Mục lục
Thiếu chủ bí mật – Lý Phàm (Truyện full tác giả: Phi Điểu Bất Tuyệt)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong Long Môn, Long Quân có màu vàng kim cao quý nhất, tám Long Vương còn lại lần lượt theo thứ tự là đỏ, cam, vàng, xanh biển, xanh lam, tím và trắng. 

Bây giờ rồng màu máu mà phương trường Pháp Trí nhắc đến, có thể tương ứng với Đại Long Vương dùng màu đỏ đậm. Đây là lời nói dối mà phương trường Pháp Trí dựa theo tình huống của Trương Đức Võ mà bịa ra, cố ý dùng để lừa Lý Phàm. 

Phương trường Pháp Trí nhìn Lý Phàm, thấy Lý Phàm nhíu mày, tiếp tục nói: “Trên trán của con rồng màu máu kia bùng nổ ánh sáng màu vàng kim, giống như sắp lột xác. 

Chỉ tiếc bần tăng không đủ đạo hạnh, tính đến đây thì đầu váng mắt hoa, không thể tiếp tục tình tiếp nữa.” 

Phương trường Pháp Trí nói xong, trong nhà phương trường chìm vào yên lặng. Một lúc sau, Cố Họa Y lo lắng hỏi: “Vậy phương trường có cách hóa giải không? Phải làm sao mới có thể hóa giả tai họa nguy hiểm này” 

"A Di Đà Phật, ngọn nguồn bắt đầu từ trên người con rồng lớn màu máu kia, nếu có thể giết rồng thì thí chủ Lý có thể vượt qua kiếp nạn lần này.” 

“Giết rồng? Phương trường nói đùa sao? Bây giờ làm gì còn rồng nữa, cho dù có rồng thì cũng không phải là người bình thường giết được.” 

Trần Hiểu Đồng khó hiểu hỏi. 

“Đây chính là chỗ huyền ảo trong thiên cơ, rồng lớn màu máu chưa chắc là rồng thật, A Di Đà Phật, bần tăng tiết lộ quá nhiều thiên cơ, thật sự không thể nói thêm được nữa.” 

“Phương trượng, sao ông lại không nói tiếp, ông phải nói cho chúng tôi biết phải làm sao mới hóa giải được chứ.” 

Phương trường Pháp Trí khẽ lắc đầu, sắc mặt vô cùng nghiêm túc nói: “Thật sự không thể nói nữa, nếu thí chủ Lý có thể hiểu được lời bần tăng nói, tự nhiên sẽ qua được kiếp nạn này” 

“Đã hiểu, cảm ơn phương trường đã chỉ điểm” Lý Phàm cười lấy bao lì xì ra đặt lên bàn. 

“Đây là chút tiền nhang đèn, xin phương trường nhận lấy, chúng tôi xin phép ra về.” Lý Phàm nói xong đứng lên, Cổ Họa Y nhẹ nhàng kéo tay Lý Phàm, khẽ nói: “Có phải cho hơi ít rồi không? Hơn nữa còn chưa có hỏi rõ ràng mà” 

“Phương trường không phải người ham tiền, cho nhiều là đang sỉ nhục tín ngưỡng của phương trượng, hơn nữa anh đã hiểu ý mà phương trường muốn nói, chúng ta đừng làm phiền phương trường nghỉ ngơi nữa” Lý Phàm dẫn Cố Họa Y và Trần Hiểu Đồng rời đi, phương trường Pháp Trí nghe xong lại muốn hộc máu. 

Cái tên họ Lý này cũng keo kiệt, không cho được tấm chi phiếu vài chục tỷ sao, chỉ đưa một cái bao lì xì mỏng lét, anh đang đuổi ăn mày sao! Chửi thầm trong lòng, nhìn đám Lý Phàm rời đi rồi, phương trường Pháp Trí mở bao lì xì đặt trên bàn ra, thấy bên trong có một xấp tiền mặt năm trăm nghìn, mặt lộ ra vẻ khinh thường. 

Chồng năm trăm nghìn kia chẳng qua cũng chỉ có ba mươi triệu mà thôi, phương trường Pháp Trí nhìn mà chướng mắt. 

Không bao lâu sau Trương Đức Võ đến, mặt lộ ra nụ cười hài lòng. “Ông làm không tệ, sau này phải cố gắng lên, còn có việc muốn nhờ ông xử lý “Ông khách sáo quá rồi, có việc gì ông cứ việc ra lệnh là được” Phương trường Pháp Trí khom người nói. Trương Đức Võ vỗ vai phương trường Pháp Trí, đắc ý rời đi Đại Long Vương Long Đỉnh Thiên ngồi trên sofa, mà Long Ba đang ngồi đối diện Long Đỉnh Thiên. “Ông nội, con thật sự không biết Lý Phàm là Long Quân” Long Ba cúi đầu nói 

“Có biết hay không đã không còn quan trọng nữa, quan trọng là chuyện sau này, nhà họ Long ở Long Môn chúng ta đã làm việc cho Long Môn rất lâu, nhưng con có biết vì sao Long Môn là Long Môn không?” 

Long Đỉnh Thiên cúi mi mắt nói. “Con biết, trăm ngàn năm trước là tổ tiên Long Môn chúng ta thành lập Long Môn, sau đó lại bị người nhà họ Lý cướp mất!” Long Ba nói lớn. “Đúng vậy, là bị nhà họ Lý bọn họ cướp mất, đây là sỉ nhục của nhà họ Long chúng ta! Nhà họ Long chúng ta chịu đựng sỉ nhục trăm nghìn năm, chỉ sợ người nhà họ Lý đã quên mất chuyện xưa! Nhưng người nhà họ Long chúng ta không thể quên! Lấy lại Long Môn chính là ước mơ của con cháu nhà họ Long từ trước đến giờ, chỉ tiếc là vẫn không có cơ hội tốt, bây giờ Long Hậu làm loạn, chính là cơ hội tốt để nhà họ Long chúng ta lấy Long Môn về! Vì ngày hôm nay, ông đã ngủ đông hơn năm mươi năm!” 

Đại Long Vương đang rũ mắt đột nhiên mở bừng mắt ra, trong mắt lóe lên ánh sáng lấp lánh. 

Long Ba cảm thấy nhiệt huyết cả cơ thể đang sôi trào, hình như đã nhìn thấy hy vọng nhà họ Long lên chức nắm giữ Long Môn, chính anh cũng trở thành thiếu chủ Long Môn tương lai. 

Hơn nữa muốn cướp Long Môn, đương nhiên phải đối phó với Long Môn, vừa lúc Long Ba còn có thể tìm cơ hội kiếm Lý Phàm báo thù. 

Long Ba vô cùng hưng phần lớn tiếng nói: “Ông nội, có phải có chuyện gì cần con đi làm không? Xin ông nội cứ ra lệnh!” 

“Đúng là có chuyện muốn giao cho con đi làm, bây giờ Long Hậu và Lý Phàm đều ở Hán Thành, nhưng hai bên vẫn chưa phát sinh xung đột, chuyện này không có lợi cho kế hoạch của chúng ta. 

Ông đã sử dụng quân cờ ngầm mai phục bên cạnh Lý Phàm, không lâu sau sẽ có cao thủ đối phó với Lý Phàm, con đến hiện trường phụ trách hành động, ngụy trang hiện trường thành Long Hậu cử người đi ám sát Lý Phàm. 

Chỉ cần Lý Phàm chết, ngụy trang hiện trường thành Long Hậu phái người ám sát, chúng ta có danh nghĩa xuất binh có lý, trong bảy Long Vương khác, không có bao nhiêu người thật lòng muốn ủng hộ Long Hậu.” 

Đại Long Vương nói ra kết hoạch, Long Ba vô cùng hưng phấn đứng lên nói: "Ông nội cứ yên tâm, con nhất định sẽ hoàn thành kế hoạch một cách hoàn mĩ, sẽ cống hiến cho công cuộc phục hưng của nhà họ Long chúng ta!” 

“Ha ha ha, không hổ là cháu ngoan của ông, vậy con đi chuẩn bị đi, ông sẽ sắp xếp mười cao thủ đến Hán Thành cùng con, quân cờ sắp xếp ở bên kia tên là Ngô Đạo Văn, con đi liên lạc với Ngô Đạo Văn là được.” 

“Vâng, ông nội cứ chờ tin tốt của con đi.” Đại Long Vương gật đầu, phất tay với Long Ba, ý bảo Long Ba có thể lui xuống rồi. Long Ba đắc chí xoay người rời đi. Chờ Long Ba ra ngoài, Đại Long Vương nhẹ nhàng nâng tay phải lên. 

Thân vệ đứng thẳng ở một góc phòng bước nhanh đến: “Đại Long Vương” “Bảo Long Hạo Thiên đến gặp tôi.” “Vâng.” Thân vệ liên lạc xong, không bao lâu sau, một người đàn ông có gương mặt xinh đẹp, nữ tính dịu dàng hơn cả con gái đi đến. “Ông nội, ông tìm con có việc gì? Đại Long Vương mỉm cười nói: “Đương nhiên có việc rồi, ông đã bảo Long Ba đến Hán Thành, con biết ông gọi con đến là có việc gì không?” 

“Con biết rồi, muốn để con chuẩn bị thêm kế hoạch thứ hai đúng không, có phải bảo con đi quyến rũ vợ của Lý Phàm không?” 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK