Mục lục
Thiếu chủ bí mật – Lý Phàm (Truyện full tác giả: Phi Điểu Bất Tuyệt)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sắc mặt Khang Văn biến đổi mãnh liệt, bất chợt nhìn về phía Lý Phàm, anh ta làm thế nào cũng không ngờ tới người trước mặt lại là cậu Lý ở trong miệng ông Võ.

Anh ta có cảm giác lòng như tro tàn, ngẩn người thật lâu rồi mới vâng một tiếng và cúp điện thoại.

“Anh là cậu Lý?” Khang Văn ngơ ngác nhìn Lý Phàm, sau đó tự tát chính mình một cái nói: “Cậu Lý, tôi có mắt mà như mù, tôi không biết lại là anh. Nếu như tôi biết, tôi cũng không dám nhắm vào anh.”

Lý Phàm thấy thế, không nói gì chỉ cười cười. Đối với Khang Văn, anh không biết nên miêu tả thế nào, chỉ có thể nói đối phương đã tự chuốc lấy phiền phức.

“Được rồi, hiểu lầm đã được hoá giải là được.” Lý Phàm lãnh đạm nói.

Thật ra anh không bất mãn gì nhiều đối với Khang Văn, chủ yếu là em trai anh ta.

Lúc này đây em trai Khang Văn trợn tròn mắt, anh ta dụi dụi mắt, không thể tin hết thảy những gì đang diễn ra trước mắt là sự thật.

“Anh, sao anh phải xin lỗi nó?” Em trai Khang Văn không nhịn được hỏi.

Sau khi nghe xong, sắc mặt Khang Văn không khỏi trầm xuonsg, trở tay tát đối phương một cái nói: “Đây là bạn của ông Võ, mày ăn gan hùm mật gấu hả? Mày thật sự hại chết tao rồi.”

Em trai Khang Văn nghe đến đây thì hoàn toàn ngơ ngác. Bạn của ông Võ? Đột nhiên anh ta hồi tưởng lại dáng vẻ bình thản ung dung của Lý Phàm, chẳng trách khi đối phương nghe thấy anh ta là người của ông Võ thì lại không sợ chút nào, hoá ra người ta có bối cảnh như thế.

“Mày mau xin lỗi cậu Lý nhanh lên.” Khang Văn tức giận nhìn thoáng qua em trai của mình rồi nói. Từ cảnh tượng vừa rồi, anh ta có thể nhìn ra cậu Lý không phải loại người so đo.

Hơn nữa đây chỉ là một hiểu lầm, xin lỗi cậu Lý Phàmt chút, có lẽ sẽ không có chuyện như vậy xảy ra.

Em trai Khang Văn nghe đến đây, trong thoáng chốc không biết nên nói cái gì. Đối với kết quả này anh ta cũng rất ngơ ngác, không nghĩ tới Lý Phàm lại là người có bối cảnh như vậy.

“Chuyện đó, cậu Lý, tôi biết sai rồi.” Em trai Khang Văn biết anh trai sẽ không lừa mình, anh ta đột nhiên nói xin lỗi.

Lý Phàm mở miệng nói: “Thôi vậy, nếu đã là hiểu lần thì cũng không cần phải thế.”

“Chuyện đó cậu Lý à, đây là thư mời anh ông Võ sai tôi đưa cho anh.” Khang Văn sợ Lý Phàm lật lòng, lúc này vội vã nói sang chuyện khác, lấy thư mời từ trong ngực ra cung kính đưa lên.

Lý Phàm nhận lấy, địa chỉ trên thư là trang viên Đế Hào, thời gian mười hai giờ trưa mai.

“Làm phiền anh rồi.” Lý Phàm gật đầu nói.

Khang Văn có chút thụ sủng nhược khinh, dù sao đối phương cũng là bạn bè của ông Võ, vậy mà lại khách sáo với mình như thế, khó tránh khỏi anh ta có chút sợ hãi, bèn vội vàng cất lời: “Cậu Lý, sao anh lại nói như vậy, đây là chuyện mà tôi phải làm.”

Hiểu lầm đã được hoá giải, Lý Phàm cũng không so đo những chuyện đó, anh và mấy người Cố Hoạ Y cùng nhau trở về khách sạn.

Nghĩ ngơi một đêm, Lý Phàm tỉnh dậy đi rửa mặt. Theo bản năng anh đi chạy bộ một vòng vào buổi sáng sớm, lại phát hiện ở cửa có hai người xuất hiện.

“Hai người là?” Lý Phàm tò mò nói.

Hai người nọ cung kính nói: “Xin chào cậu Lý, chúng tôi là người ông Võ phái tới để bảo vệ anh.”

“Bảo vệ?” Lý Phàm hết nói nổi, anh còn cần người bảo vệ sao? Anh cũng nghi ngờ có khi nào ông Võ đang giám thị mình không.

Lúc này một người trong số đó mới giải thích: “Ông Võ nói đêm qua có người quấy rầy anh, cho nên mới cố ý sai chúng tôi tới đây, đề phòng có người không có mắt gây phiền phức cho anh.”

Lý Phàm nghe vậy thì cũng tin tưởng.

Thời điểm Lý Phàm chạy bộ xong, hai người nọ đem đến bốn phần ăn sáng.

“Cậu Lý, mời dùng bữa sáng.” Hai người mở miệng.

Lý Phàm kinh ngạc, ông Võ này còn rất chu đáo.

Anh cầm bữa sáng đi vào, ăn sáng cùng với mấy người Cố Hoạ Y.

Lý Phàm cười nói: “Bây giờ chúng ta đến trang viên Đế Hào đi.”

“Được,” Cố Hoạ Y gật đầu, cô vẫn tương đối để ý đến chuyện hợp tác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK