Cậu cả nhà họ Đế thầm mừng rỡ, lúc này mới nói suy nghĩ của mình ra.
Đế Vân nghe xong thì nhìn anh cả bằng ánh mắt kỳ lạ, ngạc nhiên nói: “Anh cả, nhất định phải làm thế ư, em thấy cách này có hơi hèn hạ.”
"Anh cũng không còn cách nào khác, chúng ta nhất định phải làm thế mới được, thằng nhãi đó không hề đơn giản, nếu em không làm theo, có lẽ anh ta sẽ tới nhà họ Đế sinh sự.”
Để có đồng ý, cậu cả nhà họ Để đã nói quá tính nghiêm trọng và hậu quả của vụ việc.
Đế Vân nghe xong cũng tưởng là thật, cô do dự một hồi lâu, rồi mới lên tiếng: “Được rồi anh cả, em sẽ hoàn thành nhiệm vụ này.”
Trong lòng cậu cả nhà họ Đế rất vui vẻ, nhưng giờ anh phải giả vờ thương tiếc: “Em tư, để em chịu ủy khuất rồi, em nhất định phải giải quyết thằng nhãi đó trước khi anh ta chạm vào người em, làm anh cả, anh thật sự không muốn để
em chịu ủy khuất, nhưng anh không còn cách nào khác?
Đế Vân trợn mắt, cô biết rõ anh là người máu lạnh chỉ muốn đạt được mục đích, nên vừa liếc mắt đã nhìn ra anh đang giả vờ.
Chuyện đã đến nước này, Đế Vân cũng bắt đầu diễn kịch theo anh, giả vờ cảm động nói: “Cảm ơn anh cả đã quan tâm, em nhất định sẽ không để anh ta chạm vào người em.”
Cậu cả nhà họ Đế hàn huyên một lát, rồi mới đưa ảnh của Lý Phàm cho cô và rời khỏi phòng.
Lúc Đế Vân nhìn thấy ảnh của Lý Phàm, cũng sửng sốt, từ ảnh chụp có thể nhìn ra, người tên Lý Phàm này rất đẹp trai, hơn nữa cũng rất hiền lành, hoàn toàn không giống người xấu như anh cả đã nói.
. Nhưng cô nghĩ tới mối thù giữa Lý Phàm và nhà họ Đế, nên không băn khoăn gì nhiều, nếu đã như thế, tất nhiên cô sẽ không cho phép chuyện này xảy ra trên người anh, dù thế nào, cô cũng phải cố gắng ngăn cản mọi chuyện xảy ra mới được.
Lý Phàm chào tạm biệt Trương Binh và đội trưởng Trương, rồi mới rời khỏi cục cảnh sát.
Trên đường tới nhà họ Đế, anh nhìn thấy một người phụ nữ say khướt đi về phía mình, rồi tự dưng ngã vào lòng anh.
Lý Phàm hơi ngẩn người, chẳng lẽ hoàng đạo hôm nay nói với anh rằng, anh sẽ có số đào hoa?
Anh vô thức cúi đầu, từ bóng dáng say khướt của cô gái này có thể thấy, cô rất xinh đẹp, gần như thuộc người đẹp cực phẩm ở Võ Thành.
Anh không ngờ mình lại may mắn đến thế, không ngờ lại có người đẹp chủ động vào lòng anh. “Sao cô lại uống nhiều như vậy, cô thất tình à?”
Lý Phàm ngạc nhiên nhìn đối phương, không nhịn được hỏi.
Anh có thể nhìn ra chắc chắn người phụ nữ này đã uống say, bằng không sẽ không làm thế, nên không khỏi tò mò.
Người phụ nữ đó gật đầu nói: “Đúng vậy, quả thật tôi đã thất tình” Lý Phàm nghe vậy thì không hề có bất ngờ gì. Đế Vân cười nói: “Anh có thể đưa tôi đến khách sạn không, tôi hơi buồn ngủ.” “Được thôi, cô không sợ tôi là người xấu à?” Lý Phàm cười hỏi.
Để Vân không khỏi nghi ngờ có phải đối phương là thẳng nam kiên cường đúng không, cô đã ám thị nhiều như vậy, chẳng lẽ anh vẫn chưa hiểu hàm ý của cô ư, cô không hiểu chuyện gì đang diễn ra nữa, nên vò đầu nói tiếp: “Tất nhiên là không rồi, tôi có thể nhìn ra anh là người tốt”
“Vậy thì ánh mắt của cô rất chuẩn xác” Lý Phàm hờ hững đáp. Tất nhiên anh sẽ làm theo yêu cầu cô, là đưa cô tới khách sạn.
Sau khi đi vào khách sạn, Đế Vân nằm trên giường, Lý Phàm thấy dáng vẻ này của cô, thì ít nhiều gì cũng hơi động lòng, người phụ nữ này rất xinh đẹp, nếu đổi thành người nào khác, cũng sẽ động lòng thôi.