Nhưng mà bây giờ, ông ta đang có quan hệ hợp tác với Lý Phàm, tại thời điểm mấu chốt này, ông ta không thể hãm hại đối phương.
“Cậu Lý, tôi nói thật cho cậu biết, nhà họ Đế kia không đơn giản, thực lực vô cùng mạnh, nếu ai trêu chọc đến nhà họ Đế, đều không có trái cây tốt để ăn.”
Sau khi Lý Phàm nghe vậy, cũng ngây ngẩn cả người, anh nhìn thấy đối phương không muốn nói cho mình, anh cũng không tiếp tục truy hỏi nữa.
“Quà tặng này là giả, ông vẫn nên ném đi.” Lý Phàm đột nhiên nói một câu.
“Đây không thể nào.” Ông Võ có chút không quá tin tưởng lời nói của Lý Phàm, cho dù là người thạo nghề, cũng không thể liếc mắt một cái thì đã nhìn ra, mà Lý Phàm cũng không phải là người chuyên nghiệp.
Hơn nữa, đây là nhà họ Đế đưa tới, sao có thể đưa hàng giả chứ.
Lý Phàm thản nhiên nói: “Ông có thể tìm người giám định thử xem.”
Ông Võ cũng dựa theo yêu cầu của Lý Phàm đi làm, mà người nhà họ Đế ở gần đó, bọn họ cũng nghe được lời đối thoại đó, đều đối với cái này rất khó chịu.
Bọn họ quả thật chính là đưa đồ giả, nhưng chủ yếu là để cho ông Võ mất mặt, có thể truyền ra một ít tin đồn, nói đối phương là mang đồng hồ giả.
Nhưng bọn họ không ngờ tới là lúc này Lý Phàm lại một đòn chặn ngang, nếu không tận mắt nhìn thấy, bọn họ cũng không dám tin là thật, kết quả này vượt xa tưởng tưởng tượng của bọn họ.
Ông Võ dứt khoát bắt đầu tìm người giám định, ngay lập tức có một đám người xuất hiện, sau khi bọn họ nghe thấy ông Võ gọi, lúc này bọn họ mới điên cuồng chạy tới.
“Ông Võ, ngài có gì nói sao?” Những người đó tò mò hỏi một chút.
Ông Võ trực tiếp đưa cái đồng hồ nổi tiếng này cho những thẩm định viên kia, nói: “Các người nhanh tới xem một chút đây là thật hay là giả.”
Sau khi những thẩm định viên này nhìn thoáng qua nhau, lúc này mới tiếp nhận, khoảng năm phút trôi qua, cuối cùng những thẩm định viên kia mở miệng nói: “Ông Võ, đây là giả.”
Sau khi ông Võ nghe thấy vậy, sắc mặt ông ta trầm xuống dưới, đưa ông ta thư uy hiếp, còn dùng hàng giả đến uy hiếp mình, cũng quá coi trời bằng vung rồi.
Ông Võ cho rằng chuyện này không đơn giản, ông ta cảm kích nhìn thoáng qua Lý Phàm nói: “Cậu Lý, cũng là nhờ cậu tinh mắt lập tức đã nhìn ra, nếu không thì phiền toái.”
Lý Phàm xua tay nói: “Không có gì.”
Người nhà họ Đế ẩn núp ở gần đó đối với kết quả như vậy rất khó chịu, bọn họ đều không ngờ Lý Phàm lại nhìn thấu kế hoạch của bọn.
Lập tức có một đám người bắt đầu chú ý tới Lý Phàm, bọn họ phát hiện Lý Phàm vừa nói vừa cười với ông Võ, dường như là quen biết.
Cũng có người cho rằng Lý Phàm trêu chọc phải ông Võ, đang bị dạy dỗ.
Có một ít người cố tình đi tới, cố ý đến xem Lý Phàm, nói lời châm chọc: “Ôi, có phải anh đã trêu chọc ông Võ hay không, ông Võ, để chúng tôi tới giúp ngài trừng trị anh ta một chút đi.”
Bọn họ lập tức bắt đầu lấy lòng nhìn về phía ông Võ, chỉ cần một câu của ông Võ, bọn họ ngay lập tức ra tay với Lý Phàm.
Sau khi ông Võ nhìn thấy những người đó, trong lòng rất khó chịu, ông ta tức giận nói: “Chuyện này không có bất kỳ liên quan gì tới mấy người, mấy người câm miệng cho tôi, nếu không, tôi cho mấy người đẹp mặt.”
Khi những người đó nghe thấy vậy đều sững sờ cả người, bọn họ mới biết được mình hiểu lầm ý tứ trong đó.
“Cậu Lý, chuyện này là lỗi của tôi, tôi xin lỗi cậu.” Ông Võ nói xin lỗi.
Sau khi Lý Phàm nhìn thấy đối phương như vậy, cũng không biết nên nói cái gì, xua tay nói: “Không sao đâu đều là chuyện nhỏ mà.”
Mọi người thấy ông Võ khách sáo với Lý Phàm như vậy, bọn họ đều là sợ ngu người, nếu không tận mắt nhìn thấy, bọn họ đều không thể tin là thật, kết quả như vậy hoàn toàn khiến bọn họ sợ ngớ người.
Ông Võ không để ý những người đó cũng không cho những người đó sắc mặt tốt, ông ta cười tủm tỉm xoa tay nói: “Cậu Lý, tiếp theo cậu muốn đi đâu?”
“Kế tiếp tôi cũng không có chỗ muốn đi, chính là sẽ về Hán Thành.” Lý Phàm buông tay nói.
Sau khi ông Võ và Lý Phàm chào hỏi một hồi, hợp đồng bên Cố Họa Y cũng đã xử lý xong.