Mục lục
Thiếu chủ bí mật – Lý Phàm (Truyện full tác giả: Phi Điểu Bất Tuyệt)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 131: NGƯỜI ĐÀN ÔNG CỦA TÔI

Dưới ánh nhìn hôn loạn của đám Gố Thiệu Huy, Hoàng Phúc Khánh dân Hoàng Văn Cẩm và cả đám đàn em ra khỏi phòng bao.

Sau khi đi xa, Hoàng Văn Cẩm khẽ hỏi: “Chủ tịch, thăng nhóc kia là…”

Bốp!

Một tiếng tát vang lên, Hoàng Phúc Khánh trở tay tát thắng lên mặt Hoàng Văn Cẩm.

“Cậu ta là sư phụ của tôi, sau này gặp được thì phải kính trọng vào, dựa theo vai về thì đó chính là sư ông của anh đó!”

Hoàng Văn Cẩm muốn phát điên, sao mới nói có hai ba câu mà con Hổ của Thành phố S anh lại trở thành cháu của cậu thanh niên kia rồi!

“Bảo Ngô Đạo Văn sắp xếp một căn phòng bao khác, sau này nhìn thấy thầy của tôi thì đã biết làm gì chưa?”

Hoàng Phúc Khánh lạnh lùng hỏi “Biết, sau này anh ta chính là ông nội của tôi”

Hoàng Văn Cẩm buồn bực nói Hoàng Phúc Khánh hài lòng gật đầu, dân người đi mất Trong phòng bao, nhóm Cổ Thiệu Huy, Hoa Nhật Tâm đều yên lặng nhìn Lý Phàm, một lúc lâu sau mới lấy lại tỉnh thân.

Một sự kiện nguy hiểm lại được giải quyết theo cách quỷ dị như thế này, trong lòng mọi người cũng không biết có cảm giác như thế nào.

Hoàng Phúc Khánh sợ Lý Phàm sao?

Đùa à, nếu Hoàng Phúc Khánh lại sợ một tên vô dụng như Lý Phàm, vậy sao mọi người dám ăn hiếp.

anh mãi thể được.

Đây là suy nghĩ chung của mọi người Sau khi nghĩ như thể, mọi người lập tức cảm thấy Hoàng Phúc Khánh là người có đạo đức tốt, nếu không cũng không thế nào giải thích được tình hình khi nãy.

Nhóm Hoa Nhật Tâm và Cố Tuấn Hào lập tức.

cảm thấy vô cùng ảo não.

Bọn họ cảm thấy khi nãy không nên sợ, nếu như: họ có thể là người đầu tiên đứng ra nói thẳng, thì bây giờ người nổi tiếng là họ rồi, cũng không đến mức để cái tên vô dựng Lý Phàm này được tỏa sáng!

“Chủ tịch Hoàng đúng là người tốt, không ngờ Chủ tịch Hoàng không chỉ không làm giá mà còn biết phải trái như thế, trước kia đều là do chúng ta hiểu sai”

“Nói đúng đó, người ta hay nói Diễm Vương dê gặp tiểu quỷ khó chơi, cũng chỉ có cái tên Hoàng Văn Cẩm kia là khó nói chuyện thôi, nếu lúc nãy chúng ta trình bày lí lế với chủ tịch Hoàng thì tình hình cũng đã không căng thăng đến thể”

“Có một vài người vô tình may mản thành công, đừng tưởng răng làm như vậy thì vinh quang lắm, ngược lại cũng để chúng ta nhìn rõ anh ta là cái loại người vô dụng như thế nào”

Người của chỉ trưởng và chỉ ba nhà họ Cố liên tục móc mỉa.

Có người ghen ghét dời đề tài lên người Lý Phàm Lập tức, trong lòng Cố Bội Sam lại bùng lửa giận lên.

Lúc nãy vì Lý Phàm đột nhiên lên tiếng, tình hình căng thẳng đến mức làm Gố Bội Sam suýt chút nữa đã tè ra quần “Lý Phàm, sao lúc nãy anh lại ăn nói lung tung như thế, nếu không phải chủ tịch Hoàng là người quân tử, gặp người khác thì chúng ta đã bị anh hại chết rồi!”

Cố Bội Sam lớn tiếng chỉ trích “Bội Sam nói đúng lúc, lúc nãy may mà chủ tịch Hoàng đến, nếu chú tịch Hoàng không đến thì cái tên nghèo hèn Lý Phàm này vừa mới nói xong thì chúng ta sẽ rơi vào thế bị động, cái tên Hoàng Văn Cẩm kia sẽ giết người thật đó!”

“Không thể nói lí với mấy người ngu được, sau này có chơi bời gì thì đừng dân thăng ngu này theo, nếu không sẽ hại chết mọi người, lúc trước chỉ cho răng Lý Phàm là một vũng bùn, bày giờ mới biết Lý Phàm còn không bảng một vũng bùn, thậm chí còn không bảng một đống phân, phân ít ra còn có thể tưới ruộng!”

Mọi người cũng mảng mỏ trách cứ theo.

Đám người này đã quên là Lý Phàm đứng ra cứu mọi người, lúc này ngược lại dâng mọi công lao.

giải vây cho Hoàng Phúc Khánh, lại phớt lờ những cống hiến của Lý Phàm.

Hoa Nhật Tâm bị tát hai cái, bây giờ đã sưng như đầu heo, vuốt chỗ sưng đỏ trên mặt, Hoa Nhật Tâm đổ hết toàn bộ tội lỏi lên đâu Lý Phàm.

Trong lòng thầm hận vì sao Lý Phàm không chịu lên tiếng sớm một chút, cứ nhất quyết phải chờ anh bị tát hai cái rồi mới nói!

Rõ ràng là Lý Phàm đang muốn xem trò hề của Hoa Nhật Tâm anh!

“Lý Phàm, lúc nãy anh cũng quá đáng lắm, vào.

giây phút quan trọng như vậy mà anh còn muốn xem.

tôi xấu mặt, có phải tôi bị người khác tát vào mặt thì anh cảm thấy rất vui đúng không? Họa Y, cái tên Lý Phàm này là một tiểu nhân, cô phái đề phòng anh ta đói”

Hoa Nhật Tâm thừa dịp châm ngòi, chỉ cân Cố Họa Y ly hôn với Lý Phàm, vậy coi như Hoa Nhật Tâm anh thành công rồi, thậm chí bị tát hai cái cũng không sao cả, dù sao đó là do Hoàng Văn Cẩm tát, bị truyền ra ngoài cũng không bị mất mặt!

Lý Phàm cười lạnh, nhäm mät không nói gì, ai thích nói gì thì cứ nói, các người không thể hiếu được thế giới của Lý Phàm tôi.

Cố Họa Y nhìn Lý Phàm, lập tức cảm thấy chua xót, cho dù lúc nãy Lý Phàm làm có đúng hay không, ít nhất kết quả là tốt, để mọi người tránh khỏi bị đánh.

Nhưng mà sao mấy người này lại không ai biết cảm ơn Lý Phàm hết, không cảm ơn thì thôi đi, còn tấn công hội đồng nữa!

Cố Họa Y cảm thấy hơi hoang mang, rốt cuộc.

lòng người là như thế nào?

Vương Cẩn Mai lau nước mắt, ai oán nói: “Họa Y à, sao con lại cứng đầu như vậy hả, Lý Phàm có gì tốt chứ! Con nghe lời mẹ, ly hôn với cậu ta cưới một người khác đi, mẹ thấy Nhật Tâm cũng không tệ, lúc nãy còn ra mặt, vì mọi người mà còn bị đánh nữa”

Vì muốn Cố Họa Y thay đổi ý tưởng, Vương Cẩn Mai thậm chí còn nói dáng vẻ hèn mọn của Hoa Nhật Tâm thành vĩ đại quang chính “Lý Phàm không có gì tốt, nhưng lúc nãy Lý Phàm đã cứu mọi người, giữ được mặt mũi của mọi người”

Cố Họa Y bướng bỉnh nói Vương Cẩn Mai lập tức bị nghẹn họng không biết nói gì, cho dù lại chỉ trích Lý Phàm nhiều cỡ nào, nhưng sự thật lúc nấy Lý Phàm đã ra mặt làm Hoàng.

Phúc Khánh rút [ui cũng đang rành rành ra đó, cho dù có muốn bẻ cong cũng không thể bẻ được.

Cố Thiệu Huy hơi phiên lòng, võ bàn nói: “Đừng nói những cái đó, gọi món tiếp đi, cũng do chúng tôi tiếp đãi không tốt nên mới làm mọi người bị hoảng sợ, chờ lát nữa mọi người nhớ ăn uống nhiệt tình vào, ăn đi cho đỡ sợ”

Thấy Cố Thiệu Huy đã lên tiếng, mọi người cũng không nói gì nữa.

Lúc Hoa Nhật Tâm cầm menu đang định gọi món tiếp thì có người gð cửa phòng bao.

Lúc này mọi người như chim sợ cành cong, vừa thấy có người gõ cửa phòng bao.

Trong lòng mọi người đều căng thắng, đều nghĩ có phải Hoàng Phúc Khánh đã suy nghĩ lại, quay đâu lại đánh thêm trận nữa không “Nhất định là người của chủ tịch Hoàng quay về, lần này chỉ sợ chúng ta lại phiên phức hơn rồi, Lý Phàm, tên khốn nạn anh đúng là một ngôi sao chổi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK