CHƯƠNG 469: CHÓ NGÁP PHẢI RUỒI
Lúc Lý Phàm vội vàng chạy đến lâm trường, ở cạnh hàng rào cây xuất hiện một bóng người.
Bóng người lén la lén lút nhìn trái nhìn phải, sau đó chạy về phía xa, tìm một nơi yên tĩnh, lấy điện thoại ra để gọi.
“Long gia, không, không hay rồi, đội ngũ ở Hán Thành bắt tay vào hành động rồi, bắt người của chúng ta, tôi, tôi may mắn trốn thoát được, tôi nghe bọn họ nói muốn áp giải người của chúng ta đi đến lâm trường.”
Long Hàn Quang đang thảo luận phương án để đối phó với Lý Phàm, sau khi nghe xong thì cau mày, khuôn mặt trở nên vô cùng khó coi.
“Phế vật, tất cả đều là phế vật! Sao tôi lại có những tên thuộc hạ bỏ đi như mấy người chứ!”
“Long gia, chúng tôi là phế vật, nhưng người của đối phương quá nhiều, tỷ lệ mười đánh một, ông nói xem chúng tôi đánh kiểu gì.”
“Khốn nạn! Tôi không muốn nghe cậu giải thích, cậu hỏi rõ ràng cho tôi bọn họ áp giải người đi đâu, tôi muốn biết vị trí cụ thể!”
Long Hàn Quang nói xong tức giận đến mức ném điện thoại lên bàn.
Quỷ Nhị, Hàn Thiết Đầu và những người khác đều nhìn về phía Long Hàn Quang, đợi Long Hàn Quang giải thích là chuyện gì.
“Người của tôi không phải gây chuyện trên công trường của nhà họ Cố sao, không biết những đồ rác rưởi của Hán Thành đến như thế nào, bắt người của tôi nói đưa đến lâm trường, cũng không biết cụ thể là lâm trường nào, đang kêu người đi nghe ngóng.”
Long Hàn Quang bực bội giải thích, cảm thấy thể diện của mình mất hết rồi.
“Người của anh đều bị bắt rồi? Xem ra Lý Phàm nhờ người của Sở Trung Thiên làm.”
Quỷ Nhị khá hiểu tình hình, đã đưa ra phán đoán chính xác.
“Anh nói xem phải làm sao, còn muốn dùng bọn họ để gây chuyện thu hút sự chú ý của Lý Phàm sao, cái này xem ra tất cả đều toang rồi, nếu như bọn họ là người của Lý Phàm phái ra, sợ là sẽ thẩm vấn đám thuộc hạ kia của tôi, đến lúc đó tối thiểu hành tung của tôi sẽ bị bại lộ.”
Long Hàn Quang vô cùng bực bội lẩm bẩm, hai tay xoa thái dương, cảm thấy đầu mình đau nhức.
Ánh mắt Quỷ Nhị ngưng tụ lại, cảm thấy đây dường như là một cơ hội.
Lấy điện thoại ra gửi mấy tin nhắn, Quỷ Nhị rất nhanh đã nhận được hồi âm của tên thuộc hạ vẫn luôn theo dõi Lý Phàm, Lý Phàm chạy về phía ngoại ô, chính là hướng của lâm trường.
“Haha, Long huynh, anh đúng là chó ngáo phải ruồi nha, đúng lúc cho chúng ta một cơ hội tốt.”
Quỷ Nhị hưng phấn nói.
“Anh có ý gì? Cười nhạo tôi?”
Long Hàn Quang không vui nói.
“Không, không, không, đây không phải là cười nhạo anh, mà thật sự là một cơ hội tốt, tin tức mới nhất, Lý Phàm đang trên đường đi lên lâm trường, tôi đoán Lý Phàm đi để thẩm vấn mấy tên thuộc hạ kia của anh.”
“Vậy thì có gì là cơ hội, thuộc hạ của tôi chắc chắn sẽ khai ra, thận phận của tôi sẽ bị bại lộ.”
Long Hàn Quang nghi hoặc nói.
“Điều này không quan trọng, điều quan trọng là Lý Phàm đi một mình, nghe nói còn đưa theo mấy người binh thường, bây giờ chúng ta chỉ cần dẫn theo người bao vây lâm trường, sau đó đột kích tiến vào là được.”
“Các anh nghĩ em, một đám người chúng ta xông vào, Lý Phàm hai quyền khó đánh được bốn tay, hơn nữa nếu như bắt được mấy người bên cạnh Lý Phàm, thì có thể lấy làm con tin để uy hiếp Lý Phàm, đến lúc đó Lý Phàm còn không phải để mặc chúng ta xử lý sao.”
Quỷ Nhị cảm thấy phương án của mình chắc chắn đáng tin cậy, kiểu địa phương như lâm trường, rất thích hợp cho việc chiến đấu hỏa lực đông đúc, đúng lúc tiểu đội đặc vụ và Lâm Chính Nam có thể đem kiến thức và tài nghệ mình học được để dùng vào trường hợp cần thiết.
Cộng thêm những cao thủ áp trận của mình, cho dù Lý Phàm mọc cánh cũng không thoát được, đến lúc đó chỉ có thể tùy người khác xâu xé.
Lâm Chính Nam kích động vỗ bàn, đứng dậy, cao giọng nói: “Kế hoạch này rất tốt, tôi giơ hai tay tán thành tất cả người nhà họ Lâm chúng tôi đều chờ đợi sai khiến.”
Ánh mắt Quỷ Nhị nhìn về phía Long Hàn Quang, Hàn Thiết Đầu và những người khác, nói: “Cao thủ của sư môn tôi cũng được điều đến, tôi sẽ kêu bọn họ đi đến lâm trường để phối hợp, chúng ta không cần nghĩ nhiều.”
“Làm đi!”
Long Hàn Quang dẫn đầu nói, vì muốn lấy lại thể diện của mình, anh ta nhất định phải chiến đấu với Lý Phàm đến cùng.
Hàn Thiết Đầu và những người khác do dự một lúc, đều cảm thấy kế hoạch của Quỷ Nhị cũng đáng tin, đặc biệt còn có cao thủ của sư môn Quỷ Nhị đến trước, vậy càng không cần phải lo lắng nhiều, nếu như thật sự không đánh lại được Lý Phàm, không phải còn có những cao thủ của sư môn Quỷ Nhị sao.
“Tôi cũng làm.”
“Không phải chỉ đối phó với một nhân vật nhỏ thôi sao, tính cho tôi một chân.”
Các cao thủ lần lượt bày tỏ ý kiến, rất nhanh tất cả mọi người đều đồng ý tham gia hành động.
Quỷ Nhị bắt đầu tiến hành phân công nhiệm vụ, sau khi tất cả mọi người và nhiệm vụ được sắp xếp xong, lớn tiếng hét lên: “Bắt đầu hành động!”
Mọi người cùng nhau rời khỏi căn phòng, dẫn theo thuộc hạ mà mình được phân, bắt đầu lên xe đi đến lâm trường.
….
Lý Phàm không biết một cuộc hành động lớn đối phó với anh đã bắt đầu, đang đau đầu ngồi trên ghế phó lái.
Trần Hiểu Đồng và Cố Bội Sam ngồi ở ghế sau, đang cãi nhau trên suốt đường đi, không ai thua kém ai, hai người vẫn là kiểu động miệng không động tay.
Lý Phàm khuyên mấy lần vẫn không được, chỉ có thể nhắm mắt nghỉ ngơi giả vờ như không nghe thấy gì.
Khang Văn Hân cười trộm, nhỏ giọng nói với Lý Phàm: “Sư phụ, đây không phải là sự đau đầu hạnh phúc trong truyền thuyết sao.”
“Sự đau đầu hạnh phúc cái shit, chỉ có đau đầu không có hạnh phúc có được không, sao lại biến thành dáng vẻ như thế này, không nên nha.”
Lý Phàm xoa lông mày bắt đầu suy nghĩ lại chuyện đã qua, tự hỏi rốt cuộc mình đã làm sai ở đâu, sao có thể khiến thái độ của Cố Bội Sam thay đổi lớn như vậy.
Lẽ nào biện pháp của Cố Bội Sam được nâng cấp rồi, cảm thấy con đường trước đây không đối phó được mình, vì vậy đổi một con đường khác?
Lý Phàm càng nghĩ càng cảm thấy khó hiểu, cuối cùng dứt khoát không nghĩ nữa, nếu như Cố Bội Sam thật sự có mục đích gì đó, trực tiếp đối phó một cách linh hoạt là được rồi.
Một lúc sau, chiếc xe đi vào lâm trường, thuộc hạ của Sở Trung Thiên giúp Lý Phàm mở cửa xe.
“Anh Lý, tôi là A Quang, thuộc hạ của Thiên Gia, Thiên gia căn dặn chúng tôi nghe theo mệnh lệnh của ngài.”
Lúc Lý Phàm xuống xe, hàng trăm người tốt đi theo sau A Quang, cùng nhau cúi người trước Lý Phàm, cao giọng hét: “Chào anh Lý!”
“Xin chào mọi người, mọi người vất vả rồi, đi nghỉ ngơi trước đi.”
Lý Phàm chắp tay sau lưng nói, giống như tiến hành kiểm duyệt.
Ba người Khang Văn Hân bị cảnh tượng này làm cho kinh ngạc, Cố Bội Sam càng nhìn ánh mắt càng phát sáng, niềm tin vào mối quan hệ của Lý Phàm càng thêm vững chắc.
Những cậu ấm mà mình quen trước đây, Cố Bội Sam cảm thấy bọn họ đều quá yếu, còn không bằng một phần mười Lý Phàm.
“Anh Lý, người của bọn họ đều bị nhốt ở đây, tôi đã tìm ra người đứng đầu của bọn họ, người kia tên là Tang Bưu, nhưng miệng của Tang Bưu rất cứng, vẫn không có ý định nói ra người đứng sau là ai.”
A Quang vừa nói qua về tình hình, vừa dẫn mấy người Lý Phàm đi vào căn phòng cách đó không xa.
Đẩy cửa đi vào phòng, A Quang lạnh giọng nói: “Tang Bưu, anh Lý đến thẩm vấn anh, biết điều thì mau khai ra, cưa gỗ ở bên ngoài đã chuẩn bị sẵn sàng, nếu như anh không thành thật khai ra, sẽ cưa nát anh để cho chó ăn!”
“Haha, đến đi, các người cưa nát tôi đi!”