CHƯƠNG 397: TẬP KÍCH BAN ĐÊM
Khách sạn Sistine là khách sạn Thầy Trương ở lại.
Tiệc tối chuẩn bị cho Thầy Trương cũng được tổ chức ở khách sạn Tây Tư Đinh.
Cố Thiệu Dũng và Cố Thiệu Phong đến khách sạn từ rất sớm để chuẩn bị, sau khi sắp xếp ổn thỏa, Cố Thiệu Dũng gửi tin nhắn cho Minh Đức, hẹn Minh Đức ra gặp mặt nói chuyện.
Cố Thiệu Dũng hẹn Minh Đức là để hỏi thăm sở thích của Thầy Trương, định bụng buổi tối làm cho Địa Sư vui vẻ.
Chỉ thoáng chốc Minh Đức đã đi đến phòng bao của Cố Thiệu Dũng, cười híp mắt nói: “Hai ngài Cố hẹn tôi đến đây, không biết có chuyện gì chỉ bảo.”
“Thầy Minh Đức, mời ngồi, chúng tôi muốn hỏi về chuyện mảnh đất Âm Sát, có phải thật sự hung hiểm như vậy không?”
“Chắc chắn là rất hung hiểm, nếu là Âm Sát yếu, thầy Trương đã ra tay giải quyết giúp các ông từ sớm rồi, nhưng nơi các ông xây dựng này là Âm Sát nặng, nếu không phá giải hoàn toàn, sợ rằng mỗi năm đều sẽ chết bảy tám người.”
Lời nói của Minh Đức khiến Cố Thiệu Dũng và Cố Thiệu Phong biến sắc, một năm bảy tám người, thế này ai có thể chịu được đây.
Nếu đúng là như vậy thì không cần mở nhà máy nữa, lãi bao nhiêu tiền cũng không đủ bù vào tổn thất.
“Sáu mươi tỷ thật sự không nhiều, tôi cũng không biết các ông đang nghĩ gì nữa, có phải đang nghĩ lỡ như thầy Trương nói không chính xác, các ông sẽ tiết kiệm được sáu mươi tỷ hay không? Đầu óc mấy ông đúng là có vấn đề.”
“Tôi nói với các ông biết, sở dĩ thầy Trương ở lại nơi này ba ngày là vì thầy Trương đã tính ra được, trong vòng ba ngày sẽ có người chết, tôi để lại lời nói ở đây, trong ba ngày này các ông có thể đi xác nhận.”
Cố Thiệu Dũng và Cố Thiệu Phong hoảng sợ trợn to mắt, nếu chuyện huyền bí như vậy đặt trên người khác, đó cũng chỉ là một câu chuyện nghe xong rồi thôi, nhưng khi đặt ở trên người mình, vậy quả thật là một chuyện đáng sợ.
“Thật sự, thật sự trong vòng ba ngày sẽ có người chết sao? Bây giờ còn chưa bắt đầu thi công, nhẽ ra không nên có người chết chứ?”
Cố Thiệu Phong run rẩy nói.
“Ha ha, các ông vẫn không tin sao, không tin tối nay các ông có thể phái người đến công trường, cũng không cần đến đúng giờ có Âm khí thịnh nhất là giờ Tý, chỉ cần sau chín giờ cho người đến khu vực trung tâm công trường thì sẽ đột tử ngay tại chỗ.”
Ánh mắt Minh Đức lấp lóe.
Cố Thiệu Dũng và Cố Thiệu Phong liếc nhìn nhau, trong lòng hai người vô cùng thấp thỏm, nghĩ thầm thật sự phải phái người đi thí nghiệm hay sao?
“Lý Phàm.”
Cố Thiệu Phong khẽ nói.
Cố Thiệu Dũng gật đầu: “Buổi tối cho tên vô dụng kia đi một chuyến, nhưng phải lấy lý do gì đây, tên vô dụng kia cũng không nghe lời chúng ta nói.”
“Cố Họa Y nói chắc chắn cậu ta sẽ nghe, buổi tối mượn cớ để Cố Họa Y gọi tên vô dụng kia đến công trường một chuyến là được rồi.” Cố Thiệu Phong âm trầm nói.
“Đúng, chuyện này giao cho ông.”
Cố Thiệu Dũng vỗ vỗ bả vai Cố Thiệu Phong.
Cố Thiệu Phong chợt sửng sốt, cười khổ gật đầu, đồng ý đi làm chuyện này.
Minh Đức nghe hai người nói chuyện, vắt chéo hai chân nói: “Các ông sắp xếp rất sáng suốt, thằng nhãi kia chết rồi, chắc chắn thầy Trương sẽ rất vui vẻ.”
“Chỉ cần Thầy Trương vui vẻ là được rồi, nếu tên vô dụng Lý Phàm kia đột tử thật, ngày mai chúng tôi sẽ đến kính mời Thầy Trương phá bỏ Âm Sát, cũng mong thầy Minh Đức nói tốt mấy câu giúp chúng tôi.”
Cố Thiệu Dũng nói rồi móc một tấm thẻ ngân hàng đặt vào trong tay Minh Đức.
Minh Đức tủm tỉm cười cầm thẻ ngân hàng: “Khách khí rồi, tôi nhất định sẽ nói tốt về các ông trước mặt thầy Trương, tôi về trước, tôi còn phải hầu hạ thầy Trương nữa.”
Minh Đức đứng dậy rời khỏi phòng bao, rất nhanh đã trở lại gian phòng của Thầy Trương .
Thầy Trương ngồi dựa trên ghế sofa nhắm mắt nghỉ ngơi, Minh Đức vui mừng đi đến bên cạnh Thầy Trương: “Thầy Trương, đã dọa bọn họ rồi, bọn họ dự định buổi tối phái Lý Phàm đi công trường, đúng lúc giết chết tên chó má kia trút giận cho ngài.”
“Làm tốt lắm, chọn mấy tinh anh có bản lĩnh buổi tối đi giết cậu ta, xử lý hiện trường đẹp một chút.”
Thầy Trương không hề mở mắt, nói.
“Ngài yên tâm, đây cũng không phải lần đầu tiên làm, bọn con có kinh nghiệm rất phong phú, con lập tức đi sắp xếp.”
Thầy Trương khẽ gật đầu, Minh Đức quay người rời đi, bắt đầu tìm người đi sắp xếp.
… Cố Họa Y ngồi sau bàn làm việc nhìn tài liệu, nhưng nhìn thế nào cũng không vào, trong đầu luôn nghĩ đến chuyện Lý Phàm đắc tội với Thầy Trương .
Loại chuyện huyền bí này, thà tin là có còn hơn không, lúc cuối Thầy Trương nói Lý Phàm sẽ gặp họa sát thân, nếu Lý Phàm thật sự xảy ra chuyện, vậy nên làm cái gì?
Cố Họa Y càng nghĩ càng sốt ruột, có loại suy nghĩ có thể thử làm bất cứ chuyện gì khi bước đến đường cùng, nghĩ buổi tối muốn Lý Phàm đi xin lỗi Thầy Trương, sau đó mời Thầy Trương phá giải họa sát thân cho Lý Phàm.
Lý Phàm nhìn dáng vẻ buồn phiền của Cố Họa Y, đi đến bên cạnh Cố Họa Y xoa xoa đỉnh đầu cô.
“Đừng nghĩ mấy chuyện không có kia nữa, những thứ kia đều là mê tín dị đoan, bây giờ chính là thời đại khoa học, sao em lại tin tưởng lời của tên lừa đảo đó chứ.”
“Nhưng, nhưng vẫn không nhịn được mà lo lắng, lỡ như lời ông ta nói linh nghiệm thì sao, những thứ huyền bí này rất khó nói.”
Cố Họa Y nghĩ vậy, cảm thấy dù thế nào cũng nên cẩn thận chút.
Lý Phàm nhìn thấy Cố Họa Y lo lắng cho mình, cười nói “Vậy em nói xem phải làm sao bây giờ, anh đều nghe theo em.”
“Thật sao? Bằng không tiệc tối anh đi xin lỗi Thầy Trương, kính ông ta một ly rượu?”
Cố Họa Y cẩn thận nói ra.
Lý Phàm gật đầu, sảng khoái đồng ý, chỉ cần có thể làm cho Cố Họa Y không suy nghĩ lung tung, nói xin lỗi Thầy Trương cũng không phải chuyện to tát gì.
Thấy Lý Phàm đồng ý, Cố Họa Y mới thở phào nhẹ nhõm, vui vẻ cười.
“Chồng là tốt nhất, vậy cứ thế đi, buổi tối đừng nói lung tung nữa.”
“Chắc chắn không nói lung tung, buổi tối anh chỉ ăn cơm không nói chuyện.”
Xoa dịu cảm xúc Cố Họa Y xong, Lý Phàm ngồi trên ghế chơi điện thoại di động, suy nghĩ xem phải dạy cho Thầy Trương kia một bài học như thế nào.
Khi Lý Phàm đang suy nghĩ, chuông điện thoại di động vang lên.
Nhìn thấy màn hình hiển thị người gọi đến là Sở Trung Thiên, Lý Phàm ấn nút trả lời.
“Ngài Lý, người của bên kia đang tiến hành đàm phán với tôi, tất cả thủ tục đều đã làm xong, ngày thi đấu quyền anh bất hợp pháp quốc tế được định vào một tuần sau, đội hình dự thi vô cùng to lớn, hơn nữa dựa theo quy định của bọn họ, cậu là tuyển thủ tự do, phải đấu từ vòng sơ tuyển đấu lên.”
Sở Trung Thiên chột dạ nói, nghĩ đến thực lực kinh khủng của những tuyển thủ thi đấu quyền anh bất hợp pháp quốc tế kia, Sở Trung Thiên cảm thấy hình như lần này mình đã làm một chuyện cực kỳ sai lầm.
“Hả, không quan trọng, bên phía con trai ông sao rồi?”
Sở Trung Thiên nghe thấy Lý Phàm vẫn quan tâm tình hình của con trai mình, vành mắt lập tức đỏ bừng, vô cùng cảm kích nói: “Tình hình con trai tôi khá tốt, tạm thời chỉ bị giam lỏng, chờ đến khi chính thức thi đấu, sau khi cậu lên sàn, bọn họ sẽ thả con trai tôi.”
“Vậy là được rồi, ông đừng suy nghĩ quá nhiều, đối với tôi mấy tên kia chỉ là hạng gà đất chó sành mà thôi.”