Ngay cả tứ tuyệt cũng thất bại, hơn nữa giáng thủ sư xinh đẹp còn có quan hệ tốt với Lý Phàm như vậy, bọn họ tạm thời có chút đau đầu.
Cậu chủ Long chợt đem mũi nhọn nhìn về phía ông Võ, muốn đối phương cho anh ta một tin tức.
Sau khi ông Võ nhìn thấy ánh mắt của cậu chủ Long, ông ta giật mình một cái, không dám nhìn ánh mắt của cậu chủ Long, nói thật ít nhiều ông ta cũng có chút sợ hãi.
Sau lưng ông Võ toát ra mồ hôi lạnh, kỳ thật nói thật ra ông ta cũng không có cách nào đối phó với Lý Phàm, nếu ông ta có biện pháp đối phó với Lý Phàm, cũng sẽ không đứng ở chỗ này mà đã ra tay luôn rồi.
Bây giờ ông ta vô cùng buồn rầu, đang suy nghĩ làm thế nào để đối phó với Lý Phàm tốt hơn một chút.
Cuối cùng ông ta thở dài nói: “Cậu chủ, tôi cảm thấy chuyện này còn nghiêm trọng hơn so với chúng ta tưởng tượng.”
Cậu chủ Long tức giận liếc mắt một cái nói: “Ông không phải đang nói lời thừa sao, nếu không nghiêm trọng, tôi còn có thể hỏi ông? Rốt cuộc ông đã nghĩ ra biện pháp gì chưa?”
ông Võ áp lực như núi, đột nhiên khóe miệng ông ta nhếch lên nói: “Tôi có một biện pháp, cậu chủ, không phải ở đây cậu có một cái bẫy sao, một khi ngồi xuống, người chắc chắn sẽ chết không thể nghi ngờ, hơn nữa dưới tình huống không hề đề phòng, gần như trăm phần trăm không sống được.”
“Biện pháp này thật ra không tệ, nhưng mà làm sao để mời Lý Phàm tới vẫn còn là một vấn đề.” Cậu chủ Long liếc mắt nhìn qua.
ông Võ giật mình một cái, hít sâu một hơi, trong chốc lát không biết nên nói cái gì.
Biện pháp này là ông ta tạm thời nghĩ tới, về phần có thể thành công hay không, trong lòng ông ta cũng không có lòng tin bao nhiêu, nhưng mà trong lòng ông ta tự nhủ với mình rằng, biện pháp này hẳn là có thể thành công.
“Cậu chủ, bây giờ chúng ta không có chuẩn bị cái khác, không bằng buông tay đọ một trận đi.” Ông Võ đột nhiên nói một câu: “Hơn nữa, biện pháp trước sau gì cũng sẽ có.”
Cậu chủ Long cân nhắc vài giây, sau đó gõ gõ ngón tay nói: “Đi, mời Lý Phàm đến cho tôi, nói là tôi mời anh ta tới, nói cho anh ta, tôi muốn bắt tay giảng hòa với anh ta, nhớ kỹ thái độ phải tốt một chút.”
Sau khi thư ký của cậu chủ Long nghe xong, cổ quái nhìn thoáng qua cậu chủ Long.
Cậu chủ Long nhìn thấy thư ký còn chưa đi chấp hành nhiệm vụ, chợt tức giận nhìn thoáng qua, nói: “Tôi bảo cậu đi chấp hành nhiệm vụ sao cậu còn chưa đi chấp hành nhiệm vụ, có phải muốn tôi tự mình ra tay hay không?”
Lúc này thư ký của cậu chủ Long giật mình một cái, vội vàng dựa theo yêu cầu của đối phương đi làm.
Sau khi cậu chủ Long nhìn thấy thư ký của mình mới phản ứng lại, trong lòng cực kỳ cạn lời, đã từ khi nào, phản ứng của thư ký này lại chậm nửa nhịp như vậy.
Chẳng qua đối với kết quả như vậy, anh ta cũng không có gì bất ngờ, dù sao kế hoạch có tồi tệ hơn nữa, anh ta cũng đã suy xét tốt rồi, anh ta không tin Lý Phàm sẽ không mắc bẫy của mình.
Đối với anh ta mà nói, cho dù Lý Phàm cẩn thận cả đời thì sớm muộn gì cũng sẽ trúng chiêu.
Cậu chủ Long đã tưởng tượng ra Lý Phàm chết dưới mưu kế của mình, đương nhiêu, nếu Lý Phàm không dám tới vậy thì tốt nhất.
Ông Võ nhịn không được nói: “Nếu như anh ta không đến thì sao?”
“Nếu như anh ta không đến, vậy thì không có gì tốt hơn, như vậy tôi còn có cách trừng trị anh ta.” Cậu chủ Long nói vô cùng tự tin.
Ông Võ thở dài: “Nếu không coi như bỏ đi.”
Thật ra trong lòng ông ta đã bắt đầu đánh trống rút lui, cục diện bây giờ rất là xấu hổ, tiến cũng không thể tiến, lùi cũng không thể lùi, trong thoáng chốc ông ta không biết phải làm cái gì cho đúng.
Ông ta xoa trán, rất là đau đầu.
“Không được, không thể bỏ qua như vậy.” Cậu chủ Long cũng không thuận theo buông tha nói, đồng thời trong lòng anh ta lại vô cùng xem thường ông Võ, lá gan đối phương cũng quá nhỏ.