Mục lục
Thiếu chủ bí mật – Lý Phàm (Truyện full tác giả: Phi Điểu Bất Tuyệt)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 461: CHỊ CƯỚP BA EM THÌ PHẢI LÀM SAO?

“Cái này, cái này thật sự không thể giải thích, có lẽ cậu ta thật sự là biết công phu, như Lý Tiểu Long vậy, hây hây ha.”

Cletti cũng không thể giải thích cái chết của Nộ Lãng, chỉ có thể quy cho Lý Phàm biết võ thuật.

“Cho nên, những điều Sở Trung Thiên nói bắt buộc phải điều tra, nếu như thật sự tồn tại thì sao? Cậu nghĩ đi, có tám ngàn người lợi hại hơn Lý Phàm, bọn họ tập trung lại với nhau sẽ là một cỗ lực lượng cực lớn, cho dù là boss của ông ta đều không chọc nổi!”

Thompson giận dữ nói xong, trên trán Cletti xuất hiện vô số mồ hôi lạnh, cảm thấy bản thân vừa rồi quả thật nghĩ quá đơn giản rồi.

“Tôi biết rồi, bây giờ lập tức sắp xếp người tiến hành điều tra, chắc chắn có thể tra rõ.”

Cletti nói xong thì cầm điện thoại gọi đi, sắp xếp người dựa theo chuyện mà Sở Trung Thiên mà đi điều tra.

Thompson cụp mắt hỏi: “Trần Phú thì sao, chắc đã đưa tới phòng thí nghiệm rồi nhỉ.”

“Đã đưa tới rồi, có điều tình hình cụ thể tôi không biết.”

“Vậy là được rồi, nhiệm vụ của chúng ta là lấy được máu của Lý Phàm, tôi thấy cuộc thi đấu quyền anh chưa chắc có thể trông mong được rồi, cậu nghĩ thử xem có cách gì khác không.”

Thompson có hơi không biết đối phó Lý Phàm như nào, công phu của Lý Phàm lợi hại, mấy tốp người đều tổn thất trong tay của Lý Phàm, Thompson không muốn tiếp tục mạo hiểm, nếu như lộ ra là ông ta sai khiến, Thompson lo lắng Lý Phàm sẽ lập tức giết tới cửa.

“Cách khác ngược lại cũng có, mỹ nhân kế như thế nào? Chúng ta có thể tìm mỹ nữ đặc công từng được huấn luyện chuyên nghiệp tới làm chuyện này.”

Cletti cảm thấy dùng mỹ nhân quyến rũ Lý Phàm là chuyện vô cùng ok, nhất là dùng mỹ nữ nước ngoài tóc vàng da trắng, tuyệt đối sẽ kích thích tới dục vọng của Lý Phàm, chỉ cần nhiệt huyết dâng trào, vậy chắc chắn vài phút sẽ bị mỹ nữ đặc công xử đẹp.

“Ừm, ngược lại là một cách hay, tôi thấy mỹ nữ vừa rồi ôm Lý Phàm không phải là vợ của cậu ta, thiết nghĩ cậu ta cũng là một kẻ ăn chơi.” Thompson gật đầu phân tích.

Càng phân tích Thompson càng cảm thấy thích hợp, dùng mỹ nữ đối phó đàn ông, sợ là không có mấy người đàn ông có thể thoát được.

“Tốt nhất tìm mỹ nữ theo gu của Lý Phàm, không cần chỉ chọn người cậu cảm thấy đẹp, gu thẩm mỹ của phương đông với phương tây khác nhau rất lớn.”

“Hiểu rồi, tôi nhất định dựa theo gu thẩm mỹ của phương đông mà chọn lựa, sẽ có người có chuyên môn tới kiểm tra.”

“Đi đi, mau chóng sắp xếp.”

Thompson khoát tay, cảm thấy trái tim của mình thật mệt, vốn tưởng là nhiệm vụ có thể dễ dàng hoàn thành, nhưng bây giờ lại trở thành củ khoai nóng bỏng tay.

Khang Văn Hân lái chiếc Mercedes ổn định chạy trên đường, mắt đều không dám nhìn sang bên cạnh, bởi vì thần sắc của Lý Phàm rất lạnh lẽo.

Trần Hiểu Đồng ngồi ở hàng ghế sau mặt mày ủy khuất đang thương nhìn Lý Phàm: “Anh đừng tức giận mà, em chỉ là nói đùa với Khang Văn Hân để anh ta gọi em là tiểu sư nương thôi, cùng lắm sau này không kêu anh ta gọi như vậy nữa.”

“Cô nói xem cô nghĩ như nào vậy, tôi luôn cảm thấy cô đối với tôi có ý đồ, cô nói cô thích tôi điểm nào, tôi bây giờ sửa.”

Lý Phàm lạnh băng băng nói.

“Em, em chỉ là cảm thấy ở bên anh rất ấm áp, có một loại cảm giác giống như ở bên ba của em, em lúc nhỏ khi ba em ôm em thì có loại cảm giác giống như ở bên anh vậy.”

Sắc mặt của Khang Văn Hân đỏ bừng, suýt nữa thì bật cười: “Tôi nói nhỏ một câu, sư phụ tôi đâu phải là ông chú trung niên, mục tiêu yêu ba này của cô có phải là tìm sai rồi không?”

“Cần anh quản chắc, tôi lúc nhỏ thì ba tôi lớn giống như anh Lý Phàm vậy, cảm giác của tôi một chút không có sai, tôi còn chưa lên tiểu học thì ba tôi, ba tôi… hu hu hu hu.”

Trần Hiểu Đồng ôm mặt bật khóc, ngón tay cái co ở đằng sau bàn tay chọc mạnh vào mắt, mắt bị chọc không ngừng chảy ra nước mắt.

Khang Văn Hân nghe mà có hơi không nhẫn tâm, vội vàng cầu tình: “Sư phụ, anh cho cô ấy một cơ hội thay đổi đi, đâu phải là chuyện lớn gì, đại sư nương của tôi, ờm, sư nương của tôi đâu có nghe thấy, sẽ không có hiệu lầm gì đâu.”

“Nếu Văn Hân đã nói chuyện thay cho cô rồi, tôi cũng không truy cứu nhiều nữa, sau này kiểu nói đùa này không thể nói bừa được, nghe thấy chưa.”

Lý Phàm nghiêm nghị nói.

Trần Hiểu Đồng lau nước mắt, đáng thương nói: “Biết rồi, sau này cũng sẽ không nữa, em nhất định sẽ ngoan, anh đừng đuổi em đi.”

“Đừng giả vờ nữa, còn giả vờ nữa tôi lập tức vứt cô xuống xe.”

Trần Hiểu Đồng bĩu môi, cúi thấp đầu bực tức nghiến răng, cảm thấy Lý Phàm thật sự là quá đáng quá rồi, hoàn toàn xem mỹ nữ không bằng bao đậu, thật sự là quá bắt nạt người.

“Sư phụ, về công ty sao?”

Khang Văn Hân hỏi.

“Không, tới bệnh viện.”

Lý Phàm chỉnh tuyến đường, bảo Khang Văn Hân đi theo tuyến đường chỉ dẫn.

Rất nhanh Lý Phàm mang Khang Văn Hân cùng Trần Hiểu Đồng tới phòng bệnh viện của Xuyến Xuyến, Xuyến Xuyến nhìn thấy Lý Phàm thì trực tiếp nhào vào trong lòng của Lý Phàm, vui vẻ hôn lên mặt của Lý Phàm.

“Ba, ba cuối cùng cũng tới thăm con rồi, chú và dì này là ai.”

Xuyến Xuyến nghiêng đầu nhìn Khang Văn Hân và Trần Hiểu Đồng.

Mặt của Khang Văn Hân giật giật, suy nghĩ bản thân nếu dựa theo bối phận chắc là ngang hàng với Xuyến Xuyến, chỉ là không biết anh ta tính là sư huynh hay sư đệ của Xuyến Xuyến?

“Xuyến Xuyến, đây là đồ đệ Khang Văn Hân của ba, con gọi cậu ta là anh là được rồi.”

“Á?”

Xuyến Xuyến nhìn kỹ Khang Văn Hân, Khang Văn Hân cố gắng lộ ra nụ cười ngại ngùng mà không mất đi vẻ lịch sự.

“Đây là anh? Nhưng chú ấy còn già hơn ba.”

Xuyến Xuyến ngây thơ nói.

Nét cười trên mặt của Khang Văn Hân bỗng nứt ra, cảm thấy cả người đều có hơi không tốt.

“Xuyến Xuyến, đây là chị Hiểu Đồng của con.”

Lý Phàm giới thiệu tiếp Trần Hiểu Đồng.

Trần Hiểu Đồng phồng mang trợn má, không vui nói: “Anh Lý Phàm, anh giới thiệu như thế là không đúng, Xuyến Xuyến tất nhiên phải gọi em là dì mới đúng, nếu không sẽ loạn bối phận.”

“Chị rất xinh đẹp, chị mới không phải là dì, chị phải gọi ba em là chú mới được, nếu không em gọi chị là dì rồi, chị cướp ba với mẹ của em thì phải làm sao.”

Ba người Lý Phàm đều hoàn toàn hóa đá, hoàn toàn bị lời của Xuyến Xuyến làm cho sửng sốt.

“Xuyến Xuyến con đây là học theo ai vậy?”

Lý Phàm nhẹ nhàng nhéo má của Xuyến Xuyến, nói.

“Trong bộ phim mà dì sát vách xem đều như thế, tóm lại sẽ có chị gái trẻ trung xinh đẹp theo đuổi ba của bạn nhỏ khác, với cả có một số người đều nói mấy chuyện đại loại như vậy, con ở trong bệnh viện nhìn thấy vợ chính thức đánh tiểu tam.”

Xuyến Xuyến rất nghiêm túc nói, Lý Phàm không nhịn được mà bật cười: “Xuyến Xuyến yên tâm, ba sẽ không tìm tiểu tam, ngoài mẹ của con ra, người ba yêu chính là con, cũng sẽ không thích người khác.”

“Dạ, Xuyến Xuyến tin ba.”

Xuyến Xuyến nói xong thì ôm lấy cổ của Lý Phàm, hôn mạnh một cái vào mặt của Lý Phàm.

Trần Hiểu Đồng nhìn dáng vẻ thân thiết của Lý Phàm và Xuyến Xuyến thì có hơi ghen, không tự chủ mà lại nhớ tới tuổi thơ vui vẻ của mình.

Khang Văn Hân ngại ngùng đứng ở bên cạnh, cảm thấy mình có hơi dư thừa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK