“Anh, cẩn thận một chút.” Tên đàn ông cường tráng mở miệng nhắc nhở.
Anh trai anh ta hừ lạnh nói: “Yên tâm đi, Khang Văn anh tung hoành lâu như vậy, còn chưa từng thất bại lần nào.”
Lý Phàm không thể không bội phục sự tự tin và dũng khí của đối phương. Thế nhưng hiện tại, anh cũng không muốn nói nhiều với anh ta mà bắt đầu động thủ.
Anh trai tên đàn ông cường tráng nhìn thấy bộ dạng này của Lý Phàm thì ngây ngẩn cả người, cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì anh ta sẽ không thể tin được đây là sự thật.
Lý Phàm đá bay Khang Văn chỉ với một cước. Anh ta lùi về phía sau mấy bước rồi lảo đảo nhìn Lý Phàm.
Mà sau đó, chuông điện thoại của Khang Văn reo lên.
Lý Phàm bắt đầu dừng tay, để cho đối phương có cơ hội nghe điện thoại.
Sau khi nhận điện thoại, Khang Văn ngây ngẩn cả người, anh ta không ngờ ông Võ lại gọi điện thoại tới cho mình, bèn vội vã nghe máy.
“Khang Văn, chuyện xử lý sao rồi? Có đưa qua cho cậu Lý chưa?”
“Gặp phải chút phiền phức, người này không dễ đối phó, tôi sợ rằng sẽ đưa qua chỗ cậu Lý muộn một chút.”
“Để tôi nói chuyện với người kia, nói không chừng anh ta sẽ nể tình tôi là nói lời xin lỗi.”
“Được thưa ông Võ.”
Khang Văn nghe lời này thì lập tức treo máy, tiếp theo nói với ông Võ câu nói đó.
Lúc này Khang Văn mới đắc ý đưa điện thoại cho Lý Phàm nói : “Đây là điện thoại của ông Võ, nếu như anh không dám nghe, anh sẽ lãnh đủ.”
Lý Phàm nghe đến đây thì cũng nở nụ cười, phảng phất như nghe được một câu chuyện vô cùng buồn cười. Đã đến lúc này rồi mà đối phương vẫn còn muốn uy hiếp mình, vậy cũng quá ngây thơ rồi.
Anh cũng không do dự chút nào, quả quyết nhận điện thoại.
ông Võ ở trong điện thoại nói: “Xin chào, tôi là ông Võ.”
“Xin chào.” Lý Phàm bình thản đáp lại.
“Cậu là cậu Lý?”
Giọng nói của ông Võ bên kia trở nên kích động khẩn trương, ông ta không ngờ người nghe điện thoại là lại Lý Phàm.
Nếu như ông ta cũng đi đến dó thì có lẽ sẽ không xảy ra chuyện này.
Khỏi phải nói trong lòng ông ta có bao nhiêu hối hận.
“Cái đó cậu Lý à, tôi không ngờ người đó là cậu. Tôi sẽ dạy dỗ tên kia một chút.”
“Vậy thì không cần, ông khiến tôi vô cùng thất vọng, gần đây đều là do thuộc hạ của ông gây rối.”
“Cậu Lý, tôi thật sự không biết sẽ xảy ra chuyện này, tôi sẽ cảnh cáo bọn họ cẩn thận.”
Ông Võ đâu thể nghe không hiểu Lý Phàm thật sự tức giận, nếu như ông ta không làm đúng, chỉ sợ cũng sẽ trêu chọc Lý Phàm. ông ta biết tính nghiêm trọng trong chuyện này.
Lý Phàm lắc đầu, không biết nên đánh giá ông Võ thế nào. Đã đến lúc này rồi, miệng lưỡi đối phương còn rất trơn tru, hoàn toàn không đi theo đạo lý đúng đắn, điều này khiến anh ta vô cùng thất vọng.
Tuy nhiên hiện tại, anh ta cũng không muốn nhiều lời với ông Võ.
“Được rồi, tôi đã biết tấm lòng của ông, lần sau chú ý một chút.”
Khang Văn sững sờ, đây là tình huống gì? Anh ta nghe Lý Phàm nói chuyện với giọng điệu này, dường như không chừa chút mặt mũi nào cho ông Võ, anh ta có chút không thể đoán được.
Anh ta tưởng rằng trong chuyện này nhất định là có vấn đề gì đó. Đầu đầy mồ hôi, anh ta không hiểu nổi tình huống gì đang diễn ra.
“Điện thoại của anh, ông Võ có chuyện muốn nói với anh.” Lý Phàm cười nói.
Khang Văn thấy dáng vẻ tươi cười của Lý Phàm, chợt có dự cảm xấu. Anh ta nhận lấy điện thoại theo bản năng.
“Khang Văn, cậu mau xin lỗi cậu Lý cho tôi.”
Khang Văn nhận lấy điện thoại, lại nghe được mệnh lệnh lạnh như băng của ông Võ.