh cháu đi”

Cố Họa Y khóe mắt chan chứa nước mắt nói.

“Cháu, cháu đây là muốn ông tức chết, lúc này cháu còn bảo vệ cái thăng vô dụng này!”

Cố Thiệu Phong cười xấu xa nói: “Lúc này nói gì cũng không có tác dụng, cái cần nhất là làm sao khiến Âu Dương tổng bớt giận, nếu không phải Âu Dương tổng hạ lệnh phong sát nhà họ Cố chúng ta, vậy thì thật sự sắp không có đường sống rồi.”

Đám người Cố Thiệu Dũng đều không hy vọng nhìn thấy nhà họ Cố xong đời, nếu nhà họ Cố thật sự xong đời, vậy bọn họ cũng phải đi uống gió tây bắc rồi.

Cho nên bọn họ vẫn có dự định đem Cố Họa Y đưa qua, cảm thấy chỉ cần Cố Họa Y hầu hạ tốt Âu Dương tổng, mọi vấn đề đều dễ dàng được giải quyết.

Ông cụ Gố trừng mắt với Cố Họa Y, dùng sức gõ cái gậy xuống đất: “Cháu nói xem phải làm sao đây, làm sao có thể khiến Âu Dương tổng bớt giận, chuyện này là bắt buộc phải giải quyết!” Cố Họa Y trầm mặc rồi, cúi đầu không nói một lời.

Lý Phàm bước lên một bước, cao giọng nói: “Không phải chỉ là Âu Dương Trung Thành sao, còn khiến mọi người lo lắng như này, tất cả mọi chuyện tôi sẽ xử lý”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK