Mục lục
Thiếu chủ bí mật – Lý Phàm (Truyện full tác giả: Phi Điểu Bất Tuyệt)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hà Băng ngượng ngùng nói: “Thật xin lỗi, ba mẹ tôi không có ý đó đâu, chỉ là bọn họ không thích nói chuyện thôi.”

Lý Phàm thật ra muốn nói, tuy rằng bọn họ không nói nhưng từ trong ánh mắt kia có thể khiến người ta cảm thấy tổn thương, nhưng anh nghĩ chuyện này không liên quan đến Hà Băng, anh cũng không trách Hà Băng.

“Không sao đâu, tôi quen rồi.” Lý Phàm khẽ cười.

Lúc này lại có thêm tiếng gõ cửa, Lý Phàm sững sờ, anh nghi ngờ mình đến không đúng lúc, lỡ như là bà con của đối phương thì một người ngoài như anh ở đây ăn cơm, chắc chắn sẽ rất xấu hổ.

Dù da mặt có dày đến đâu thì cũng không thể mặt dày đi đến nơi như vậy được, anh đột nhiên cảm thấy rất xấu hổ.

Khi Hà Băng mở cửa ra, nụ cười trên mặt cô ta lập tức đông cứng lại, cô ta tưởng là bà con nào đến, nhưng hóa ra lại là tên đàn ông mà cô ta rất ghét.

Sau khi người đàn ông nhìn thấy Hà Băng mở cửa thì vui mừng khôn xiết, anh ta chào Hà Băng: “Này, xin chào.”

Hà Băng lạnh lùng nhìn người đàn ông này, cô ta cảm thấy cạn lời thật sự, cô ta nói thẳng: “Sao anh lại đến đây? Anh đến nhầm chỗ rồi, mời anh đi khỏi đây, tôi không quen anh.”

Vẻ mặt người đàn ông lập tức trở nên xấu hổ, anh ta không ngờ Hà Băng lại khiến mình khó xử như vậy, hình như cô muốn lập tức hạ lệnh đuổi khách.

Lúc này, người đàn ông vô thức nhìn vào trong cửa, khi người phụ nữ trung niên nhìn thấy người đàn ông kia thì bà ta lập tức tươi cười bước ra chào hỏi: “Ây ya, đây không phải là cậu Trần sao, sao cậu cũng đến đây thế.”

Đôi mắt của người đàn ông tên cậu Trần kia lập tức sáng lên, anh ta còn tưởng mình bị chặn lại bên ngoài, ai biết kết quả khác xa với những gì anh ta tưởng tượng, nếu không phải tận mắt chứng kiến thì anh ta không dám tin mọi thứ trước mặt anh ta đều là sự thật.

Anh ta bỗng thấy vui mừng khôn xiết, nếu đối phương muốn giúp thì anh ta không nên bỏ qua cơ hội này, anh ta chào hỏi người phụ nữ trung niên.

Vốn dĩ anh ta còn đang buồn phiền vì mình bị chặn lại ngoài cửa thì lúc nhìn thấy người phụ nữ trung niên kia, anh ta lập tức cảm thấy an tâm, anh ta có thể dựa vào đối phương để vào nhà.

Hà Băng xoa trán, cô ta rất ngạc nhiên trước kết quả như vậy, Hà Băng thật bất lực với mẹ mình, cô ta rất ghét cậu Trần, vậy mà bà ta còn để anh ta vào nhà.

Hà Băng nghi ngờ không biết có phải mẹ đang giận mình hay không, nhưng người phụ nữ trung niên xinh đẹp này đã nói như vậy rồi, cô ta chỉ có thể nhường chỗ, để cho cậu Trần vào trong.

Cậu Trần vào trong xong, đằng sau còn có một người trợ lý đi theo, người này xách túi lớn, túi nhỏ vào, rõ ràng đây là một đống quà cáp.

Sau khi mẹ Hà Băng thấy vậy, ban đầu bà ta còn hơi ngẩn người, sau đó trong lòng bắt đầu mừng thầm và hai mắt cũng bắt đầu sáng lên, từ đầu đến cuối chỉ nhìn chằm chằm vào đống quà cáp trên tay người trợ lý.

Cậu Trần đương nhiên cũng nhìn thấy ánh mắt của người phụ nữ trung niên đối diện, khóe miệng anh ta nhếch lên rồi búng tay một cái, nam trợ lý kia liền bỏ tất cả đống đồ trong tay xuống đất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK