Mục lục
Thiếu chủ bí mật – Lý Phàm (Truyện full tác giả: Phi Điểu Bất Tuyệt)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Phàm liếc nhìn anh ta, con người này đúng là vừa ăn cướp vừa la làng, anh nghi ngờ không biết anh ta hiểu thế nào về chuyện bắt tay?

Hà Băng sau khi nhìn thấy cảnh tượng này, tự nhiên nói đùa một câu: “Chẳng trách mọi người đều nói đàn ông là loại không ra gì, bây giờ thì tôi tin rồi.”

Người phụ nữ trung niên xinh đẹp không thể chịu được nữa, bà ta cho rằng cậu Trần thì đúng còn người sai là Lý Phàm. Cậu Trần là ai chứ? Lý Phàm là ai chứ, Lý Phàm có thể so sánh được với cậu Trần sao?

Bà ta chỉ nghĩ đến cậu Trần nên không nghĩ được đến quá nhiều chuyện khác, bắt đầu thiên vị cậu Trần: “Cậu ra tay mạnh quá rồi đấy, tôi còn tưởng rằng cậu là một người tốt, ai ngờ cậu lại có những hành động thâm độc như vậy.”

Lý Phàm nghe thấy như vậy lập tức bật cười, như này mà những người này còn có thể nói được, người ra tay thật sự độc ác là cậu Trần mới đúng.

Người phụ nữ trung niên xinh đẹp không quan tâm nhiều, bà ta cố gắng bảo vệ cậu Trần, quay sang nói với anh ta: “Cậu Trần, cậu không sao chứ, để tôi báo thù giúp cậu.”

Cảnh tượng vừa rồi, Hà Băng nhìn thấy rõ ràng, rõ rành rành cậu Trần mới là người mạnh tay trước, còn Lý Phàm chỉ là tấn công chính đáng lại. Cô ta thấy mẹ mình làm vậy đúng là quá thiên vị.

Cậu Trần nhếch mép, cậy rằng có mẹ Hà Băng bảo vệ cho mình, lập tức giả vờ: “Ai ya, đau chết tôi mất, đau chết đi được.”

Người phụ nữ trung niên sau khi nhìn thấy vậy, lập tức sợ hãi, hiện giờ cậu Trần là người đủ tư cách trở thành con rể tương lai trong mắt bà ta nhất, hơn nữa cậu ta còn là cây hái ra tiền của mình, ngộ nhỡ cậu ta xảy ra chuyện gì thì đúng là phiền phức.

Sự oán hận trong lòng bà ta dành cho Lý Phàm càng lúc càng tăng, bà ta hét lên với Lý Phàm: “Con người cậu bạo lực quá, tôi thật sự không hiểu tại sao Hà Băng lại thích được cậu, bây giờ cậu cút khỏi đây ngay đi cho tôi.”

Lý Phàm cảm thấy hơi bất ngờ với kết quả như vậy, anh không thể ngờ cuối cùng mình lại bị đuổi ra khỏi cửa, trong lòng không khỏi cười khổ.

Nhưng người phụ nữ trung niên xinh đẹp đã nói đến như vậy rồi, anh ở lại cũng không còn ích gì nữa, dù sao anh cũng hiểu được đạo lý, đứng dưới mái hiên không thể không cúi đầu.

Hà Băng đứng chặn ở cửa, lắc đầu với Lý Phàm rồi cau mày nói: “Mẹ, mẹ nói vậy hơi quá đáng rồi đấy, anh ấy là bạn của con, cũng là khách của gia đình chúng ta, làm gì có chuyện cư xử với khách như vậy chứ? Hơn nữa đó là chuyện của hai người bọn họ, có liên quan gì tới mẹ chứ?”

Người phụ nữ trung niên xinh đẹp bị con gái cãi lại, không nói được gì, bà ta ấp a ấp úng một lúc rồi mới nói: “Chỉ là mẹ không thể chấp nhận được việc này.”

“Cậu Trần, hành động vừa rồi của anh tôi cũng đã nhìn thấy, rõ ràng anh là người gây chuyện trước, anh ấy chỉ bị động tấn công lại, vậy nên tôi chỉ có thể nói chuyện này là do anh tự làm tự chịu.” Hà Băng thờ ơ nói.

Cậu Trần nghe vậy xong cũng không dám phản bác lại Hà Băng, anh ta xoa tay rồi nói: “Cô nói đúng, cô nói đúng, cô nói cái gì cũng đúng hết.”

Hà Băng rất khó chịu với thái độ nịnh bợ này của anh ta, anh ta không chỉ tự cao tự đại mà còn vô cùng ngông cuồng, đây không phải là kiểu người mà Hà Băng thích.

Cậu Trần nghĩ rằng nếu mình coi chuyện này như vẫn chưa hề xảy ra, Hà Băng nhất định sẽ nghĩ rằng mình là một người rộng lượng, nghĩ như vậy anh ta lập tức xua tay rồi nói: “Được rồi, không sao đâu, không sao đâu.”

Nhưng trong lòng anh ta vẫn không cam tâm, xấu mặt trước cô gái mình thích và gia đình mẹ vợ tương lai, trong lòng anh ta rất không thoải mái. Anh ta lạnh lùng nhìn về phía Lý Phàm, nếu như không phải là do người này, cũng không tới mức sẽ xảy ra những chuyện như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK