Cầm Đế nhìn ông ta, rồi nói: “Chú tìm tôi làm gì, sao không đi tìm người khác?”
Ông ta cũng cho rằng chuyện này có chút kì lạ, theo như tính cách của đối phương thì nên đi tìm lão tam, lão tứ mới đúng, ông ta đoán chắc rằng lão tam, lão tứ cũng không có cách gì.
Thanh Đế cười gượng: “Anh hai, mấy anh đó đều không thể giúp em, luận về thực lực, thực lực của anh hai là mạnh nhất rồi, em tin rằng chỉ cần có anh ở đây thì sẽ không có vấn đề gì cả.”
Cầm Đế nghe thấy vậy, lập tức trợn mắt lên, ông ta đột nhiên cảm thấy đối phương thật ghê tởm, chủ đề như vậy mà cũng có thể nói ra cho được.
Ông ta vô cùng khinh thường điều này, có điều ít nhều ông ta cũng bị mấy lời nịnh nọt này của đối phương tác động.
Thanh Đế thấy anh hai có vẻ đồng ý rồi, ông ta lại lần nữa thêm mắm dặm muối: “Anh hai, anh đồng ý đi, nếu anh đồng ý thì đúng thật là không còn gì tốt hơn nữa.”
Cầm Đế trầm ngâm vài giây, rồi nói: “Muốn tôi đồng ý thì cũng được, có điều tôi có lợi gì trong việc này?”
Thanh Đế lập tức thầm mừng trong lòng, lúc này ông ta mới ném ra một cành ô liu: “Anh hai, anh có thể đồng ý thì là tốt nhất rồi, nếu anh đồng ý, em sẽ bỏ phiếu cho anh.”
“E rằng chú cũng đã dùng chiêu này với những người khác rồi nhỉ.” Cầm Đế cười khẩy hỏi ngược lại.
Thanh Đế gãi gãi đầu, ngơ ra, không biết nên làm thế nào mới tốt, nói thật, ông ta cũng rất kinh ngạc bởi lời này của đối phương, thật ra ông ta có thể hiểu được nhưng vẫn cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn.
“Anh hai, anh yên tâm, trước mắt chỉ có anh mới có thể giúp em, hơn nữa anh ba cũng đã thành phế nhân rồi, điều này anh không cần lo lắng nữa, phiếu này chắc chắn là của anh rồi.” Thanh Đế vô ý bắt đầu tiết lộ một tin tức không ngờ.
Ánh mắt Cầm Đế sáng lên, kẻ địch trước mắt của ông ta chỉ có em ba và anh cả, bây giờ nghe nói em ba đã thành phế nhân, ông ta đã yên tâm hơn nhiều rồi.
Nếu như vậy, ông ta không cần lo lắng có quá nhiều người là đối thủ của mình nữa, ông ta tin rằng chỉ cần có người dám đi ngược lại ông ta thì chỉ có một con đường chết.
Ông ta không tin ai lại có lá gan lớn đến vậy, lại giám huênh hoang với ông ta.
Thanh Đế cười nói: “Anh hai, anh cứ yên tâm mà làm đi, em tin ở phương diện này, anh là mạnh nhất.”
Cầm Đế hít sâu một hơi, rồi nói: “Được rồi, bớt mồm mép với tôi, chú là người như thế nào chẳng lẽ tôi còn không rõ à.”
“Anh hai, anh phải cẩn thận một chút, có điều trên phương diện này, em vẫn tin là sẽ có thể.” Thanh Đế không quên cổ vũ trước.
Cầm Đế nghe thấy vậy, ông ta lại không nghĩ thế, ông ta cho rằng mọi thứ hiện giờ chắc chắn đã vượt ra khỏi tưởng tượng của ông ta, trước mắt ông ta buộc phải duy trì sự bình tĩnh mới được, lỡ như lại bị đối phương trêu đùa một lần nữa thì phải làm sao?
Ông ta đã có không ít giao dịch với Thanh Đế, cũng biết tính quan trọng của chuyện này, trên phương diện đánh nhau, ông ta vẫn rất tán thưởng em ba, bây giờ đến cả em ba cũng đã bại trận, ít nhiều ông ta cũng trở nên nghiêm túc hơn.
Có điều ông ta nghĩ tới việc, bản thân ông ta cũng là cao thủ nội công, trên phương diện thực lực, ông ta lợi hại hơn em ba rất nhiều, em ba là em ba, ông ta là ông ta, hoàn toàn không thể so sánh với nhau được.
Nên ông ta cảm thấy vô cùng tự tin, ông ta tin rằng thắng lợi lần này chắc chắn sẽ thuộc về mình.
“Hừ, tôi sẽ không giống chú ấy đâu.” Cầm Đế rất ngông cuồng tự đại nói.
Thanh Đế cũng ra sức gật đầu, thứ ông ta muốn chính là kết quả như thế này, nếu đối phương không đồng ý thì đó sẽ là một chuyện xấu, bây giờ đối phương đã đồng ý rồi, đúng là tốt không còn gì bằng.
Ông ta tin rằng chỉ cần đối phương ra tay thì chắc chắn sẽ mã đáo thành công, về chuyện này ông ta đã hoàn toàn thấy yên tâm rồi.
“Anh hai, nếu đã như vậy, thì chúng ta xuất phát luôn thôi.” Thanh Đế kích động bắt đầu lôi anh hai chuẩn bị xuất phát.
Lúc này Cầm Đế ngơ ra, nếu không phải tận mắt chứng kiến, ông ta cũng không dám tin đây là thật, kết quả như vậy khiến ông ta vô cùng ngỡ ngàng.
Ông ta nhìn qua, lập tức ngơ ra, kết quả này khiến ông ta có chút mơ hồ.