Mục lục
Thiếu chủ bí mật – Lý Phàm (Truyện full tác giả: Phi Điểu Bất Tuyệt)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này Trương Đức Võ cũng đã biến thành fan cuồng của Lý Phàm, liên tục lẩm bẩm: “Cậu Lý, cậu dạy cho tôi chiêu này đi, giỏi thật.”

Ông học chiêu này chủ yếu là vì muốn sau này chơi bài đều sẽ thắng, sẽ sung sướng đến cỡ nào.

Khi Lý Phàm nghe ông nói thế, anh cũng bật cười, đã đến lúc này rồi mà Trương Đức Võ còn dùng chiêu này với anh, không phải là mơ tưởng viển vông sao?

Nhưng anh cũng hiểu rõ suy nghĩ trong lòng Trương Đức Võ, anh cũng không nói nhảm nhiều, nói với Trương Đức Võ: “Được rồi, tôi biết trong lòng ông nghĩ gì, nếu ông muốn học đua xe với tôi thì được, nhưng tôi sẽ không dạy ông cái này.”

Trương Đức Võ nghe xong, lập tức không hiểu ra sao, ông không hiểu rõ ý của cậu Lý, ông cho rằng trong đó chắc chắn có vấn đề.

“Cậu Lý, cậu đang đùa với tôi à.” Trương Đức Võ cười khổ nói.

Lý Phàm lạnh nhạt nói: “Đương nhiên là không, tôi không dạy cho ông chủ yếu là vì đây không phải là con đường ngay thẳng, nếu học không đến nơi đến chốn, lỡ gặp phải cao thủ thì phải làm sao? Ví dụ như giống người kia.”

Nói đến đây, anh theo bản năng nhìn lướt qua Thần Bài.

Thần Bài cũng nghe được những lời Lý Phàm vừa mới nói, mặt của cô lập tức lạnh như băng, cô cũng không ngu ngốc, cô có thể nghe ra được trong lời nói của Lý Phàm có kèm theo dao găm, luôn đâm vào cô.

Cho nên cô cực kỳ bực bội, cô cảm thấy Lý Phàm rất quá đáng, lại dám ăn nói như thế với cô.

“Anh!” Thần Bài tức giận nói.

Lý Phàm buông tay nói: “Ha ha, mấy chuyện này không đáng là gì, trong mắt của tôi cũng chỉ là mấy chuyện cỏn con, cô nên xử lý chuyện của cô trước đi.”

Thần Bài sa sầm mặt, sao cô lại không hiểu đối phương đang mắng cô chứ, nhưng không thể không nói, anh nói rất đúng, ở điểm này, cô không phải là đối thủ của Lý Phàm.

Nhưng anh chỉ chó mắng mèo làm cô cảm thấy rất khó chịu, cô quyết định phải thắng một ván, ít nhất phải lấy lại chút mặt mũi cho bản thân.

“Anh rất quá đáng, nếu thế thì cứ tới luôn đi, lần này tôi chắc chắn sẽ không thua.” Thần Bài nghiến răng nghiến lợi nói, cô chưa bao giờ thua, càng chưa bao giờ thua một người đến hai lần.

Nếu lần này cô lại thua thì cô sẽ bị mất hết mặt mũi.

Sau khi đám người thích bám đuôi tâng bốc, xem Thần Bài là nữ thần nhìn thấy cảnh Thần Bài tức giận, đột nhiên lại không thích cô đến thế nữa, đối với bọn họ mà nó, bọn họ cảm thấy cô quá hung dữ rồi.

Tần Tuyên lạnh nhạt nói: “Cô biết các cô muốn đối phó với tôi, tôi cũng không để ý chơi với cô thêm một lần.”

“Được.” Thần Bài hừ lạnh.

Một lúc lâu sau Trương Đức Võ mới hiểu được ý tốt của Lý Phàm, trong lòng ông vô cùng cảm động, may mà ông không học, nếu không ít nhiều gì ông cũng sẽ bị lún sâu vào.

Lúc này, Thần Bài và Lý Phàm đều có ba lá bài poker, vào thời điểm này, Thần Bài cực kỳ tin tưởng vào bản thân, cô tin chắc cô sẽ thắng.

Lý Phàm chỉ cười mà không nói, anh cũng có đủ tự tin, cho dù đối phương có dùng chiêu nào thì anh cũng không hề sợ hãi.

Đợi đến khi Thần Bài nhìn thấy Lý Phàm ra tay, cô không khỏi ngẩn ra, cô nghĩ chắc chắn có gì đó mờ ám.

Lúc này, Lý Phàm cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, ngay lúc Lý Phàm nhìn thoáng qua thấy bài poker của anh là K, anh đã rất hài lòng.

Đột nhiên, động tác của Thần Bài đột nhiên rất kỳ lạ, sau đó nhắm mắt lại, lầm bà lầm bầm.

Lý Phàm không rõ cô đang làm cái quái gì, đợi đến khi anh nhìn thấy là bài poker vốn là quân K của anh đột nhiên biến thành lá mười.

Anh không khỏi ngẩn ra, rất nhanh, anh cũng đã hiểu được đây là chuyện thế này, người đó là Thần Bài, có được bản lĩnh như thế cũng là chuyện bình thường.

Bản lĩnh thế này, đây là chuyện chỉ có Thần Bài mới có thể làm được, Thiên Vương cũng chỉ có thể nhìn thấu bài của đối phương nhưng lại không thể thay đổi, mà Thần Bài lại làm được.

Lý Phàm cũng hiểu ra vì sao lần này cô lại tự tin đấu với anh thêm lần nữa, như thế cũng tốt, nếu đã thế, anh sẽ làm đối phương thua đến rõ ràng.

Thần Bài thấy Lý Phàm lộ ra dáng vẻ như thế, cô không khỏi thầm hưng phấn, cô cho rằng anh chắc chắn đã mất hết tự tin.

Lúc này cô mới khẽ mỉm cười: “Anh xác định muốn lật bài sao?”

“Đương nhiên rồi.” Lý Phàm gật đầu nói.

Lúc Thần Bài chuẩn bị lật bài, cô lại phát hiện ba lá bài của cô không ngờ lại là ba lá bài rác mà cô mới lén đổi cho đối phương, cô kinh ngạc ngẩn ra, giống như bị sét đánh, một lúc lâu vẫn chưa có phản ứng gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK